Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 965 - Chương 965. Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt

Chương 965. Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt
Chương 965. Cuộc Đối Đầu Khốc Liệt

Đặc hiệu của sinh vật: Bởi vì loài sinh vật này có lòng hiếu kỳ mãnh liệt và tính cách bướng bỉnh nên đã gần như tuyệt chủng trong tam giới!

Nhà phát hành nhắc nhở: Xin hãy trân trọng động vật đang có nguy cơ tuyệt chủng!



"Wow, thỏ, cậu thật sự có huyết thống thần thú kìa!" Diệp Thi Văn phấn khởi hô.

Thấy Diệp Thi Văn vô cùng phấn khởi, con thỏ cũng dần dần trở nên phấn khởi, sau đó đứng dậy đấm hai phát vào không khí.

"Ta đã mạnh hơn chưa? Có mạnh hơn không?"

"Không có!"

Nụ cười trên mặt con thỏ tức khắc cứng đờ.

"Nhưng cậu thật sự có huyết thống thần thú!" Giờ phút này, trong mắt Diệp Thi Văn tràn ngập ánh sao.

Đúng lúc này, Bàn Thạch xuất hiện bên cạnh Diệp Thi Văn. Giờ đây y cũng nhìn con thỏ bằng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc và khiếp sợ.

"Thỏ Giã Thuốc ư?!"

"Chú Bàn Thạch, cậu thỏ thành công rồi!" Diệp Thi Văn phấn khởi nói.

"Trời đất, thật hay đùa vậy? Không ngờ mày lại là Thỏ Giã Thuốc! Không phải đã bị tuyệt chủng rồi sao?" Bàn Thạch vẫn cảm thấy rất khó tin.

"Thật đấy!" Con thỏ còn chưa nói gì thì Diệp Thi Văn đã phấn khởi tiếp lời.

"Ngươi phát tài rồi! Có con thỏ này, về sau ngươi luyện dược có thể trực tiếp bỏ qua giai đoạn cân trọng lượng và liều lượng của dược liệu. Năng lực thiên phú của con thỏ này chính là nhận thức dược liệu, hơn nữa còn là nhận thức dược liệu đỉnh cấp nhất!"

Bàn Thạch đau gan nhìn con thỏ đực mặt ra.

Con thỏ ngu si thế mà lại thật sự có huyết thống cấp bậc cao cỡ này, đúng là hậu duệ của thần thú, trong mắt Bàn Thạch, điều này thật sự khó có thể tin.

Tuy rằng năng lực thiên phú của Thỏ Giã Thuốc không có bất cứ tác dụng thêm buff nào trong chiến đấu, nhưng trong mắt những Luyện Dược Sư như Bàn Thạch thì giá trị của Thỏ Giã Thuốc là không thể đo lường được.

Đối với chức nghiệp Luyện Dược Sư, muốn có năng lực nhận thức dược liệu đỉnh cấp thì cần phải tích lũy tri thức luyện dược khổng lồ.

Ngay cả chính Bàn Thạch, đã nghiên cứu trong nghề luyện dược này suốt vạn năm, nhưng về lĩnh vực nhận thức linh tài thì cũng mới miễn cưỡng với tới cao cấp thôi, cách đẳng cấp bậc thầy còn rất xa xôi.

Nhưng Thỏ Giã Thuốc thì khác. Nó trời sinh là chuyên gia nhận biết linh tài, đây chính là năng lực của huyết thống Thỏ Ngọc.

Có một con thỏ như vậy thì chẳng những có thể lược bớt rất nhiều bước rườm rà trong lúc luyện dược mà thậm chí còn có thể tiết kiệm được rất nhiều dược liệu, tương đương với tiết kiệm tiền cho Luyện Dược Sư.

Mỗi lần luyện chế đan dược cấp cao đều phải tốn rất nhiều linh tài quý giá. Nếu thất bại thì tổn thất sẽ cực kỳ lớn.

Nhưng có Thỏ Giã Thuốc, xác suất thành công chí ít có thể tăng lên ba thành.

Bởi vì Thỏ Giã Thuốc có thể tính toán "lượng" của dược liệu một cách chính xác, còn lại thì phải xem thao tác của Luyện Dược Sư.

Đối với Luyện Dược Sư mà nói, Thỏ Giã Thuốc là phụ trợ mạnh nhất cũng không khuếch đại chút nào.

Giờ khắc này, Bàn Thạch thật muốn bắt con thỏ này lại để nuôi nhốt!

"Không tăng thực lực hả?" Con thỏ ngơ ngác hỏi.

"Không, nhưng sau này mày sẽ kiếm được rất nhiều tiền!" Bàn Thạch cười nói, nhìn con thỏ bằng ánh mắt chứa đầy khát vọng nào đó, khiến con thỏ không khỏi cảnh giác dựng đứng tai lên.

Nghe thấy mình sẽ kiếm được rất nhiều tiền, con thỏ tức khắc phấn khởi trở lại.

Thế nhưng nghĩ kĩ lại, nó kiếm tiền không phải vì trở nên mạnh hơn sao? Nếu không thể tăng cường thực lực thì kiếm tiền có có ích lợi gì? Hình như có gì đó sai sai…

"Hi hi, dù sao cậu cũng là thần thú mà!" Diệp Thi Văn không nhịn được xoa đầu con thỏ, vui vẻ nói.

"Vậy thì ta có kỹ năng lợi hại nào? Ví dụ như… Trâu Tê Giác ở núi bên cạnh, nó có thể uống hết nước của một con sông chỉ trong thời gian ngắn!" Con thỏ mong chờ hỏi.

Bàn Thạch lắc đầu, lấy một cây linh tài ra, sau đó hỏi: "Đây là gì?"

Nghe vậy, con thỏ phản xạ ngửi cây linh tài này, sau đó trả lời: "Hoa Kim Linh, linh tài cấp một, 21 năm, chất lượng 231 khắc, phẩm chất thượng đẳng, thường mọc ở…" Con thỏ phản xạ buột miệng.

Giờ khắc này, ngay cả con thỏ cũng phải ngây ngẩn cả người.

Bởi vì nó hoàn toàn không biết cây linh tài này! Thậm chí nó có thể khẳng định rằng trước đó, nó hoàn toàn chưa từng thấy loại linh tài nào như thế này!

Nhưng khi thấy cái cây này, trong đầu nó lại tự động hiện lên thông tin cụ thể của loại thực vậy này, cứ như thể trong đầu nó có một kho kiến thức khổng lồ. Khi thấy cây linh tài này thì tự động xuất hiện kiến thức liên quan tới nó.

"Đây chính là năng lực của ta hả?" Con thỏ nói với vẻ mặt như táo bón.

"Chính xác. Đây là một trong những năng lực của mày. Mày còn có năng lực tìm kiếm linh tài nữa!"

"A! Ta muốn chết! Năng lực của ta quá rác rưởi! Ta muốn chết!" Lúc này, con thỏ không nhịn được nằm trên mặt đất kêu rên.

"Thỏ, cậu là thần thú đó!" Diệp Thi Văn chớp mắt.

Hết chương 965.
Bình Luận (0)
Comment