Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 850 - Chương 850: Minh Hải Chinh Đồ

Chương 850: Minh Hải Chinh Đồ Chương 850: Minh Hải Chinh Đồ

"Chú sẽ làm gì?" Cầu Cầu tò mò ngẩng đầu lên.

"Chú sẽ bỏ nhà đi bụi, he he!"...

Trong lúc Tiểu Mặc và bé Bưởi đang trưng cầu ý kiến của người chơi trên diễn đàn trang chủ thì đồng thời, Mạc Tiểu Tân - Shin Cậu Bé Bút Chì - cũng đã bắt đầu dụ dỗ, hơn nữa còn thành công lừa gạt Cầu Cầu.

Vì thế, khi hai người trưng cầu ý kiến xong, chuẩn bị thực thi biện pháp của giang cư mận ngố tàu thì...

Đột nhiên phát hiện Cầu Cầu mất tích rồi.

Trên mặt đất còn để lại mấy chữ tạm biệt nguệch ngoạc.

Nhưng Tiểu Mặc và bé Bưởi có thể khẳng định, đây chắc chắn không phải là chữ viết của Cầu Cầu!...

Giờ khắc này, Tiểu Mặc và bé Bưởi đều hoảng sợ.

Tuy rằng Cầu Cầu có thể hồi sinh sau khi chết, song chỉ cần nghĩ đến việc có lẽ Cầu Cầu sẽ gặp nguy hiểm ở bên ngoài, họ lại cảm thấy đau lòng.

Vì thế, họ bắt đầu vội vã tìm kiếm khắp nơi.

Trong lúc họ đang bận rộn tìm kiếm thì Mạc Tiểu Tân đã sớm dẫn Cầu Cầu đi về phía Nam của Bắc Kỳ.

"Thằng nhóc, sao cháu lại muốn trở thành sát thủ? Chẳng lẽ cháu không biết pháp sư mới là mạnh nhất sao?" Mạc Tiểu Tân cầm tay Cầu Cầu, tò mò hỏi.

"Ủa? Chú lừa cháu! Cha mẹ cháu nói pháp sư dễ giết nhất." Cầu Cầu khó hiểu ngẩng đầu lên.

Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân cảm thấy thật xấu hổ, đồng thời đột nhiên nhớ ra cha mẹ của thằng nhỏ này là hai đứa hack hình người, trong mắt họ, đúng là pháp sư có thể thoải mái thu gặt như cải thảo.

Tuy rằng lúc này anh ta rất muốn cà khịa một chút, nhưng nghĩ đến Cầu Cầu chỉ là trẻ con thôi, cà khịa nó cũng chẳng có gì vui vẻ cả. Vì thế, Mạc Tiểu Tân bỏ qua ý nghĩ tranh cãi với Cầu Cầu rốt cuộc chức nghiệp nào mạnh hơn, sau đó nói:"Khụ khụ... Đó là tại cha mẹ cháu chưa gặp phải pháp sư giỏi thôi. Cha mẹ cháu chém gió đấy!"

"Chú, chắc chú là pháp sư đúng không?"

"Ừ, sao?" Mạc Tiểu Tân xoa đầu Cầu Cầu, cười hỏi.

"Mẹ cháu nói, pháp sư thời nay giỏi nhất là chém gió, đứa nào cũng bảo mình là chức nghiệp con ruột, nhưng ngoài mấy người cá biệt ra thì những người khác đều là da giòn, không có tí bản lãnh nào cả, đâm lén một phát là có thể thăng thiên!"

"Đúng rồi, cha mẹ còn nói người mà họ muốn giết nhất là Shin Cậu Bé Bút Chì, gã chính là một pháp sư. Cho nên chờ cháu học được bản lãnh, cháu sẽ giúp cha mẹ giết chết tên pháp sư này!"

Trông Cầu Cầu vô cùng nghiêm túc, nghĩ đến giấc mơ của thằng nhóc này lại là trở thành sát thủ, sau đó xử lý mình, Mạc Tiểu Tân bỗng cảm thấy thật đau buồn.

Tuy rằng anh ta biết tiền thưởng giết mình rất cao, nhưng có nhất thiết phải nhớ thương mình đến mức đó không hả? Hơn nữa bây giờ ngay cả con của tụi nó cũng nhớ thương mình, có còn để lại một con đường sống cho người ta nữa hay không vậy?

Đau buồn, đau buồn vô hạn... Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân biết nhất định phải ẩn nấp kĩ hơn, không thì kết cục chắc chắn sẽ vô cùng thảm thiết.

Chẳng qua nhìn Cầu Cầu đang bị mình cầm tay, Mạc Tiểu Tân bỗng cảm thấy hình như mình lại tìm chết theo tập quán rồi.

Nghĩ đến việc thằng nhóc này có lẽ sẽ là đối thủ trong tương lai của mình, Mạc Tiểu Tân chợt nảy ra ý hay, bắt đầu lừa gạt tiếp: "Nhóc con, chú cảm thấy cha mẹ cháu nói đúng lắm, cháu không nên làm sát thủ!"

Nghe vậy, Cầu Cầu khó hiểu ngẩng đầu lên: "Lúc nãy chú nói không phải là câu này! Chú nói cháu phải dũng cảm theo đuổi ước mơ!"

Mạc Tiểu Tân: "..."

"Ý chú là cháu có thể đổi chức nghiệp khác, ví dụ như Cuồng Chiến Sĩ!"

"Pháp sư đâm lén một phát chết, Cuồng Chiến Sĩ đại khái cần hai ba phát, cha nói thế!" Cầu Cầu bẻ ngón tay nói.

Mạc Tiểu Tân: "..."

Giờ khắc này, cuối cùng anh ta đã biết tại sao thằng nhóc này lại muốn trở thành sát thủ đến thế. Thì ra là tại cha mẹ nó vẫn luôn tiêm nhiễm quan niệm chức nghiệp sát thủ vô địch thiên hạ, một phát "Đâm lén" đâm rách trời cao vào đầu nó.

"Bậy bạ! Đều là cha mẹ cháu nói bừa đấy! Cuồng Chiến Sĩ mạnh lắm nhé, đến sau này còn có thể chuyển chức thành Chiến Binh Phù Văn, một cú đấm đập một thằng sát thủ, cháu mà chọn sát thủ thì chắc chắn sẽ hối hận!" Mạc Tiểu Tân nghiêm túc uốn nắn.

Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân chỉ còn lại một suy nghĩ, đó chính là ngăn cản thằng nhỏ này chuyển chức thành sát thủ.

Chung quy mình chơi chinh chiến không phải chỉ chơi một khoảng thời gian rồi nghỉ, mà muốn cứ chơi suốt, mãi đến khi già đi, chơi không nổi nữa mới ngừng.

Hơn nữa vừa nãy anh ta cũng xem xét bảng phân tích của thằng nhỏ này, phát hiện bên trên có nói thằng nhỏ này có thiên phú rất cao, cho nên Mạc Tiểu Tân đã ngửi thấy mùi nguy hiểm. Nếu để nó trưởng thành thì tương lai mình sẽ gặp nguy hiểm mất.

"Chú ơi, cháu chỉ muốn trở thành sát thủ thôi." Cầu Cầu không hề dao động.

Thấy Cầu Cầu bướng bỉnh như thế, Mạc Tiểu Tân lâm vào trầm tư.

Bình Luận (0)
Comment