Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân không thèm quay đầu lại mà cười nói: "Ừ, chú đã sẵn sàng rồi đây."
Chẳng qua ngay sau đó Mạc Tiểu Tân liền cười không nổi nữa. Bởi vì lời nhắc nhở bị tấn công vang lên trong đầu anh ta:
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn đã bị kỹ năng Bàn Nhược Xá Sinh do Cầu Cầu thi triển khóa chặt, rơi vào trạng thái không thể di chuyển. Bàn Nhược Ma Đà đang sống lại, xin hãy chú ý!!!]
Mạc Tiểu Tân ngơ ngác quay đầu lại thì hoảng sợ phát hiện ảo ảnh tượng Phật màu vàng đang chậm rãi xuất hiện sau lưng Cầu Cầu, hơn nữa còn không ngừng phóng to...
"Chời má!"...
Mạc Tiểu Tân trợn tròn mắt nhìn Ma Đà chậm rãi thành hình.
Đây là giả đúng không? Tao không tin đâu nhé!
Mạc Tiểu Tân không dám tin tưởng, bắt đầu thử giãy giụa. Nhưng trong trạng thái này, anh ta hoàn toàn không thể di chuyển được dù chỉ một chút, bị trói chặt tại chỗ không thể nhúc nhích.
Nơi xa, Cầu Cầu đang hờ hững nhìn anh ta, Ma Đà màu vàng sau lưng nó không ngừng ngưng tụ thành thật thể, tỏa ra ánh sáng rạng rỡ màu vàng khiến Cầu Cầu trông vô cùng trang nghiêm trịnh trọng, trên người dường như có hơi thở Phật đạo phổ độ chúng sinh.
Lúc này, Cầu Cầu bỗng nhúc nhích. Nó chậm rãi giơ tay lên rồi đâm vào ngực mình giống người chơi sát thủ trong video triển lãm.
Tuy rằng trong tay nó không có bất cứ loại vũ khí nào, song giờ khắc này, Ma Đà vàng óng bỗng mở mắt ra, một đạo kim quang chợt quét về phía Mạc Tiểu Tân khi Cầu Cầu đánh trúng bản thân mình.
Kim quang lóe lên, Mạc Tiểu Tân chỉ cảm thấy ngực đau nhói, tiếng nhắc nhở cũng vang lên trong đầu.
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn bị Bàn Nhược Ma Đà sơ giai nguyền rủa, bị tổn thương 1000 điểm cố định, nhận được 2 điểm di dời 85% tổn thương]
Lần tấn công này khiến lượng máu của Mạc Tiểu Tân giảm xuống gần một nửa, anh ta vô cùng hoảng sợ.
Thấy Cầu Cầu lại giơ tay lên cứa vào cổ mình, Mạc Tiểu Tân vội kêu lên: "Cầu Cầu, dừng tay, chú đầu hàng!"
Tiếng kêu thảm thiết của Mạc Tiểu Tân khiến Cầu Cầu còn đang trong trạng thái Bàn Nhược chợt run lên, sau đó đôi mắt hờ hững hiện lên một tia khó hiểu, Ma Đa sau lưng nó cũng tan biến.
Mạc Tiểu Tân nhận thấy cảm giác trói buộc cũng chợt biến mất.
Mạc Tiểu Tân vẫn vô cùng hoảng sợ nhìn Cầu Cầu. Sao lại có thể như thế được chứ! Sao có thể như thế được chứ!
"Chú, cháu làm được rồi!" Cầu Cầu vô cùng vui vẻ gọi Mạc Tiểu Tân.
"Sao... Sao cháu lại làm được vậy?" Mạc Tiểu Tân ấp úng hỏi.
"Cháu không biết nữa, chỉ làm theo lời của chú là khống chế cảm xúc, sau đó ánh mắt lạnh lùng, cứ thế nhìn chằm chằm vào chú thôi..."
Nghe Cầu Cầu giải thích, Mạc Tiểu Tân thậm chí rất muốn hộc ra một búng máu.
Cầu Cầu vốn không học được "Bàn Nhược Xá Sinh", thế mà mình dạy vớ dạy vẩn mấy câu lại học được. Đây là giả đúng không? Tao không tin đâu!
Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân đang đắm chìm trong trạng thái không tin vào cuộc sống này nữa.
Mình tự tay dạy dỗ ra sát thủ giỏi nhất trong tương lai ư?
Mình tự tay dạy sao?
Mình dạy?
Giây phút này, Mạc Tiểu Tân chỉ muốn tự đâm cho mình mấy nhát. Tại sao lại phải tự cho là đúng chứ? Chẳng lẽ không biết cặp tình nhân kia là người chơi cực kỳ có thiên phú sát thủ sao? Con của tụi nó thì có thể yếu được sao?
Tao hận quá, tao hối hận quá!
Có thể đảo ngược thời gian lại được không? Trời đất ơi!
Mạc Tiểu Tân suýt nữa mất mặt khóc òa lên. Anh ta cảm thấy cuộc sống này quá giả dối, hiện thực quá nghiệt ngã, anh ta hoàn toàn không thể tiếp thu chân tướng này được!
Mạc Tiểu Tân lại đưa mắt nhìn Cầu Cầu đang vô cùng phấn khởi, nói bằng giọng run rẩy: "Cầu Cầu, nói ra chắc cháu không tin chứ lần này cháu thật sự luyện nhầm rồi! Hay là cháu quên hết mấy cái trước đó đi, chúng ta luyện lại lần nữa nhé?"
Mạc Tiểu Tân cố nén bi thương, muốn thử lừa gạt thêm lần nữa để Cầu Cầu "cải tà quy chính", luyện tập lại một lần.
Nghe vậy, Cầu Cầu lại lắc đầu: "Không sai đâu. Lúc nãy có lời nhắc nhở vang lên trong đầu cháu, nói cháu đã lĩnh ngộ chân lý Bàn Nhược sơ cấp rồi, cho nên cháu đã thật sự học được nó rồi."
Nghe vậy, trái tim Mạc Tiểu Tân vô cùng cay đắng, miễn cưỡng nở nụ cười rồi nói: "Thế... Thế chú chúc mừng cháu trước nhé. Chú còn có việc nên rời đi trước đây, cháu luyện tập tiếp đi!"
Nói rồi, Mạc Tiểu Tân vội xoay người nhanh chóng đi đến chỗ thuyền ma của mình thả neo.
Lúc này, anh ta chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh, sau đó khóc lớn một trận cho thống khoái thôi.
Song còn chưa đi được mấy bước thì anh ta bỗng phát hiện thân thể mình lại bị trói tại chỗ, lời nhắc nhở lại vang lên:
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn đã bị kỹ năng Bàn Nhược Xá Sinh do Cầu Cầu thi triển khóa chặt, lâm vào trạng thái không thể di chuyển. Bàn Nhược Ma Đà đang sống lại xin hãy chú ý!!!]
"Cầu Cầu, cháu làm gì thế?" Mạc Tiểu Tân vội kêu lên.