Nhưng Diệp Thi Văn vẫn lắc đầu.
Dù sao chuyện này cũng liên quan tới hồn tệ, hoàn toàn không có chỗ nào đáng thương lượng cả.
Thấy Diệp Thi Văn lại lắc đầu, tộc lão Già La rất là tiếc nuối, nhưng không bắt buộc cô.
Lúc này, hai bóng người nhanh chóng bay tới từ phía sau quân La Hầu, tiếp đó xuất hiện trên lưng con cự thú màu đồng.
"Tộc vương!" Thấy người này, tộc lão Già La vội đứng dậy kêu bằng giọng cung kính.
Tộc vương khoác áo choàng đen hờ hững gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn Diệp Thi Văn.
"Ngươi nói ngươi gặp được Thần Tôn, hơn nữa nhận được món quà từ Thần Tôn ư?"
Diệp Thi Văn gật đầu yếu ớt.
Nghe vậy, tộc vương nhìn Diệp Thi Văn bằng ánh mắt sâu xa, lập tức kháp quyết trước ngực. Một luồng lực lượng vô hình tức khắc đỡ lấy những người trên lưng cự thú, họ đồng thời bay lên không trung.
"Chỉ đường dẫn ta đi gặp Thần Tôn!" Tộc vương cũng bay lên không trung, nhìn Diệp Thi Văn nói.
Diệp Thi Văn nhìn con thỏ, thở dài một hơi, vẫn chọn thỏa hiệp, bắt đầu chỉ đường.
Tộc vương lại kháp quyết, tầm mắt của mọi người tức khắc trở nên mờ nhạt. Đến khi khôi phục lại bình thường thì họ đã đứng trong dãy núi bao la.
Tộc lão Già La và Già Ni đều không cảm thấy kỳ lạ khi gặp thủ đoạn thuấn di ngàn dặm này. Nhưng mà Diệp Thi Văn và con thỏ đều bị giật mình.
Thật sự là quá nhanh!
"Chỉ đường đi!" Tộc lão tiếp tục nói.
Diệp Thi Văn không còn cách nào khác, chỉ có thể mở bản đồ trò chơi ra, xác định phương rồi lại vươn tay chỉ về một phía.
Cứ thế thuấn di mấy lần, mọi người đã đến khu vực đá lởm chởm mà Diệp Thi Văn phải tốn rất nhiều thời gian đi đường thì mới đến.
"Chỉ đường!" Tộc vương lại nhìn sang Diệp Thi Văn nói.
"Chính là chỗ này. Ông ta ở dưới tảng đá kia kìa!" Diệp Thi Văn chỉ vào một tảng đá lớn cách đó không xa.
Nghe vậy, tộc vương quơ tay, mang theo mọi người thuấn di thêm lần nữa, xuất hiện trước tảng đá lớn.
"Thần Tôn đâu?" Thấy bên dưới tảng đá không có lấy một bóng người, tộc vương không khỏi nhíu mày.
"Ủa? Trước đó ông ta còn bị đè dưới tảng đá này, thò ra một cái đầu mà!" Diệp Thi Văn rất là kinh ngạc.
Bên dưới tảng đá ư?
Nghe vậy, tộc vương vung tay lên, ảo ảnh Ma Thần Tu La chợt hiện ra sau lưng, vẫy tay về phía trước thật mạnh, muốn hất văng tảng đá.
"Boong!"
Đúng lúc này, một chiếc chuông màu vàng trắng gần như trong suốt hiện lên. Ảo ảnh Ma Thần Tu La tức khắc tan tành, sắc mặt của tộc vương đỏ lên, lùi về sau mấy bước, phun ra một búng máu chảy ngược.
Thấy vậy, tộc lão Già La và Già Ni đều hoảng sợ.
Không ngờ tộc vương lại bị thương rồi!
"Tộc vương, người không sao chứ?" Tộc lão Già La nhanh chóng bước tới hỏi.
"Không sao. Nó không tổn thương ta, không thì ta đã chết từ lâu rồi!" Nhìn chiếc chuông lớn màu vàng biến mất, sắc mặt tộc vương đỏ bừng, run rẩy nói.
"Đó là thứ gì vậy? Lúc trước tôi đến đây rõ ràng là còn chưa có mà!" Diệp Thi Văn ngơ ngác nói.
"Lực lượng của Đông Nhạc Đại Đế!" Tộc vương gằn giọng nhìn về phía tảng đá.
Nghe thấy câu này, con thỏ và Diệp Thi Văn vẫn ngu ngơ, song sắc mặt của tộc lão Già La và Già Ni lại trắng bệch.
"Tộc vương, sao… Sao lực lượng của Đông Nhạc Đại Đế lại xuất hiện ở đây?" Giọng nói của tộc lão Già La run lên.
Tuy rằng thực lực của lão là Quỷ Hoàng sơ kỳ, nhưng suy cho cùng thì vẫn chỉ là phàm nhân trước mặt Đại Đế mà thôi, căn bản là không thuộc cùng một giai cấp.
"Phong ấn Thần Tôn!" Lúc nói câu này, ngay cả trong lòng tộc vương cũng nổi lên sóng gió ngập trời.
Ông ta đã từng suy đoán đủ mọi điều, rốt cuộc Thần Tôn A Tu La tọa trấn đại vực La Hầu đã đi đâu?
Nhưng ông ta không thể ngờ được rằng Thần Tôn lại bị Đại Đế trấn áp, hơn nữa còn bị trấn trong dãy núi phía Nam.
Nghĩ đến đây, tộc vương quyết đoán nói: "Đi thôi!"
"Nhưng thưa tộc vương, Thần Tôn vẫn còn…" Nghe vậy, tộc lão Già La vội lên tiếng, song nói được nửa chừng thì chính lão cũng ý thức được vấn đề ở đâu.
Thực ra lúc này tộc vương cũng rất không cam lòng, song vẫn quyết đoán cắt đứt ý tưởng gặp mặt Thần Tôn.
Ông ta còn chưa đủ trình độ để trở thành kẻ địch với Đại Đế!
"Tộc vương, thế còn bọn họ thì sao?" Nói rồi, tộc lão chỉ về phía Diệp Thi Văn, nhân tiện chỉ luôn con thỏ.
Tộc vương nhìn Diệp Thi Văn bằng ánh mắt sâu xa, khẽ cau mày thở dài: "Nếu đã là cơ duyên do Thần Tôn ban cho ngươi thì ngươi chính là khách quý của bộ tộc Tu La chúng ta. Chúng ta sẽ không làm hại ngươi. Nếu ngươi muốn thì có thể đến thần điện trung ương La Hầu, ta sẽ sai người chiêu đãi ngươi chu đáo. Nếu ngươi không muốn thì có thể tự rời đi."
Nghe vậy, ánh mắt Già Ni hiện lên vẻ bất mãn, nhưng bị hắn ta nhanh chóng lấp liếm đi.
Thực ra hắn ta mang Diệp Thi Văn về cũng là có mưu đồ riêng.
Bởi vì ý tưởng cuối cùng của hắn ta chính là xin tộc vương giúp mình lột dấu ấn Tu La Ngôn trong linh hồn Diệp Thi Văn ra, sau đó dung nhập vào linh hồn của mình.