Hải tặc à?
Những người chơi nhìn Thiên Lan với vẻ mặt quái dị.
Thấy những người chơi không hề đáp lời, Thiên Lan không khỏi cau mày. Nàng lập tức vung quyền trượng màu vàng lên, quân đoàn tượng đá lập tức di chuyển, phát động tấn công về phía đoàn tàu chiến của những người chơi.
Thực lực thấp nhất trong đám tượng đá này cũng là Quỷ Đốc, chúng tấn công cùng một lúc gây ra lực phá hoại kinh khủng. Tàu chiến ở đằng trước gần như không có sức ngăn cản, bị phá hủy chỉ trong chớp mắt, bắt đầu chìm vào trong biển.
Thấy vậy, những người chơi đều ngây ra như phỗng. Đây là ai mà ác thế? Mới đó đã nhào dzô đánh luôn rồi à?
Đây là lần đầu tiên những người chơi gặp phải thế lực ác ôn cỡ này. Trước kia bất kể là thế lực của Bàn Thạch, Tinh Diệu, Hải Vương hay là đám Lang Gia đều sẽ thương lượng với họ trước khi khai chiến. Lần đầu tiên thấy có người trực tiếp vào trận luôn.
Chẳng qua những người chơi cũng sẽ không đầu hàng. Họ lập tức thôi thúc tàu ma, bắt đầu phản kích.
Thấy những người chơi phản kháng, Thiên Lan khẽ nhếch mép, vung quyền trượng. Tượng thần bảo vệ dưới thân lập tức cất tiếng rống vang trời, quơ tay phải về phía trước, một dãy chiến hạm lập tức bị phá hủy, linh kiện trên thân tàu nổi lềnh bềnh khắp mặt biển.
"Đậu xanh, mạnh thế!" Thấy vậy, những người chơi không nhịn được chửi thề.
Nhìn pho tượng màu vàng khổng lồ kia, những người chơi phản xạ mở năng lực phân tích ra.
[Bình Vàng (Quỷ Hoàng sơ kỳ)]
Thông tin về đạo cụ: Vật chứa vận mệnh quốc gia của Minh Hải Quốc thượng cổ, chí tôn trong tượng đá, do Minh Hải Nữ Đế đích thân chế tạo. Người nắm giữ Bình Vàng tức là vị vua của Minh Hải, đó chính là một trong những vật tượng trưng cho quyền lợi của Minh Hải Quốc thượng cổ, có chiến lực Quỷ Hoàng sơ kỳ, lực phòng ngự đạt tới Quỷ Hoàng hậu kỳ, là thần khí hộ quốc của Minh Hải.
Chú thích: Bình Vàng chính là thần khí vận mệnh quốc gia của Minh Hải Quốc, quốc lực càng mạnh thì thực lực càng mạnh. Bởi vì Minh Hải Quốc đã hủy diệt nên thực lực của Bình Vàng giảm xuống đến Quỷ Hoàng sơ kỳ ban đầu!
Thấy bảng phân tích của pho tượng màu vàng này, những người chơi lập tức không bình tĩnh.
Họ vốn định đánh lại kẻ cướp bóc họ, nhưng bây giờ phát hiện họ căn bản không thể chống lại đối thủ này!
"Tiêu đời rồi, vất vả lắm mới chạy ra Bắc Kỳ, giờ thì lại sắp được đưa về Bắc Kỳ miễn phí rồi." Nhìn Bình Vàng, Tuyết Lê bất đắc dĩ thở dài.
Lúc này, cô bỗng phát hiện Vương Đại Mãng đang nhìn chằm chằm Bình Vàng với vẻ mặt mừng thầm.
"Đại Mãng, cậu nhìn chằm chằm tượng đá kiểu si mê thế là sao hả?"
"Đừng ồn, chẳng lẽ cậu không thấy cô gái ngồi trên vai Bình Vàng sao? Nói ra sợ cậu không tin, cô ấy là vợ bé của tôi đấy!" Vương Đại Mãng nghiêm túc trả lời.
"Ha ha ha!"
Giờ khắc này, bất kể là Tuyết Lê hay đám người con cún, Cổ Ngữ, Trần Tử Vũ đều không khỏi cười thành tiếng.
"Đại Mãng, cậu ảo tưởng phú bà tới mức tẩu hỏa nhập ma rồi!" Tuyết Lê vỗ vai Vương Đại Mãng, vẻ mặt tràn đầy đau lòng.
"Đúng, làm người thì phải biết chấp nhận sự thật. Ví dụ như tôi đây này, tuy rằng biến thành hình thú, nhưng mà hiện thực nghiệt ngã chưa bao giờ khiến tôi gục ngã!" Con cún cũng xen mồm nói.
"Cút đi, tôi nói thật đấy! Lúc trước cô ấy thật sự suýt nữa thì thành vợ bé của tôi đấy!" Thấy mọi người cười nhạo, Vương Đại Mãng đỏ mặt quát lên.
"Đúng đúng đúng, cho nên Đại Mãng mau bảo vợ bé của cậu dừng tay lại đi. Cứ đánh tiếp thì chúng ta sẽ chết sạch mất!" Trần Tử Vũ cười nhếch mép.
"Ha ha ha!" Mọi người nhất thời cười vang.
Đối mặt với thái độ không tin của mọi người, Vương Đại Mãng rất là bực bội. Anh ta suy nghĩ một lát rồi nổi dũng khí đi lên boong tàu, hít sâu một hơi, sau đó hét về phía Bình Vàng.
"Thiên Lan, tôi là Vương Đại Mãng đây! Cô dừng tay lại cho tôi!"
Cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả người chơi như Tuyết Lê đều ngây người, tất cả tượng đá lại đột nhiên dừng tấn công lại đúng vào lúc này. ...
Chẳng lẽ cô nàng thật sự là vợ bé của Vương Đại Mãng sao?
Những người chơi đồng thời nghĩ vậy.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến họ không nghĩ như vậy nữa. Bởi vì quân đoàn tượng đá tấn công hung ác hơn, tàu thuyền xung quanh nhanh chóng bị phá hủy.
Trong vẻ mặt kinh ngạc của rất nhiều người chơi, họ bị quân đoàn tượng đá đánh thành từng đám khói đen.
"Thiên Lan, tôi là Vương Đại Mãng đây!" Thấy vậy, Vương Đại Mãng không cam lòng hét lên.
Vừa dứt lời thì tấn công càng hung ác hơn.
Thấy vậy, đám người Tuyết Lê lập tức chạy tới kéo Vương Đại Mãng còn đang muốn kêu lên tiếp.
"Người anh em Đại Mãng à, đừng manh động, tôi biết cô ta là phú bà, nhưng chúng ta làm người phải có nguyên tắc, không phải đồ của chúng ta thì không bao giờ cưỡng ép!" Tuyết Lê đè đầu Vương Đại Mãng xuống, vội vàng khuyên bảo.
"Tôi... Tôi thật sự quen cô ấy mà." Giờ phút này, Vương Đại Mãng khóc không ra nước mắt, không rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra mà Thiên Lan lại không chịu nhận mình.