...
Nghe câu nói của La Tu, sắc mặt tộc vương chợt thay đổi: "Ngươi thật sự không muốn sống nữa sao? Chỉ có một cơ hội dùng Tu La Chuyển Thân thôi! Ngươi đã dùng rồi nên nếu lần này mà chết thì sẽ chết thật đấy!"
La Tu lắc đầu: "Ngươi không hiểu được đâu, bởi vì ngươi chưa từng trải qua chuyện này. Lúc trước Bắc Minh nói không sai, đây chính là con đường thành thần mạnh nhất. Trong mấy nghìn năm chạy trốn, ta đã nhận thức sâu sắc được điều này!"
"Mạnh thì đã sao? Ngươi không thể chống lại thiên giới, đã định sẵn chỉ có một con đường chết mà thôi!" Tộc vương không nhịn được nổi giận.
Nghe vậy, La Tu lại nhếch miệng cười: "Ngươi có biết Nhân Hoàng không?"
"Dĩ nhiên là biết rồi. Nhân Hoàng chính là chí tôn nhân giới. Nghe nói thực lực của họ thậm chí còn mạnh hơn cả Đại Đế âm phủ cùng với Tiên Đế thiên giới!" Tộc vương nói.
La Tu gật đầu: "Trong mấy nghìn năm chạy trốn, ta rốt cuộc biết tại sao 'Diệt tiên thành thần' lại được gọi là đạo thành thần mạnh nhất. Bởi vì đây chính là đạo của Nhân Hoàng!"
Thấy tộc vương khiếp sợ, La Tu nói tiếp: "Có lẽ ngươi cũng biết thế giới nơi chúng ta đang sống được chia thành ba giới, thiên giới, nhân gian giới và âm phủ giới. Nhưng ở ngoài còn có thế giới rộng lớn mênh mông hơn nữa. Nơi đó được chúng ta gọi chung là ngoại vực!"
"Mà linh khí của chúng ta chính là bắt nguồn từ ngoại vực. Nhưng linh khí của thế giới ngoại vực cực kỳ đặc thù, không thể hấp thụ trực tiếp."
"Chẳng qua đối với chúng ta thì đó không phải là vấn đề. Bởi vì thiên giới có Thiên Đạo Luân Hồi chuyển đổi năng lượng từ ngoại vực thành linh khí, mà âm phủ chúng ta thì có Lục Đạo Luân Hồi chuyển đổi linh khí. Tuy rằng ta không biết chúng được sinh ra như thế nào, song sự tồn tại của chúng khiến chúng ta có vô tận linh khí!"
"Thế nhưng chỉ riêng nhân gian giới bị kẹp giữa thiên giới và âm phủ giới không sinh ra bất cứ thánh khí nào có thể chuyển đổi linh khí. Cũng giống như là hình thái cực, nhân gian giới nằm ở giữa, không thể tiếp xúc trực tiếp với ngoại vực!"
Nghe lời này, tộc vương rất nghi hoặc, không nhịn được hỏi: "Chuyện này thì có liên quan gì tới sự cường đại của Nhân Hoàng? Theo lời ngươi thì đáng lẽ nhân gian giới là yếu nhất mới đúng chứ?"
"Có liên quan rất lớn, tuy rằng đây chỉ là suy đoán của ta!" La Tu nói.
"Theo ta được biết thì thời kỳ hưng thịnh của nhân gian giới thượng cổ là nhờ vào việc tu luyện bằng linh khí thuộc tính dương thu được từ thiên giới, cùng với linh khí thuộc tính âm thu được từ âm phủ. Khắp trời đất nhân gian giới tràn ngập linh khí hòa hợp âm dương. Có lẽ đây chính là điểm mấu chốt khiến nhân gian giới trở nên mạnh nhất trong ba giới. Bởi vì linh khí mà họ tu luyện hoàn toàn khác với thiên giới và âm phủ, là một loại linh khí đặc thù sau khi âm dương điều hòa bổ sung cho nhau!"
Giờ khắc này, tộc vương chợt hiểu ra điều gì đó, lập tức lên tiếng: "Cho nên diệt tiên thành thần theo lời Bắc Minh chính là cướp đoạt thần hỏa thuộc tính dương của thần linh thiên giới, bổ sung cho thần hỏa thuộc tính âm tự đốt cháy của chúng ta, đi theo con đường thành thần hòa hợp âm dương ư?"
La Tu gật đầu trịnh trọng: "Chính xác! Đây chính là suy đoán của ta. Lúc trước Nhân Hoàng có thể trở thành người mạnh nhất chắc chắn có liên quan tới điều này. Sau khi tự thử nghiệm, ta biết Bắc Minh thực sự không lừa ta. Đạo này thật sự là mạnh tới mức khó tin, có thể nói là vô địch trong cùng cảnh giới, thậm chí có thể giết địch vượt cấp. Quả thực là đại đạo thành thần chân chính!"
Tuy rằng đã biết nguyên nhân, song tộc vương vẫn không nhịn được khuyên nhủ: "Dẫu có thể vô địch cùng cảnh giới, nhưng rốt cuộc nó có phải là đạo Nhân Hoàng hay không thì còn chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi. Không đáng vì thế mà phải mạo hiểm tính mạng của mình!"
La Tu lại lắc đầu cười nói: "Ngươi có biết tại sao lại thua ta lúc tranh đoạt ngôi vị La Hầu Vương không?"
"Thiên phú của ngươi cao hơn, thực lực của ngươi mạnh hơn, không thì vì sao nữa?" Tộc vương không nhịn được nhìn bằng ánh mắt khinh thường.
"Không, là vì ta càng khát vọng thực lực hơn ngươi. Để trở thành người mạnh nhất, ta có thể ruồng bỏ tất cả, kể cả tính mạng của mình!"
Nhìn vẻ mặt kiên nghị của La Tu, tộc vương không kìm lòng được thở dài.
"Ta không muốn khuyên ngươi nữa. Dù sao người chết lại không phải là ta. Ngươi cứ thoải mái ép buộc đi!"
Thấy vậy, La Tu đi đến trước mặt tộc vương, vỗ vai ông: "Vất vả cho ngươi rồi, trả giá cho ta nhiều như thế!"
"Trước kia ngươi và ta là kẻ thù không đội trời chung, cuối cùng ngươi lại không giết ta, thậm chí còn nâng đỡ ta lên làm tộc vương. Ta vẫn nhớ rõ ân tình này!" Tộc vương cũng không nhịn được nở nụ cười.
"Ngươi thật dễ lừa gạt, một chút ơn huệ mà đã có thể mua chuộc ngươi trả giá mấy trăm nghìn năm sắp đặt cho ta, đúng là người huynh đệ tốt của ta, ha ha ha!" La Tu không nhịn được cười to.