"Cút đi!" Tộc vương đẩy tay La Tu ra, lộ vẻ ghét bỏ: "Đây là lần cuối, nếu ngươi lại chết thì ngôi vị La Hầu Vương chính là của ta!"
"Lần này ta muốn trở thành La Hầu Vương chẳng qua là vì gặp Đại Đế một lần, chứng thực một số chuyện với ngài ấy. Chờ đến khi ta biết đáp án thì có tặng ngôi vị La Hầu Vương cho ngươi cũng không sao. Ta không quan tâm đâu!"
"Ngày xưa đứa nào giơ nắm đấm, rưng rưng quát vào mặt ta La Hầu Vương nhất định là của hắn, sẽ không bao giờ chịu thua nhỉ?" Tộc vương không nhịn được khinh thường.
"Ha ha ha, tốt nhất là ngươi nên quên chuyện đó đi, không thì chờ đến khi khôi phục thực lực, ta sẽ đánh ngươi đấy nhé!"
"Thế bây giờ ngươi chưa khôi phục thực lực, có phải là ta có thể đánh ngươi không?" Tộc vương lộ vẻ xấu xa.
"Càn rỡ! Ta đây là La Hầu Vương, không được đánh!"
"Ha ha ha!"
Chuyện xưa phủ đầy bụi dần dần hiện lên trong lúc nói chuyện phiếm, hai người cười một cách sung sướng, như thể lại quay về ngày xưa, quãng thời gian không ngừng phấn đấu để tăng cường thực lực thời niên thiếu!
Giờ khắc này, vị tộc vương lạnh lùng trong mắt các thế lực La Hầu lại tràn ngập nụ cười, thậm chí còn cãi cọ đến mức đỏ mặt tía tai với La Tu chỉ vì một chuyện nhỏ thời niên thiếu.
Cuối cùng hai người bước lên nóc cung điện, ngắm trời sao nâng cốc nói cười.
Đêm hôm đó, trên bầu trời của đại vực La Hầu tràn đầy ánh sao sáng ngời. Thỉnh thoảng lại có một viên sao băng bay qua từ ngoại vực.
Cho dù năm tháng đổi dời, bầu trời này vẫn như lúc trước, chưa bao giờ có bất cứ thay đổi, chứng kiến từng thế hệ anh kiệt của đại vực La Hầu gục ngã, cũng chứng kiến từng thế hệ mới trỗi dậy...
Trong mắt La Tu, điều hắn ta muốn chính là nắm giữ vận mệnh của mình, nhất định không khiến mình huy hoàng rồi chợt tắt như sao băng trên trời... ...
Đại vực Cửu Diệu, Huyền Thiên Các.
Hiện giờ bên ngoài Huyền Thiên Các, tất cả binh lính tinh nhuệ nhất trong quân Cửu Diệu đều bị điều động đến đây, đóng quân bên ngoài Huyền Thiên Các để bảo vệ Tinh Diệu Phủ Quân sắp đột phá cảnh giới.
Mà ở nội các trong Huyền Thiên Các, Tinh Diệu Phủ Quân đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, vô số linh tài và linh khí quý giá được đặt đầy ắp xung quanh. Bốn vị huynh đệ của hắn ta cũng nghiêm túc canh gác bốn phía, chờ đại ca của họ đột phá đến Quỷ Hoàng hậu kỳ.
Khoảnh khắc này chính là nguy cơ lớn nhất của đại vực Cửu Diệu từ trước đến nay. Nếu không thể vượt qua thì chỉ còn đường hủy diệt.
Mấy vị huynh đệ bọn họ đều là có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Giờ phút này họ cũng cực kỳ khẩn trương.
Ngay vừa rồi, họ nhận được một tin dữ, cửu đệ Thổ Diệu đã chết!
Vào thời điểm quan trọng này, đây là một sự đả kích lớn lao đối với họ.
Song cho dù có đau đớn đến mấy thì họ vẫn không nói cho đại ca Tinh Diệu biết tin này, sợ sẽ quấy nhiễu hắn ta đột phá cảnh giới.
Lúc này, huynh đệ Cửu Diệu chỉ còn lại năm người, cộng thêm tổn thất một lượng lớn quân lực trong chiến dịch với Bắc Kỳ. Nếu đại ca Tinh Diệu không thể đột phá cảnh giới thì họ sẽ gặp phải bầy sói dòm ngó.
Đại vực Bách Quỷ ở phía Tây, đại vực La Hầu ở phía Bắc, đại vực Tù Ngưu ở phía Nam, mỗi một đại vực đều có thực lực rất mạnh. Tuy rằng hiện giờ họ vẫn chưa có bất cứ hành động nào, song huynh đệ Cửu Diệu vẫn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt.
Đại vực Cửu Diệu vốn có ba cường giả cảnh giới Quỷ Hoàng, không cần sợ bất cứ kẻ địch đến từ bên ngoài nào. Nhưng bây giờ nhị ca Nguyệt Diệu và tam ca Nhật Diệt đã chết, họ đã không còn nội tình như ngày xưa nữa.
Có được nhiều điểm linh quặng, nhưng nếu không có thực lực xứng đôi thì kết cục chắc chắn sẽ thê thảm.
Dưới nguy cơ này, họ đã đặt tất cả hy vọng lên người đại ca Tinh Diệu.
Chỉ cần đại ca đột phá cảnh giới Quỷ Hoàng hậu kỳ thì nguy cơ sẽ tạm thời giải trừ, họ vẫn còn cơ hội.
Đến lúc đó hoàn toàn dựa vào thực lực của đại ca để đoạt lấy Bắc Kỳ, lại để một vị huynh đệ trong số họ bước lên ngôi vị phủ quân, thăng lên cảnh giới Quỷ Hoàng.
Cho nên lúc này, họ đều cực kỳ khẩn trương.
Đúng lúc này, một binh lính mặc áo giáp bước đến ngoài nội các, nhưng không lên tiếng kêu gọi mà chỉ im lặng đứng đó, sợ quấy rầy Tinh Diệu Phủ Quân đột phá.
Thấy vậy, Hỏa Diệu lập tức xoay người ra ngoài.
Sau khi bước ra cửa nội các, Hỏa Diệu ra hiệu cho thuộc hạ bằng ánh mắt. Hai người lập tức đi ra ngoài nội các.
Bước ra nội các, Hỏa Diệu dừng chân, trầm giọng hỏi: "Không phải đã nói là không có việc quan trọng thì không được phép quấy rầy sao?"
Nghe Hỏa Diệu nói vậy, thống lĩnh hộ vệ lập tức quỳ một chân xuống nói: "Lãnh chúa Hỏa Diệu, bộ tộc người chơi đến đây, lúc này đang chờ ở ngoại điện của Huyền Thiên Các!"
"Bộ tộc người chơi? Tại sao chúng lại đến đây?" Nghe là bộ tộc người chơi đến, lửa giận cuồn cuộn trong lòng Hỏa Diệu.