"Có biết tại sao ta lại không cho Già La tộc đi Bắc Kỳ không?" Tộc vương mỉm cười nhìn chàng trai khôi ngô.
"Liên quan gì đến ta!" La Tu không hề khách sáo nói.
Nếu có người khác ở đây thì chắc chắn sẽ khiếp sợ tột độ khi thấy hắn ta dám ăn nói với tộc vương kiểu đó, bởi vì đây hoàn toàn là hành vi tìm chết.
Song tộc vương không hề tức giận mà vẫn mỉm cười: "Nửa năm trước, ta phát hiện có thế lực từ thiên giới phá giới hạn đến đây. Khi đó ta đã tra xét khu vực có thế lực thiên giới hàng lâm bằng 'Mắt Tu La'. Kết quả ngươi có biết ta đã thấy gì không?"
"Lũ rác rưởi ở thiên giới chắc lại muốn bắt tàn dư của Nghịch Thiên Minh, không thì xuống đây làm gì?" La Tu không nhịn được bĩu môi.
"Ta thấy một ông bạn cũ, Bắc Minh."
"Cái gì?!" Nghe vậy, sắc mặt La Tu chợt thay đổi.
"Không phải hắn ta đã sớm chết trận theo Bắc Ly Thần rồi sao? Tại sao lại còn sống chứ?" Lúc này, trông La Tu vô cùng kinh ngạc.
"Không phải ngươi vẫn còn chưa chết sao? La Hầu Vương đời trước, Tu La!" Tộc vương cười nói.
Ánh mắt La Tu thay đổi liên tục.
Giờ khắc này, hắn ta nhớ tới cuộc gặp gỡ mấy trăm nghìn năm trước.
Gã cực kỳ kiêu ngạo kia đã chiến một trận với hắn ta.
Kết quả của trận chiến ấy là hắn ta thảm bại!
Khi đó hắn ta giận dữ muốn ước định với gã đó sau khi thành thần lại chiến một lần. Thế nhưng gã tự xưng là Bắc Minh kia lại từ chối.
Gã nói thành thần có là gì? Cường giả chân chính nên đi theo con đường diệt tiên, đốt thần hỏa. Con đường này mới là thần đạo chân chính, chỉ cần thành công thì có thể vô địch trong cùng cảnh giới!
Khi đó hắn ta được gọi là Tu La, hơn nữa còn là phủ quân vương hoàn toàn xứng đáng của đại vực La Hầu.
Cũng nhờ thất bại trong trận chiến ấy khiến hắn ta biết núi cao còn có núi khác cao hơn. Cái gọi là vô địch trong cùng cảnh giới của hắn ta căn bản là trò cười.
Cũng chính khi đó, Tu La hứa với Bắc Minh rằng mình cũng sẽ đi theo đạo này. Nếu ngươi làm được thì ta nhất định cũng có thể làm được!
Trong mấy vạn năm sau, Tu La đã sẵn sàng để diệt thần, chờ khoảnh khắc thành thần lại chiến một trận với Bắc Minh.
Chẳng qua điều khiến hắn ta tiếc nuối là Bắc Minh lại gục ngã trước, bị thế lực thiên giới đuổi giết cùng với tôn giả của Nghịch Thiên Minh, Bắc Ly Thần.
Điều này đã trở thành tiếc nuối trong lòng Tu La. Không thể lại chiến đấu với Bắc Minh, càng không thể chứng minh cho gã biết mình mới là người mạnh nhất trong cùng một cảnh giới.
Nhưng dù vậy, Tu La vẫn tiếp tục bước lên con đường diệt tiên thành thần. Bởi vì hắn ta muốn làm được đạo thành thần mạnh nhất mà Bắc Minh đến chết vẫn chưa thể làm được!
Sau khi cảnh giới đạt tới bán thần, hắn ta không hề do dự chọn diệt tiên, liều mạng giết chết một vị thần linh thiên giới, cướp được thần hỏa.
Từ nay về sau, hắn ta rời khỏi đại vực La Hầu, bắt đầu hành trình chạy trốn dài đến mấy nghìn năm.
Có điều cuối cùng hắn ta vẫn bị thế lực thiên giới tìm thấy, đồng thời bị chúng thần thiên giới hợp sức giết chết.
Hắn ta chính là một trong những người thất bại trên con đường thành thần mạnh nhất này.
Chẳng qua chúng thần thiên giới lại không thể ngờ được rằng Tu La đã sớm chuẩn bị để mình có thể hồi sinh.
Tu La Đạo – Cực Đạo – Tu La Chuyển Thân.
Sau giấc ngủ say dài đến mấy trăm nghìn năm, hắn ta đã sống lại vào ba trăm năm trước, đồng thời khôi phục ký ức ngày xưa của mình.
Thế nhưng hắn ta không dám tiết lộ sự tồn tại của mình. Bởi vì hắn ta là một điều cấm kỵ.
Tuy rằng hắn ta không phải là thành viên của Nghịch Thiên Minh, song tên của hắn ta vẫn nằm trong danh sách nhất định phải giết chết của các thế lực thiên giới. Ngoài tộc vương của đại vực La Hầu ra thì không ai biết thân phận thật của hắn ta.
Bây giờ lại nghe nói Bắc Minh chưa chết, thật sự là điều khó tin đối với La Tu.
"Vậy thì lần này hắn ta có chết không?" La Tu trầm giọng hỏi.
"Không chết, nhưng đã cướp đoạt thần hỏa thành công, cũng bắt đầu những ngày chạy trốn bạt mạng, trốn tránh chư thần thiên giới như ngươi ngày xưa!" Tộc vương cười nói.
"Tên này còn sống mà vẫn dám làm chuyện điên cuồng đến thế, đúng là chán sống rồi mà..." Tuy rằng nói vậy, song nụ cười vẫn hiện lên trên gương mặt La Tu.
Bởi vì đây mới là Bắc Minh mà hắn ta biết.
"Xem ra ta phải tranh thủ đuổi kịp mới được. Tu La Đạo của ta đã đại thành rồi, muốn khôi phục đến cảnh giới trước kia cũng không khó khăn lắm đâu. Thế thì hãy hiến tế bằng Tinh Diệu Phủ Quân trước vậy!" Dứt lời, La Tu nở nụ cười dữ tợn.
"Chẳng lẽ ngươi vẫn muốn bước lên con đường diệt tiên thành thần sao?" Nghe vậy, tộc vương kinh ngạc hỏi.
"Bắc Minh có thể làm được thì tại sao ta lại không thể chứ?" Giờ khắc này, ánh mắt La Tu hiện lên vẻ điên cuồng và mong chờ.