Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 900 - Chương 900: Lực Lượng Siêu Nhiên

Chương 900: Lực Lượng Siêu Nhiên Chương 900: Lực Lượng Siêu Nhiên

"Trời đất! Mạnh thế cơ à?!" Thấy tác dụng tăng cường thuộc tính này, con cún lập tức mở to mắt.

"He he, cố lên nha cún, sớm ngày tiến hóa, không thì nhất định sẽ bị cô em Phong Linh nhà tôi vượt qua đấy. Cô ấy phụ trợ quần thể, hơn nữa phạm vi bao phủ còn lớn hơn cậu nữa cơ!" Tuyết Lê rút dao găm ra, đồng thời còn đắc ý nói với con cún.

"Lêu lêu lêu!" Con cún không nhịn được thè lưỡi đáp trả.

"Đừng ồn nữa, sắp tới rồi, cố gắng chịu đựng lâu một chút để kéo dài thời gian cho họ." Lưu Sách nghiêm túc nói, đồng thời đá quý màu tím trên người bắt đầu sáng lên, ảo ảnh một con báo màu tím dữ tợn hiện lên trên nắm đấm.

"Okay, mấy người cứ nhào dzô, cứ yên tâm về lượng sữa của tôi. Chỉ cần không bị giết chết ngay lập tức thì chắc sẽ không thành vấn đề đâu!" Con cún nhếch mép cười, hai đôi cánh nhỏ mọc ra sau lưng, vẫy cánh bay lên không trung.

"Áu!" Một tiếng chó hú kiêu ngạo vang lên, đốm sáng màu lục nhạt vương vãi đầy trời, lập tức chiếu sáng cả không gian.

[Trò chơi nhắc nhở: Tất cả thành viên trong tiểu đội tiến vào phạm vi chữa trị của "Cơn Mưa Tĩnh Lặng", mỗi giây hồi phục 30 điểm máu]

"Bé con, ra cắn người đi!" Lúc này, Diệp Thần ném ra một thứ tương tự như hình cầu.

Thứ hình cầu đó nổ tung trong không trung, sau đó một con rồng lửa dữ tợn màu đỏ rực xuất hiện.

"Gào!" Rồng lửa vừa xuất hiện thì bắt đầu rít gào phấn khởi, sau đó hạ xuống, đứng sau lưng Diệp Tuyết Nhi.

"Trời đất, rồng lửa, con thú cưng đầu tiên của server hồi trước đấy hả?" Tuyết Lê vô cùng khiếp sợ.

"Đúng rồi, được tôi nuôi lớn bằng linh tài đấy!" Diệp Tuyết Nhi cười ngọt ngào, sau đó rút dao găm ra, xoay mấy vòng trên ngón tay lên rồi cầm chặt.

"Xông lên!"

Tiếng kêu vang vọng tận chân trời. Chiến sĩ quân Cửu Diệu ùa lên từ dưới sườn dốc, cảnh tượng trông vô cùng kinh người.

Tiếng hò hét càng khiến mặt đất cũng phải hơi rung chuyển.

"Bắt đầu!"

Lưu Sách tiến lên một bước, bỗng nhảy lên cao, sau đó dùng sức vung tay xuống dưới, một con cuồng báo ảo ảnh sấm sét vờn quanh nhào tới, vô số binh lính Cửu Diệu trên đường bị đụng bay.

Lúc này, Lưu Sách đã hạ xuống đất, gã siết chặt nắm đấm, cuồng báo màu tím lập tức nổ tung, từng tia sấm sét lan ra xung quanh lại khiến một bầy binh lính Cửu Diệu giật điện ngã xuống.

Tuy rằng chiêu này có hiệu quả rõ rệt, có điều người trong tiểu đội cũng không hề thả lỏng, bởi vì binh lính Cửu Diệu thật sự là nhiều lắm.

Cổ Ngữ và Lưu Sách đứng ở đằng trước nên áp lực không thể nghi ngờ là lớn nhất.

Giờ phút này, Cổ Ngữ đã sớm mở Đốt Máu, ngọn lửa đỏ tươi bốc cháy quanh người khiến anh ta giờ đây trông vô cùng đáng sợ, thật sự giống như một pho tượng ma thần.

"Lưu lão đại, thi xem ai giết được nhiều hơn không? Trước kia thua anh một lần, tôi rất không cam lòng đâu!" Lúc này, Cổ Ngữ quay lại nhìn Lưu Sách bằng đôi mắt đỏ ngầu.

"Ha ha, được thôi, tối nay sung sướng một trận đi!"

Theo vô số binh lính Cửu Diệu lao đến, hai người đồng thời xông lên, bắt đầu điên cuồng giết hại chiến sĩ Cửu Diệu đứng đằng trước để bảo vệ hậu phương bên mình.

Ở hàng thứ hai, Thất Danh và Ngạo Kiếm vòng qua Cổ Ngữ và Lưu Sách, bắt đầu chém giết kẻ địch lọt lưới tiến vào phòng tuyến.

Hàng thứ ba, đám người chơi sát thủ như Diệp Tuyết Nhi và Tuyết Lê bắt đầu di chuyển, tìm kẻ địch lạc đàn, nhanh chóng gặt hái.

Lại thêm tăng cường hai tầng buff hồi máu, tiểu đội hack hình người lần đầu tập kết bùng nổ uy lực không gì sánh kịp, thậm chí ngăn cản thế công hung mãnh đợt đầu.

Nơi xa, Thổ Diệu đương nhiên cũng phát hiện điều này. Vẻ mặt hắn ta trở nên vô cùng nặng nề.

Bởi vì hắn ta cũng đã phát hiện mấy người chơi này khác biệt rất lớn với phần lớn người chơi khác, thực lực rõ ràng không chỉ mạnh hơn một chút.

Có điều hắn ta cũng không cho rằng chỉ có mười mấy người mà lại có thể chiếm lĩnh nơi này. Hơn nữa hắn ta cũng không cảm thấy tiểu đội này sẽ ngu xuẩn đến mức muốn chiếm đoạt doanh địa do hắn ta đóng quân, bởi vì điều đó hoàn toàn không thực tế.

Vậy thì chúng làm chuyện này nhất định là có mưu đồ!

Thổ Diệu không khỏi lâm vào trầm tư, bắt đầu suy nghĩ rốt cuộc họ muốn mưu đồ điều gì.

Suy nghĩ một lát, hắn ta bỗng nảy ra một ý tưởng, nghĩ tới tên đầu trọc mới bị mình giam giữ.

Giờ khắc này, hắn ta không khỏi nở nụ cười.

Nghĩ đến đây, hắn ta lập tức xoay người lại, nhanh chóng đi về phía nhà tù.

Cùng lúc đó, Tiểu Mặc và bé Bưởi đã nhận được tín hiệu rút lui của Lưu Sách trong kênh chat tiểu đội. Hai người quyết đoán kéo Viên Phương ra khỏi nhà tù, bắt đầu chạy ra bên ngoài.

Suốt chặng đường vô cùng thông thuận. Phần lớn binh lính đá bị đám người Cổ Ngữ thu hút, tất cả đều tập kết bao vây tấn công họ nên bên ngoài nhà tù hoàn toàn không có binh lính ở lại canh gác.

Bình Luận (0)
Comment