Dù sao thì nghề ám sát này quá nguy hiểm. Tuy rằng Cầu Cầu cũng có khả năng hồi sinh như họ, nhưng bây giờ họ đã hoàn toàn nhập tâm vào vai cha mẹ nên đương nhiên là không muốn Cầu Cầu đi theo nghề hai tay dính máu đầy nguy hiểm này.
Chẳng qua họ không ngờ Cầu Cầu vừa khóc vừa quấy rồi, hoàn toàn không nghe khuyên bảo mà chỉ muốn học thôi.
Điều này khiến hai người rầu muốn chết, lại không nỡ đánh đòn, khuyên bảo thì không nghe, họ lập tức luống cuống tay chân!
Dù sao cũng không có kinh nghiệm nuôi con, tuy rằng trong lòng luôn nghĩ là vì tốt cho Cầu Cầu, nhưng hai người hoàn toàn không thể nói ra một lời thuyết giáo nào mà chỉ có thể bắt chước các vị phụ huynh trên tivi, mỗi khi Cầu Cầu nói muốn học ám sát thì đều đanh mặt từ chối.
Nhưng chiêu này hoàn toàn không có tác dụng với thằng con Cầu Cầu của họ, ngược lại chính vì sự phản đối này khiến đứa trẻ càng muốn học.
"Cha, mẹ, mau nhìn dao găm mà con làm nè!" Lúc này, Cầu Cầu trần truồng chỉ vào một con dao găm được đắp bằng cát, vô cùng vui vẻ kêu gọi Tiểu Mặc và bé Bưởi.
Tiểu Mặc và bé Bưởi đưa mắt nhìn nhau, không khỏi thở dài.
Càng khiến họ bất đắc dĩ là bảng thuộc tính của Cầu Cầu lúc này.
[Cầu Cầu (6 tuổi)]
Thông tin nhân vật: Phần thưởng hạng nhất của sự kiện mùng một tháng sáu, có ý thức tự chủ hoàn toàn, có thiên phú trưởng thành cực cao
Năng lực của nhân vật: Không (Người chơi có thể tự bồi dưỡng, cũng có thể tự lĩnh ngộ trong quá trình trưởng thành)
Chức nghiệp của nhân vật: Không (Ban đầu có thể chọn phương hướng Cuồng Chiến Sĩ, sát thủ, pháp sư, cũng có thể tự lĩnh ngộ chức nghiệp khác trong trò chơi)
Tính cách của nhân vật: Bướng bỉnh, lạc quan
Sở thích của nhân vật: Trở thành sát thủ vĩ đại hơn cả cha mẹ
Người ràng buộc: Bé Bưởi...
Thấy sở thích trong bảng phân tích của Cầu Cầu đã biến thành sát thủ, Tiểu Mặc và bé Bưởi cảm thấy mình rầu đến mức bạc đầu. Sao lại bướng bỉnh đến mức này cơ chứ!
Thấy Tiểu Mặc và bé Bưởi không đáp lại, Cầu Cầu không khỏi chu môi, sau đó chạy đến trước mặt hai người.
Sau đó, nó chậm rãi quỳ xuống trước vẻ mặt ngạc nhiên của hai người: "Cha mẹ, truyền thụ kỹ xảo sát thủ cho con đi. Con nhất định sẽ trở thành một sát thủ vĩ đại!"
"Chờ chú Đồng Quải của con sống lại, cha sẽ cho con đi học kỹ thuật rèn của ông ấy, sau này làm thợ rèn, được không? Đúng rồi, cha còn là Luyện Dược Sư nữa, có thể dạy con luyện dược!" Tiểu Mặc dò hỏi.
"Không! Con muốn trở thành một đại sát thủ cơ!" Cầu Cầu ngẩng đầu, tội nghiệp nói.
"Không được!" Bé Bưởi cáo mượn oai hùm trừng nó.
Nhưng tiếng quát của cô hoàn toàn không có bất cứ uy lực nào. Cầu Cầu vẫn vô cùng kiên định.
"Không bàn cãi gì nữa, con muốn làm gì cũng được, ngoài làm sát thủ ra!" Lúc này, Tiểu Mặc cũng bày ra vẻ mặt uy nghiệp.
"Con chỉ muốn trở thành sát thủ thôi, cái khác con đều có thể nghe theo cha mẹ!" Cầu Cầu bướng bỉnh nói, nói xong bèn xoay người chạy về phía bờ cát.
Giờ khắc này, Tiểu Mặc và bé Bưởi mở to mắt nhìn nó.
"Tự dưng em muốn đánh nó quá! Nghe nói thương cho roi cho vọt mà!" Bé Bưởi thở hổn hển nói.
"Anh cũng muốn!" Tiểu Mặc lập tức phụ họa.
Chẳng qua nói là nói thế, nhưng nếu bảo họ làm thật thì họ lại không nỡ.
Hai người thật sự không có cách nào khác, chỉ có thể cầu cứu giang cư mận ngố tàu trên diễn đàn, hy vọng có thể tìm được cách đối phó với mấy đứa nhóc ngang bướng.
Trong lúc hai người đang xem xét diễn đàn thì một chiếc thuyền ma cá nhân cập bến, sau đó một người bước xuống.
Sau khi thu hồi thuyền ma, người này bước lên bờ cát, sau đó phát hiện Cầu Cầu ở cách đó không xa. Anh ta lập tức tò mò bước tới chỗ đứa trẻ.
"Nhóc con, cháu đang làm gì thế?" Mạc Tiểu Tân bước đến bên cạnh Cầu Cầu rồi cười hỏi.
"Cháu đang làm dao găm!" Cầu Cầu ngẩng đầu lên cười đáp.
"Làm dao găm làm gì?" Mạc Tiểu Tân kinh ngạc.
"Cha mẹ cháu không cho cháu chơi dao găm, cho nên cháu chỉ có thể tự làm." Cầu Cầu lộ ra vẻ buồn bã.
"Tưởng gì. Mới rơi ra một con dao găm màu trắng đây, tặng cháu đấy." Nói rồi, Mạc Tiểu Tân lấy một con dao găm từ không gian ra đưa cho Cầu Cầu.
Đôi mắt Cầu Cầu lập tức sáng ngời, vội nhận lấy dao găm.
Cầu Cầu quan sát dao găm một lát rồi tươi cười cúi đầu trước Mạc Tiểu Tân: "Cháu cảm ơn chú!"
"Ê, nhóc con, cháu thật sự muốn trở thành sát thủ hả?" Lúc này, Mạc Tiểu Tân cười hỏi.
"Vâng, tương lai cháu muốn trở thành sát thủ giỏi nhất!" Lúc nói lời này, trông Cầu Cầu vô cùng nghiêm túc, nhưng sau đó lại trở nên buồn bã: "Tiếc là cha mẹ cháu không cho."
"Sợ gì chứ, cứ theo đuổi ước mơ của cháu đi. Chờ đến khi thành công, cha mẹ cháu chắc chắn sẽ tự hào vì cháu." Mạc Tiểu Tân xúi giục.
"Nhưng cha mẹ cháu không đồng ý."
"Nếu chú là cháu, cháu biết chú sẽ làm gì không?" Mạc Tiểu Tân cười gian trá.