Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 928 - Chương 928. Chiến Đấu Liên Hoàn

Chương 928. Chiến Đấu Liên Hoàn
Chương 928. Chiến Đấu Liên Hoàn

Lúc trước, Phong Đô Đại Đế từng nói hắn ta quá cứng đầu, sáng tạo ra phép thuật Tu La Đạo càng là quá cực đoan, dẫn đến việc trong lúc năm giác quan của hắn ta bị bịt kín sinh ra tâm ma càng ngày càng nặng. Cứ tiếp tục như thế thì sớm muộn gì sẽ có ngày hắn ta không thể cảm nhận được bất cứ thứ gì, thậm chí không cảm nhận được sự tồn tại của bản thân, từ đó hoàn toàn lạc lối, đánh mất bản ngã.

Nhưng khi đó hắn ta hoàn toàn không bận tâm, thậm chí còn muốn đạt tới mục đích này.

Bởi vì hắn ta có một ý tưởng và kế hoạch điên cuồng.

Đó chính là thân xác hóa hư vô, dung hợp với Lục Đạo Luân Hồi, trở thành người thao túng Lục Đạo Luân Hồi.

Cho nên khi đó Phong Đô Đại Đế mới phong ấn hắn ta để hắn ta có thể tỉnh ngộ lại, khiến hắn ta không thể tiếp tục tu luyện.

Trừ phi tìm lại được năm giác quan cùng với chức năng của thân thể thì mới được giải thoát.

Thế nên để thoát khỏi phong ấn, trong mấy triệu năm qua hắn ta đã không ngừng hao mòn dấu ấn Tu La Đạo của mình.

Mà dấu ấn Tu La Ngôn cuối cùng còn sót lại cũng đã được loại trừ. Nói cách khác, hắn ta đã có thể phá vỡ phong ấn.

A Tu La mang theo tâm trạng kích động, bắt đầu điều động lực lượng nguyên thủy trong người.

Giờ khắc này, lực lượng vốn không thể điều động lại trở về tràn ngập trong cơ thể, khiến A Tu La lại thể nghiệm cảm giác cường đại.

Theo lực lượng trong cơ thể không ngừng dâng lên, mặt đất cũng rung chuyển.

Sợi dây xích trói buộc hắn ta và dãy núi bắt đầu nứt vỡ từng khúc một ngay lúc này.

Giờ phút này, A Tu La vô cùng kích động.

Đại Đế cái búa! Chờ ông đây thoát khỏi phong ấn thì sẽ vẫn còn tu luyện tiếp. Chờ khi nào ta nắm giữ Lục Đạo Luân Hồi, ta sẽ bắt các ngươi phải quỳ xuống gọi ta là cha!

Nghĩ đến đây, A Tu La cảm thấy vô cùng khoái chí, không nhịn được cười phá lên.

Mà dãy núi cũng điên cuồng rung chuyển theo tiếng cười của hắn ta.

Đúng lúc này, một chiếc chuông màu đồng thau khổng lồ bỗng hiện lên trên đầu A Tu La.

Thấy chiếc chuông này, sắc mặt A Tu La chợt thay đổi.

Đông Nhạc Đại Đế!

"Trấn!" Tiếng thở dài xa xăm vang lên.

Chiếc chuông đồng thau tức khắc phát ra hào quang chói lòa, chậm rãi đè xuống trên đầu A Tu La.

"Ahhh, lão tặc Đông Nhạc kia! Ta không trêu chọc ngươi, tại sao lại muốn trấn ta?"

Vất vả lắm mới thoát khỏi Sơn Nhạc Ấn của Phong Đô Đại Đế, vốn tưởng rằng cuối cùng cũng được tự do, nhưng không ngờ lại xuất hiện Đông Nhạc Đại Đế, hơn nữa còn muốn phong ấn hắn ta.

Giờ khắc này, trong lòng A Tu La tràn ngập oán niệm.

"Phong ấn lần này là Tâm Ma Ấn. Khi nào ngươi không còn ý tưởng dung hợp Lục Đạo Luân Hồi thì ấn này sẽ tự giải trừ!"

Giọng nói của Đông Nhạc Đại Đế vang vọng trong đầu, chuông lớn cũng hạ xuống ngay lúc này, lại trấn áp A Tu La thêm lần nữa.

"#@!&^*^*!"

Giờ khắc này, A Tu La dốc hết tất cả những từ ngữ có thể mắng chửi phun ra ngoài!


Sau khi rời khỏi khu vực đá lởm chởm nơi có A Tu La, Diệp Thi Văn lại bước lên hành trình thám hiểm (Kiếm tiền).

Hiện giờ có năng lực nguyền rủa mạnh cỡ đó, Diệp Thi Văn cảm thấy mình hơi bị bành trướng, không còn đi đường cẩn thận nữa mà đi thẳng tắp một cách quang minh chính đại.

Sải từng bước chân mất hết tính người, giờ khắc này Diệp Thi Văn cảm thấy mình chính là người trâu bò nhất dãy núi này!

Lúc này, mặt đất bỗng chấn động. Diệp Thi Văn nhất thời mất thăng bằng, ngã cái bịch xuống đất.

Diệp Thi Văn hoảng sợ nhảy lên như một con thỏ, lập tức quay đầu thì phát hiện trên bầu trời khu vực nơi có A Tu La hiện lên một chiếc chuông lớn bằng đồng.

Chiếc chuông lớn bằng đồng này có hình dáng cổ xưa, bên trên khắc đầy chữ viết cổ đại, lơ lửng trong không trung, chậm rãi xoay tròn.

Lúc này, có thể thấp thoáng nghe thấy tiếng quát mắng truyền tới từ nơi xa.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Diệp Thi Văn, chuông lớn bỗng hạ xuống, mặt đất cũng dừng chấn động, xung quanh lại khôi phục sự yên tĩnh.

Diệp Thi Văn: "…"

Diệp Thi Văn suy nghĩ một lát, tưởng rằng đó là động tĩnh do A Tu La làm ra nên lại xoay người, chuẩn bị lên đường tiếp.

Dù sao vẫn còn 95% khu vực chưa thăm dò đâu, làm xong sớm thì có thể sung sướng trở về Bắc Kỳ rồi.

Khi đó nhất định phải ăn một bữa ngon lành để tự khao bản thân mới được.

Nghĩ đến đây, Diệp Thi Văn bỗng hơi kích động.

Dù sao mình cũng là người nghèo, rất dễ thỏa mãn.

Vừa đi được mấy bước thì bỗng một con thỏ chấn kinh vì động đất nhảy ra từ lùm cây bên cạnh, sau đó tông thẳng vào thân cây ngay cạnh Diệp Thi Văn.

Cú va chạm này khiến con thỏ không nhịn được trợn ngược mắt, ngã sấp mặt xuống đất, hai chân duỗi ra, co giật mấy phát.

"Trời má, đau chết ông!" Con thỏ hoàn hồn lại rồi vội đứng dậy, bắt đầu vừa xoa đầu mình vừa nói tiếng người.

Hết chương 928.
Bình Luận (0)
Comment