Sau khi đi đến bên cạnh Thiên Lan, nó chậm rãi cúi đầu xuống. Thiên Lan cũng dần dần bay lên, đứng trên vai trái của tượng thần màu vàng.
"GRUH!" Tượng thần màu vàng đứng dậy rồi ngẩng đầu rít gào. Sau đó, quân đoàn tượng đá vô cùng hùng mạnh này bắt đầu đi về phía biển cả, nhằm vào đoàn tàu đang lênh đênh trên biển. ...
Hải vực bên ngoài đảo Khảm Khôn.
Đội tàu do những người chơi tổ chức đang di chuyển về phía trước.
Gần đây những người chơi cảm thấy họ càng ngày càng khó sống ở Bắc Kỳ.
Tinh Diệu Phủ Quân cùng với đám huynh đệ của hắn ta quả thực là điên rồi, liên tục càn quét quần thể người chơi. Sự điên cuồng của chúng khiến những người chơi nảy sinh ý nghĩ muốn tạm thời tránh né đầu sóng ngọn gió, vì thế họ chuẩn bị đi tìm Hải Vương để ôn chuyện.
Sau khi tiến vào hải vực Khuê Long, những người chơi đều tán gẫu trong kênh khu vực hoặc kênh công hội. Nội dung nói chuyện hầu như đều là phân tích tình hình chiến đấu của Hải Vương và thế lực liên hợp đảo Lang Gia.
Lúc này, trên chiến hạm của công hội Thần Thoại, các thành viên hạch tâm của Đại Long Hội và công hội Thần Thoại đang quây quần trên boong tàu tán gẫu.
Tuyết Lê bỗng đưa mắt nhìn con cún đang thử đi đường bằng hai chân ở cách đó không xa, bất đắc dĩ nói: "Cún, cậu đừng làm thế nữa, tôi nhìn khó chịu quá."
Con cún lập tức thả chân trước xuống, nhe răng ra: "Tuyết Lê, cô nói thế là sao hả?"
"Sao cậu không chịu chấp nhận sự thật gì hết vậy. Thực ra tôi thấy Bạch Mị rất đẹp mà." Nói rồi, Tuyết Lê không khỏi nhếch mép cười.
"Tôi cũng thấy thế. Cậu nhịn chút đi, sớm muộn gì cũng có thể tiến hóa thành hình thái cuối cùng ngầu lòi của Bạch Mị!" Vương Đại Mãng ngồi bên cạnh Tuyết Lê cũng cười nhếch mép.
Nghe vậy, con cún phản xạ sờ lên hai chiếc sừng nhỏ trên đầu mình, lập tức cảm thấy đau tim quá.
Trước kia anh ta cho rằng mình sẽ vô cùng xì ngầu sau khi tiến hóa, nói kiểu gì thì cũng là hình thái thần thú. Ấy thế mà vẫn là con chó. Cảm giác giấc mơ vỡ tan khiến con cún suy sụp một lúc.
Vì thế, trong lúc còn chưa tiến hóa đến hình thái cuối cùng thì anh ta muốn thử đi đường bằng hai chân, thử khiến mình trông oai phong hơn chút xíu.
Đám bạn của cún đương nhiên là phản đối mãnh liệt hành vi của anh ta. Dù sao họ cũng đã coi con cún là linh vật, chẳng qua không nói rõ mà thôi.
Thậm chí hầu hết bạn bè đều mong chờ con cún "Tiến hóa thất bại".
Đương nhiên, con cún không hề biết chuyện này. Bởi vì anh ta chỉ thấy các bạn bè cổ vũ anh ta tiến hóa, mà anh ta cũng dần dần chìm đắm trong những lời nói dối đầy thiện ý này...
"Không được, cho dù tôi không thể tiến hóa đến cuối cùng thì cũng nhất định phải tìm được cách biến hình!" Con cún bi phẫn nói.
"Đừng nghĩ nữa. Hình như trong game này không có vụ biến hình đâu!" Tuyết Lê bình tĩnh đả kích anh ta.
"Tôi không tin! Trong trò chơi có nhiều cơ duyên ẩn giấu như thế, chắc chắn cũng sẽ có cơ duyên biến hình của tôi!" Lúc này, một tay con cún chống nạnh, tay còn lại chỉ vào Tuyết Lê nói.
"Cậu đúng là sống trong phúc mà không biết phúc. Nhận được truyền thừa Bạch Mị đã là một bước lên trời rồi. Cậu nhìn tôi đây này, thân là người chơi đầu tiên của Chinh Chiến Online, thế mà bây giờ tôi vẫn chỉ là một Chú Đồ, không nhận được bất cứ truyền thừa nào cả, cộng thêm kỹ thuật của bản thân cũng chỉ có thế, thường thường bậc trung mà thôi!" Nói rồi, Vương Đại Mãng thờ dài một hơi.
"Đại Mãng đừng nhụt chí, đừng quên giấc mộng của mình!" Tuyết Lê nhìn Vương Đại Mãng bằng ánh mắt cổ vũ.
"Giấc mộng gì chứ! Giấc mộng của tôi bây giờ là tìm phú bà bao nuôi, sau đó có hồn tệ và tài nguyên nhiều đến mức xài mãi không hết, nằm ăn bám thực lực cũng tăng lên!" Vương Đại Mãng lại thở dài.
"Ha ha ha, tiếc ghê, Đại Mãng quá xấu nên phú bà chắc chắn sẽ chướng mắt cậu. Có tôi ở đây, chắc cậu không có hy vọng nào đâu." Trần Tử Vũ bỗng xen mồm vào nói.
"Cút cút cút..."
Trong lúc mọi người đang trêu ghẹo nhau thì mặt biển bỗng nổi sóng mãnh liệt, một đám tượng đá thể tích vô cùng khổng lồ ngoi lên mặt nước, xuất hiện trước đoàn tàu của những người chơi.
Những người chơi còn đang kinh ngạc thì một giọng nói lạnh lùng trong trẻo bỗng vang lên từ bên trên.
"Cướp bóc đây. Để lại vật tư như linh tài, vật báu thì sẽ được sống, không thì chết!"
Sau đó, những người chơi liền thấy một pho tượng khổng lồ màu vàng dâng lên trên mặt biển. Đoàn tàu lập tức bị sóng to đẩy lùi lại. Mà những người chơi cũng chú ý tới Thiên Lan cầm quyền trượng màu vàng, đứng trên vai trái của pho tượng đó.
"Ta nói lại lần nữa, cướp bóc đây, để lại vật tư như linh tài, vật báu thì có thể sống, không thì chết!" Nhìn đoàn tàu khổng lồ bên dưới, Thiên Lan lại lạnh lùng nói.
Nghe vậy, những người chơi đều đần mặt ra. Bởi vì chỉ có họ đi cướp bóc người khác thôi, không ngờ lần này lại bị người khác đánh cướp.