"Nhưng sư phụ bảo tôi đi khổ tu, nếu chơi game thì hình như không ổn lắm đâu." Viên Phương kinh ngạc.
"Ầy, chơi game chứ có phải làm công đâu mà. Hơn nữa ở trong đó cũng có thể khổ tu, trải nghiệm y hệt trong hiện thực luôn! Điều quan trọng nhất là có thể bảo đảm cậu sẽ không bị chết đói!" Vương Long lập tức nói.
"Thật sự thần kỳ như thí chủ nói sao?"
"Đi theo tôi, tôi dẫn cậu đi xem thử. Nếu cậu cảm thấy không ổn thì cứ tiếp tục khổ tu đi. Dù sao cậu cũng không mất gì đâu." Vương Long tiếp tục xúi giục.
Cuối cùng Viên Phương cũng gật đầu.
Sau khi Vương Long thanh toán xong, Viên Phương và Vương Long bắt đầu đi về phía trung tâm thể hình của hắn ta.
Trung tâm thể hình của Vương Long nằm ở khu vực trung tâm của thị trấn, lượng người qua lại xung quanh rất lớn, chiếm diện tích hơn sáu trăm mét vuông. Viên Phương cứ thế tiến vào trung tâm theo chân Vương Long lên tầng hai, trên đường đi còn nhìn Vương Long thành thạo chào hỏi các nhân viên xung quanh.
Sau khi dẫn Viên Phương vào phòng mình, Vương Long pha một tách trà cho Viên Phương trước, sau đó chỉ vào ba cabin game Biển Đen đặt trong văn phòng, nói: "Đây chính là cabin game, muốn đăng nhập vào Chinh Chiến Online thì tất yếu nhờ vào thiết bị này. Bởi vì thỉnh thoảng sẽ có bạn bè đến đây chơi nên tôi mua luôn ba cái. Nếu cậu cảm thấy ổn thì tôi sẽ cho cậu dùng một cái."
Theo giới thiệu của Vương Long, Viên Phương đã biết nên dùng thiết bị thực tế ảo này như thế nào.
Giới thiệu xong, Vương Long lại nói: "Hòa thượng, thử xem đi, nếu hài lòng thì ở lại đây luôn. Cậu đừng nói không có công thì không nhận thưởng linh ta linh tinh, coi như tôi cho cậu thuê cabin game đi, cậu trao đổi đồng giá bằng đồ trong game là được!"
Nghe vậy, Viên Phương không khỏi gật đầu. Lúc này trong lòng anh ta tràn ngập tò mò.
Bởi vì Vương Long nói quá mơ hồ, khiến anh ta không dám tin. Có điều anh ta vẫn muốn thử một lần xem sao.
Viên Phương đứng dậy, đi đến trước cabin game, mở cửa khoang ra rồi nghiêng người nằm vào theo lời hướng dẫn của Vương Long.
"Hòa thượng, tí nữa vào game tôi sẽ kết bạn với cậu, chờ gặp mặt, tôi sẽ nói cho cậu biết một vài kiến thức cơ bản trong trò chơi."
Viên Phương gật đầu, sau đó bấm nút khởi động. Cửa khoang đang mở chậm rãi hạ xuống, mực nước dâng lên.
Thấy vậy, Vương Long cũng mở một cabin game ra rồi nằm vào bên trong. ...
Mười phút sau, trải qua CG mở đầu cùng với lựa chọn nhân vật, Viên Phương tiến vào trò chơi.
Bởi vì Minh Phủ đã bị nổ nên để bảo vệ người chơi newbie, Lục Vô đã tập trung khu vực sinh ra ban đầu của họ ở chỗ gần bờ biển Lưu Ly.
Giờ phút này, Viên Phương đang ở bên bờ biển.
Viên Phương kinh ngạc nhìn xung quanh, bởi vì mọi thứ đều quá mức chân thật, chân thật đến mức không hề sơ hở.
Gió biển phất vào mặt, chim biển bay lượn kêu to trên bầu trời, cùng với tiếng sóng biển dạt dào vỗ vào bờ cát, hoàn toàn là trải nghiệm như bước vào thế giới thần tiên, anh ta không hề cảm nhận được một chút giả dối nào.
"A Di Đà Phật." Viên Phương không khỏi chắp tay nói.
"Bíp bíp!"
Lúc này, danh sách bạn bè hiện lên, lời mời kết bạn tự động nhảy ra.
[Người chơi Vương Long muốn kết bạn với bạn. Có đồng ý hay không?]
Vương Long đã sớm nhắc nhở nên Viên Phương cũng không cảm thấy kinh ngạc, lập tức chọn đồng ý.
Lúc này, lời mời trò chuyện của Vương Long lại nhảy ra.
[Bạn bè Vương Long lựa chọn nói chuyện với bạn. Có đồng ý hay không?]
Đồng ý!
Sau khi cuộc trò chuyện kết nối, giọng nói của Vương Long vang lên: "Hòa thượng, cậu đang ở đâu? Chia sẻ tọa độ của cậu theo cách mà trước đó tôi đã chỉ lại đây, tôi sẽ lập tức chạy đến đó!"
Nghe vậy, Viên Phương bắt đầu lia mắt nhìn giao diện chức năng, cuối cùng tìm thấy icon theo miêu tả của Viên Phương, gửi tọa độ của mình sang cho hắn ta.
"Tôi cũng đang ở chỗ gần bờ biển Lưu Ly, cách cậu không xa. Đứng yên đó chờ tôi đến nhé!"
Viên Phương bèn bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi. Trong lúc này, anh ta thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn những chiếc chiến hạm vừa ra khơi trở về, cùng với rất nhiều người chơi đang tán gẫu bên bờ biển, cảm thấy vô cùng mới lạ.
Bởi vì đây là lần đầu tiên anh ta thấy biển. Nói đúng hơn thì đây là lần đầu tiên anh ta tận mắt nhìn thấy biển cả.
Một lát sau, Vương Long mặc áo giáp xuất hiện từ nơi xa, nhanh chóng chạy đến gần anh ta.
"Hòa thượng, cậu thấy thế nào? Trông tôi có ngầu không?" Vương Long chỉ vào bộ áo giáp trên người mình, nhếch miệng cười nói.
"Thí chủ, nơi này thật thần kỳ!" Viên Phương cảm thán từ tận đáy lòng.
"Còn có thứ thần kỳ hơn nữa cơ. Cho cậu, nếm thử hương vị của nó đi!" Nói rồi, Vương Long lấy một loại trái cây màu đỏ đưa cho anh ta.
"Đây là thứ gì?" Viên Phương hỏi.
"Cậu ăn đi rồi biết, xem thử tôi có lừa dối cậu không." Vương Long cười nói.
Xưa nay Viên Phương chưa từng từ chối miếng ăn, huống chi đây không phải là ăn thịt, không bị cấm.