Lúc này, Diệp Thi Văn khóc cực kỳ thương tâm, vừa nói chuyện vừa run lẩy bẩy cả người.
Mỗi khi con số 8888 hiện lên trong đầu, nước mắt của Diệp Thi Văn lại không kiềm chế được chảy ròng ròng.
Giờ khắc này, Bàn Thạch chỉ có thể trợn mắt há hốc mồm.
Mua một viên Tẩy Máu Đan có nhất thiết phải thương tâm đến mức đó không? Nếu đau khổ đến thế thì đừng có mua!
"Chú Bàn Thạch… Mua một viên… Tẩy Máu Đan… Oa!" Thân thể Diệp Thi Văn run lẩy bẩy vì khóc lóc.
Đúng lúc này, có ai đó cầm lấy tay Diệp Thi Văn.
Cô quay đầu lại thì phát hiện đó là con thỏ cụp tai.
"Ta không cần, chúng ta đi thôi!"
Nghe vậy, Diệp Thi Văn không khỏi ngây ngẩn cả người: "Tại sao…"
"Ta không muốn cô khóc. Cô đã từng nói chúng ta là bạn thân mà!" Con thỏ cụp tai bỗng ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt dính đầy nước mắt nước mũi: "Chúng ta là bạn thân, ta không muốn cô khóc, chúng ta đi kiếm tiền đi!"
"Thỏ, tôi có thể mua cho cậu…"
"Không cần, chúng ta đi kiếm tiền đi! Tương lai có tiền lại đến mua, còn sẽ mua rất nhiều món ngon cho cô nữa!" Con thỏ vừa nói vừa lau nước mắt, nghiêm túc nhìn Diệp Thi Văn.
Nhìn con thỏ, Diệp Thi Văn không khỏi ngây ngẩn cả người: "Thỏ!"
"Ừ!" Con thỏ gật đầu thật mạnh.
Thấy vậy, Bàn Thạch thở dài, vươn tay ra, một viên đan dược màu đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay y: "Thế này đi, tư chất luyện dược của ngươi không tồi, ở lại đây luyện chế đan dược trong hai tháng cho ta đi, ta sẽ tặng ngươi viên Tẩy Máu Đan này!"
"Không cần! Tương lai chúng ta sẽ rất giàu có, thứ gì cũng mua được!" Con thỏ bướng bỉnh nói, sau đó muốn kéo Diệp Thi Văn rời đi.
Lúc này, Diệp Thi Văn lại thoát khỏi tay con thỏ, cầm viên thuốc màu đỏ trong tay Bàn Thạch.
"Cảm ơn chú Bàn Thạch. Cháu sẽ làm việc chăm chỉ!" Nói rồi, Diệp Thi Văn khom người trước mặt Bàn Thạch.
"Đừng vui vẻ sớm thế, mỗi ngày cần phải hoàn thành số lượng nhiệm vụ cố định, nếu luyện dược sai lầm gây tổn thất thì thời gian sẽ bị kéo dài đấy!"
"Vâng, chú Bàn Thạch, cháu sẽ cố gắng!" Diệp Thi Văn trịnh trọng gật đầu.
Nói xong câu này, cô quay sang nhìn con thỏ, nở nụ cười trên gương mặt còn dính nước mắt, sau đó đưa viên thuốc cho con thỏ: "Thỏ ngốc, cho cậu nè!"
"Ta không cần, trả lại cho ổng đi, chúng ta đi kiếm tiền!" Con thỏ bướng bỉnh nhìn Diệp Thi Văn nói.
"Cậu ngẫm lại mà xem, nếu cậu biến thành thần thỏ thì không phải chúng ta sẽ kiếm tiền nhanh hơn nhiều sao?" Diệp Thi Văn cười nói tiếp.
Nghe vậy, con thỏ không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nó lập tức nhảy lên, nhào vào lòng Diệp Thi Văn, ra sức dụi đầu vào lòng cô: "Cô đối xử với tôi thật tốt! Chưa từng có ai đối xử với tôi tốt đến thế!"
"Hi hi, chứ còn gì nữa! Cho nên sau khi biến thành thần thỏ phải kiếm thật nhiều tiền đấy nhé. Cậu đã hứa sẽ mua cho tôi rất nhiều món ngon rồi đó!" Diệp Thi Văn cười nói.
"Ừ ừ!" Con thỏ ôm Diệp Thi Văn, ra sức gật đầu.
Nhìn một người một thỏ, Bàn Thạch ra sức lắc đầu, sau đó cất bước đi đến chỗ những người chơi đang luyện dược.
…
Con thỏ cầm viên thuốc màu đỏ, có vẻ cực kỳ căng thẳng. Diệp Thi Văn cũng có tâm trạng giống hệt thế.
Thực ra Diệp Thi Văn cũng biết xác suất thành công của con thỏ sẽ rất thấp, thế nhưng cô vẫn ấp ủ mong chờ đối với con thỏ.
"Ăn nó vào sẽ biến thành thần thỏ hả?" Con thỏ rối rắm cầm đan dược.
"Ừ, ăn đi, ăn xong sẽ thành công!" Diệp Thi Văn gật đầu thật mạnh.
Nghe vậy, con thỏ nhét viên thuốc vào miệng, sau đó nhắm mắt lại, bắt đầu chờ đợi.
Viên thuốc màu đỏ vừa vào miệng thì dược hiệu cường đại lập tức tản ra, biến thành chất lỏng đỏ rực như máu chảy từ yết hầu vào bụng. Sau đó dược hiệu tản ra quanh người, hòa tan vào máu, bắt đầu đánh thức lực lượng bên trong huyết mạch.
Con thỏ lập tức cảm thấy toàn thân khô nóng, cứ như thể máu đang sôi trào.
Nhưng cảm giác này chỉ kéo dài chưa đầy một phút thì đã nhanh chóng phục hồi, biến mất gần như không còn.
Khi mở mắt ra, con thỏ vội vàng kiểm tra lại mình.
Hình như chẳng thay đổi gì cả…
Mình vẫn là một con thỏ trắng nhỏ bé…
"Thất bại rồi hả?" Con thỏ uể oải cúi đầu.
"Wow! Thỏ, tổ tiên của cậu là Thỏ Ngọc Giã Thuốc!" Lúc này, Diệp Thi Văn kinh hô, nhìn con thỏ bằng ánh mắt sáng ngời.
"???"
Con thỏ ngơ ngác nhìn Diệp Thi Văn, hoàn toàn không hiểu lời nói của cô có nghĩa là gì.
Nhưng lúc này, trong mắt Diệp Thi Văn, giao diện phân tích của con thỏ đã hoàn toàn thay đổi.
[Thỏ Giã Thuốc (Thỏ Rừng)]
Mô tả về sinh vật: Trong cơ thể ấn chứa huyết thống loãng của Thần tộc "Thỏ Ngọc" trên thiên giới (Có thể dùng linh tài và đan dược đặc thù để tăng cường). Trời sinh có năng lực tìm kiếm linh tài, phân biệt dược hiệu ẩn chứa bên trong linh tài một cách chính xác, là phụ trợ tuyệt nhất cho Luyện Dược Sư!
Năng lực của sinh vật: Tìm kiếm linh tài, nhận thức linh tài (Đo lường những số liệu như tuổi thọ của linh tài, trọng lượng… Một cách chính xác nhất)