"Vậy thì đi chết đi!" Nói rồi, Hải Đại Phu giơ tay đánh về phía Kim Quang.
Kim Quang vẫn không nói một lời, lại càng không phản kháng, chậm rãi nhắm mắt lại.
Chờ đợi cùng mưu đồ mấy chục vạn năm, đối với hắn ta mà nói kết cục này quá khó để chấp nhận. Có lẽ chết theo Nữ Đế cũng là một kết cục không tồi.
Chưởng phong đập vào mặt, đánh thẳng vào ngực Kim Quang.
Ngay tức khắc, ánh sáng rực rỡ tỏa ra bên ngoài cơ thể Kim Quang. Vương trượng trong tay Thiên Lan không ngừng run rẩy, từng tia sáng màu vàng trào ra, chui vào cơ thể Kim Quang để giúp hắn ta ngăn cản chiêu thức của Hải Đại Phu.
Nhưng lúc này, Kim Quang bỗng cười tự giễu, lập tức cắt đứt liên hệ giữa mình và vương trượng Minh Hải, thân thể bắt đầu mờ nhạt dần, chống chọi chưa được mấy giây thì đã vỡ tan.
Trước khi chết, trong lòng Kim Quang chỉ còn lại sự áy náy đối với Nữ Đế, cùng với tiếc nuối vì không được gặp lại người.
Nữ Đế, lão thần đến đây...
Linh hồn của khí linh thoáng chốc vỡ tan, biến thành ánh sáng vàng bay đầy trời. ...
Sau khi Kim Quang chết, vẻ mặt Hải Đại Phu không hề có một chút sung sướng, cũng không có phẫn nộ, mà chỉ có nỗi cô đơn vô cùng tận.
Lão chậm rãi quỳ xuống đất, nhặt từng mảnh vỡ hồn phách của Nữ Đế một cách tỉ mỉ và nghiêm túc.
Từ đầu tới cuối, không ai trên thế giới này hiểu lão, ngoại trừ Nữ Đế.
Lão còn nhớ rõ lần đầu tiên mình biểu thị công khai lòng trung thành với Nữ Đế.
Thấy cường giả cấp Quỷ Hoàng như lão đầu hàng, khi đó Nữ Đế lại từ chối. Nàng nói: "Ngươi là người tốt, không nên làm bạn với kẻ ác như ta. Đây không phải là con đường mà ngươi nên đi."
Thực ra Hải Đại Phu biết rõ rốt cuộc mình là người tốt hay kẻ xấu.
Trước khi gặp Nữ Đế, lão thích làm việc thiện, thích tất cả những thứ tốt đẹp. Nhưng phiêu bạt trong hải vực lâu ngày, lão chưa bao giờ có một người bạn chân chính.
Quy tắc của thế giới âm phủ này là cá lớn nuốt cá bé. Tất cả những kẻ lương thiện đều sẽ không có kết cục tốt, chỉ riêng mình lão, bởi vì lão có thực lực cường đại.
Cho nên lão không có một người bạn nào. Những kẻ xung quanh lão đều là kẻ ác, là hạng người vì ích lợi mà không từ thủ đoạn.
Hải tộc nơi lão sinh ra thậm chí còn coi lão là vũ khí bí mật để phát triển thế lực, hy vọng lão có thể suy xét cho tương lai của chủng tộc, đi cướp đoạt, xâm lược địa bàn và tài nguyên lãnh địa của những chủng tộc khác.
Song Hải Đại Phu đều từ chối yêu cầu của tộc nhân. Bởi vì lão cảm thấy mình là người tốt, không thích làm những chuyện xấu xa đó.
Tộc nhân lại không nghĩ thế. Trong mắt họ, sự lương thiện của Hải Đại Phu là ngu xuẩn, là ngốc nghếch, mà không phải là chính nghĩa. Còn lão, lại càng không phải là kẻ tốt lành gì.
Tuy rằng tộc nhân sợ hãi thực lực của lão nên không nói rõ ràng, thế nhưng Hải Đại Phu đều biết rõ điều đó. Sau khi chịu đủ sự ghẻ lạnh của bộ tộc, lão lựa chọn rời đi, bắt đầu hành trình lưu lạc trên biển của mình.
Trong khoảng thời gian này, lão cũng sẽ đi làm việc thiện, giúp đỡ những thế lực nhỏ yếu.
Nhưng hành vi của lão chẳng những không được các thế lực nhỏ yếu đó cảm ơn, mà ngược lại đến cuối cùng đều bị phản bội.
Giúp ít là ơn, giúp nhiều là oán.
Giúp đỡ những bộ tộc khác một việc nhỏ nhoi trong lúc nguy nan thì họ sẽ mang ơn ngươi. Nhưng nếu ngươi cho quá nhiều, ngược lại khiến họ ỷ lại vào ngươi, thậm chí cảm thấy sự giúp đỡ của ngươi là điều đương nhiên, hy vọng ngươi có thể giúp họ mở rộng thế lực.
Hết lần này đến lần khác đều thế. Trái tim của Hải Đại Phu đã hoàn toàn nguội lạnh.
Không có một người bạn chân chính, tất cả mọi người đều coi lợi ích là trên hết. Đây chính là cách sinh tồn của thế giới này. Một con cá lội ngược dòng như lão sẽ không có bạn bè, lại càng không có đồng loại.
Sống trong một thế giới như vậy, song sự lương thiện của Hải Đại Phu vẫn không hề giảm bớt. Mãi đến khi lão gặp một người, đó là Nữ Đế!
Trong một lần chiến tranh, chủng tộc mà lão bảo vệ bị quân đội do Nữ Đế dẫn dắt xâm lược.
Hải Đại Phu vốn đã định rời khỏi chủng tộc này.
Bởi vì chủng tộc này cũng chẳng khác những chủng tộc mà trước kia lão đã giúp đỡ. Nguyện vọng ban đầu của họ đã sớm thay đổi. Lão đã hết hy vọng với họ rồi, cảm thấy đã đến lúc rời đi.
Nhưng sau khi lão rời đi thì Nữ Đế đến đây, dẫn theo quân đoàn Minh Hải đột kích.
Khi đó, Hải Đại Phu vẫn không nhịn được mà chọn quay lại, giúp bộ tộc này chống lại sự xâm lược của Nữ Đế.
Trận chiến này không có chút bất ngờ. Thực lực của Hải Đại Phu hoàn toàn không phải là đối thủ của bán thần Nữ Đế. Trong lúc lão đang giao chiến với Nữ Đế thì chủng tộc mà lão che chở đã bị hủy diệt.
Hải Đại Phu vốn nên chết trong trận chiến ấy, nhưng Nữ Đế lại không giết lão.