"Hải Đại Phu, ta có thể tin ngươi được không?" Kim Quang nghiêm túc hỏi Hải Đại Phu.
"Ta một lòng trung thành với Nữ Đế. Để Nữ Đế ở bên cạnh ta thì không thể nào an toàn hơn được nữa!" Hải Đại Phu trịnh trọng trả lời.
"Hải Đại Phu, ngươi nói cho ta nghe trước đã, bao nhiêu năm qua rốt cuộc ngươi đã đi đâu?" Kim Quang vẫn không yên lòng nên định tìm hiểu trước.
Trong mắt hắn ta, thời gian sẽ khiến một người thay đổi. Tuy rằng trước kia Hải Đại Phu thực sự rất trung thành với Nữ Đế. Nhưng mấy chục vạn năm trôi qua, mọi thứ đều sẽ thay đổi.
"Ta vẫn luôn tìm kiếm cách hồi sinh Nữ Đế, hơn nữa không ngừng thực hiện giấc mơ trở thành kẻ ác!" Hải Đại Phu nhìn linh hồn Nữ Đế trong tay Kim Quang bằng ánh mắt khát vọng.
Nghe thấy Hải Đại Phu nói đang tìm cách hồi sinh Nữ Đế, Kim Quang còn cảm thấy vui mừng. Nhưng nghe câu sau, hắn ta bỗng ngẩn ra: "Kẻ ác gì cơ?"
"Ngày xưa Nữ Đế từng nói ta là người tốt. Đậu xanh, nói ta là người tốt đấy, móe!" Hải Đại Phu lộ ra vẻ mặt đau lòng.
"Cho nên từ hôm đó trở đi, ta đã âm thầm thề rằng nhất định phải làm một kẻ ác, nhất định phải khiến Nữ Đế tán thành ta. Bây giờ ta đã là một kẻ ác nổi tiếng xa gần, nhưng mà Nữ Đế... Hu hu hu..." Hải Đại Phu nói được một lát thì giọng bắt đầu nghẹn ngào.
Kim Quang: "..."
Vương Đại Mãng: "..."
Thiên Lan: "..."
Thấy vậy, Kim Quang thở dài. Dáng vẻ của Hải Đại Phu lúc này khiến hắn ta cảm thấy lão vẫn là Hải Đại Phu của ngày xưa, không hề thay đổi chút nào.
Vẫn giàu tình cảm như trước kia, lại có thực lực mạnh vô cùng.
Kim Quang thả lỏng phòng bị, rốt cuộc không nghi ngờ Hải Đại Phu nữa. Hắn ta nói với vẻ mặt phức tạp: "Hải Đại Phu, ngọc thể của Nữ Đế tan biến là lỗi của ta, ta sẽ không trốn tránh điểm này. Nhưng bây giờ ta chỉ là khí linh trong vương trượng, không thể hồi sinh Nữ Đế, thế nên ta quyết định giao linh hồn Nữ Đế cho ngươi, mong rằng ngươi đừng phụ công ơn bồi dưỡng của Nữ Đế ngày xưa. Còn ta thì sẽ mặc cho Nữ Đế trừng phạt sau khi người hồi sinh!"
"Yên tâm, cả đời Hải Đại Phu ta đây sẽ không bao giờ phản bội Nữ Đế!" Hải Đại Phu lập tức cam đoan.
Thấy Kim Quang đưa linh hồn Nữ Đế cho mình, lão không khỏi lộ vẻ vui sướng, vươn tay ra nhận lấy.
Đúng lúc này, cảnh tượng khiến mọi người ở đây đều há hốc mồm xảy ra.
"Rắc!" Một tiếng động giòn giã vang lên, linh hồn Nữ Đế mà Kim Quang vừa đặt vào tay Hải Đại Phu bỗng vỡ tan.
Bên cạnh, Vương Đại Mãng lộ ra vẻ mặt quả nhiên là thế. ...
Khoảnh khắc linh hồn của Nữ Đế tan vỡ, ngoài Vương Đại Mãng ra, vẻ mặt của mọi người đều tức khắc cứng đờ.
"Trời đất, Kim Quang khốn kiếp, ngươi đã làm gì?" Nhìn mảnh vỡ linh hồn của Nữ Đế dần dần rơi xuống từ kẽ tay, Hải Đại Phu phẫn nộ quát lên.
Giờ khắc này, Kim Quang cũng vô cùng ngạc nhiên. Hắn ta hoàn toàn không rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, hắn ta chỉ đặt linh hồn Nữ Đế vào tay Hải Đại Phu thôi mà, sao tự nhiên lại vỡ vụn mất tiêu rồi?
"Kim Quang, ngươi giải thích đi! Chẳng lẽ ngươi thật sự không muốn Nữ Đế sống lại sao? Trước đó ta coi như là ngoài ý muốn, lần này ngươi muốn giải thích thế nào?" Hải Đại Phu phẫn nộ rít gào.
"Ta... Ta không biết. Ta chỉ đặt linh hồn Nữ Đế vào tay ngươi thôi mà!" Giờ khắc này, tâm tính của Kim Quang đang sụp đổ.
Hắn ta không biết rốt cuộc hôm nay bị làm sao mà công cuộc hồi sinh vốn nên thành công lại thất bại, bây giờ linh hồn Nữ Đế đang yên lành cũng đột nhiên vỡ tan.
"Tên cẩu tặc Kim Quang nhà ngươi, thì ra ngươi vẫn không có ý tốt, chờ đợi thời cơ muốn hại chết Nữ Đế. Ngươi... Thật độc ác!" Giờ khác này, Hải Đại Phu vô cùng bi phẫn.
"Khoan đã, hình như vừa rồi tôi thấy có một vầng sáng chợt hiện lên trên đầu ông rồi biến mất, sau đó linh hồn của Nữ Đế liền vỡ tan." Vương Đại Mãng thật sự không nhìn được nữa nên lên tiếng. Không phải anh ta muốn giúp Kim Quang, chỉ đơn giản là không thể nhìn được mà thôi.
"Vầng sáng nào ở đây? Ta làm gì có vầng sáng nào? Bây giờ ta rất nghi ngờ tất cả mọi chuyện đều do tên khốn Kim Quang này vạch ra từ trước, mục đích là để hại chết Nữ Đế!" Hải Đại Phu hoàn toàn không biết mình có Âm Đức Kim Luân hộ thể nên đổ tất cả tội danh lên đầu Kim Quang, kẻ đã sắp sụp đổ.
Vương Đại Mãng: "..."
Được rồi, ngài nói gì cũng đúng hết, tôi không nói nữa...
Giờ khắc này, Vương Đại Mãng đã bỏ cuộc rồi. Dù sao thì kẻ gánh tội cũng không phải là mình.
"Kim Quang, hôm nay ngươi tất yếu phải giải thích cho ta. Không thì ta sẽ không để yên đâu!" Hải Đại Phu lại nói.
Nhìn linh hồn Nữ Đế màu lam trong suốt vỡ tan đầy mặt đất, Kim Quang im lặng. Bởi vì hắn ta không biết mình nên nói gì bây giờ, càng không biết nên giải thích thế nào.