Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 854 - Chương 854: Thiên Quân Khuê Long

Chương 854: Thiên Quân Khuê Long Chương 854: Thiên Quân Khuê Long

Đó chính là Bàn Nhược Xá Sinh chỉ có thể cảm ngộ trong khoảnh khắc giữa sự sống và cái chết.

Cho nên lĩnh ngộ "Bàn Nhược Xá Sinh" trong tử vong chính là chân lý được tất cả người chơi sát thủ công nhận.

Mà tập hợp các cách học tập Bàn Nhược Xá Sinh do người chơi tổng kết ra cũng được mở rộng ra từ cơ sở là "cái chết".

Tuy rằng nghe có vẻ rất vớ vẩn, có điều sức hấp dẫn của Bàn Nhược Xá Sinh vô cùng khổng lồ nên hầu như tất cả người chơi sát thủ đều đã từng thử nghiệm.

Chẳng qua vì từ đầu tới cuối không có người chơi nào thành công nên cuốn tập hợp cách chết này cũng dần dần bị những người chơi vứt bỏ.

Mà Mạc Tiểu Tân chính là coi trọng điểm này.

Anh ta trà trộn trên diễn đàn lâu năm, tận mắt chứng kiến rất nhiều người chơi sát thủ đã từng chê bai và khinh thường cuốn tập hợp này, cho nên anh ta biết rõ "Tập hợp cách chết" là cách tu luyện vô cùng nhảm nhí, không có khả năng thành công, thế nên khi dạy cuốn "bí tịch" này cho Cầu Cầu, trong lòng anh ta vô cùng yên tâm.

Chẳng qua suy nghĩ của Cầu Cầu lại hoàn toàn khác biệt.

Trong mắt Cầu Cầu, đây chính là chí bảo tu luyện kỹ năng mạnh nhất của sát thủ, chỉ cần tu luyện theo phương pháp được ghi trên đó thì chắc chắn sẽ thành công.

Vì thế, Cầu Cầu bắt đầu âm thầm tu luyện, cũng chính là liên tục tìm chết trong mắt của Tiểu Mặc và bé Bưởi.

Hơn nữa, cho dù mỗi lần phạm lỗi bị đánh, Cầu Cầu cũng không chịu bỏ cuộc. Bởi vì nó muốn tu luyện thành công, sau đó kiêu ngạo nói với cha mẹ rằng mình đã là sát thủ có thiên phú nhất!

Nhưng những ngày này lại làm khổ bé Bưởi và Tiểu Mặc.

Bởi vì nhất định phải nhìn chằm chằm thằng nhóc này mới được. Chỉ cần một phút lơ đễnh thôi thì có lẽ nó đã nghĩ cách làm thế nào để tìm chết rồi.

Đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi, thằng nhóc Cầu Cầu vẫn cứng đầu không chịu hối cải.

Cố chấp chạy trên con đường tìm chết, một đi không trở lại.

Một tuần cứ thế trôi qua trong tâm trạng cồn cào của Tiểu Mặc và bé Bưởi...

Hôm nay, bởi vì Tiểu Mặc và bé Bưởi có việc trong hiện thực cần xử lý nên chỉ có thể thoát khỏi game. Nhưng trước khi đi, họ còn "hung ác" dặn dò Cầu Cầu, bảo nó ở yên trong nhà, không được phép chạy lung tung.

Cầu Cầu ngoan ngoãn hứa hẹn trước lời dặn dò của cha mẹ.

Nhưng sau khi cha mẹ nó rời đi, Cầu Cầu lại bắt đầu nghĩ cách làm thế nào để thừa dịp này tìm chết.

Lúc này, một chiếc thuyền ma từ xa cập bến, sau đó một người bước xuống thuyền.

Thấy người nọ, Cầu Cầu lập tức lộ vẻ vui sướng, vội vàng chạy tới: "Chú! Sao chú lại đến đây?"

Thấy Cầu Cầu, Mạc Tiểu Tân thoáng cả kinh, vội vàng cảnh giác nhìn xung quanh.

Nhất là sau lưng.

Sợ một phát đâm lén đột nhiên xuất hiện.

"Cầu Cầu, cha mẹ cháu đâu?" Mạc Tiểu Tân khẩn trương hỏi.

"Họ có việc đi ra ngoài rồi, tạm thời sẽ không về nhà." Cầu Cầu ngoan ngoãn trả lời.

"Vậy à." Mạc Tiểu Tân tức khắc thở phào nhẹ nhõm, thờ ơ xoa đầu Cầu Cầu: "Nhóc con, gần đây học hành thế nào rồi?"

Nghe vậy, Cầu Cầu phấn khởi gật đầu: "Dạ chú, cháu cảm nhận được chút gì đó rồi, nhưng lại không thể miêu tả được, tóm lại rất là kỳ lạ, hình như là đã hiểu rồi, nhưng hình như lại chẳng hiểu gì cả."

Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân cười vui mừng.

Trong mắt anh ta, nếu thằng nhóc này đã nghiêm túc tu luyện thì chờ đến khi nó thất bại nhiều lần, chắc sớm muộn gì cũng sẽ bỏ cuộc thôi.

Mối đe dọa trong tương lai -1.

Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Tân cười nhếch mép: "Vậy thì triển lãm cho chú thấy những gì cháu đã học được đi. Chú sẽ chỉ dạy cho cháu thêm một chút."

Nghe vậy, Cầu Cầu ra sức gật đầu.

Sau đó, nó nhanh chóng chạy đến chỗ cách Mạc Tiểu Tân hơn bốn mét rồi kêu lên: "Chú, cháu bắt đầu thi triển nhé!"

Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân cười gật đầu, nhưng trong lòng lại không để ý.

Lúc này, Cầu Cầu bỗng siết chặt nắm đấm, khuôn mặt nghẹn thành màu đỏ, sau đó nhìn chằm chằm vào Mạc Tiểu Tân, bắt đầu ra sức...

Một lát sau...

"Chú có cảm giác gì không?"

"Ừ, chút xíu, tu luyện có tí hiệu quả đấy." Mạc Tiểu Tân lấy một bình nước ra, sung sướng uống một ngụm rồi nói cho có lệ.

"Thật hả?" Cầu Cầu phấn khởi trả lời.

"Thật đấy, chú đã lừa cháu bao giờ chưa? Đây là hiện tượng cháu sắp tu luyện thành công rồi đấy. Nhưng mà cháu phải nghiêm túc hơn nữa, lúc thi triển Bàn Nhược Xá Sinh cần phải nhập tâm vào, còn nữa, ánh mắt của cháu phải lạnh lùng, đừng chứa những cảm xúc khác..."

Mạc Tiểu Tân chỉ dạy bậy bạ, Cầu Cầu lại nghe vô cùng chuyên chú, thỉnh thoảng lại gật đầu phụ họa.

Cứ thế vừa chỉ điểm vừa đi dạo trên diễn đàn, đồng thời uống nước ngọt, Mạc Tiểu Tân vô cùng sung sướng.

Hầy, hạt giống thật tốt, xem ra tương lai chỉ có thể làm Cuồng Chiến Sĩ thôi, thật sự là khiến người ta vui vẻ quá đi.

"Chú ơi, cháu lại thi triển lần nữa nhé!" Lúc này, giọng nói của Cầu Cầu lại vang lên.

Bình Luận (0)
Comment