Viên Phương: "???"
"Hình như cậu đang dụ dỗ tiểu tăng…"
"Trời má, nhìn tôi giống kẻ biết nói dối lắm hả? Con dao găm này vốn không thuộc về Hắc Ma tộc, chúng ta lấy nó đi là điều hiển nhiên, không coi là trộm, cùng lắm là lấy di vật của Tinh Diệu thôi!"
Viên Phương: "…"
Viên Phương suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cầm lấy dao găm Rồng Phá Hồn.
Lúc này, tiếng kêu hoảng sợ vang lên từ đằng sau: "Trọc đầu, ngươi bỏ Phá Hồn xuống cho ta!"
Nghe vậy, Viên Phương không khỏi quay lại.
Thấy Viên Phương quay lại, đám chiến sĩ Hắc Ma tộc phản xạ lùi lại một bước.
Giờ phút này, tộc tướng trú địa hoảng sợ nhìn Viên Phương, mạch máu nổi lên trên trán, cứ như thể sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
Con dao găm Phá Hồn này là phần thưởng của hắn ta trong một lần tiêu diệt chủng tộc đối ngoại, quân đội do hắn ta dẫn dắt lập được chiến công xuất sắc nên sau khi tộc vương kiểm kê chiến lợi phẩm thì đã đích thân thưởng cho hắn ta.
Bởi vì thành viên trong quân đội mà hắn ta dẫn dắt đều chuyên tu luyện thuật Chú Sát nên đối với họ mà nói, con dao găm này cũng chẳng có tác dụng gì, bởi vậy không ai mang theo bên mình.
Nhưng trong mắt tộc tướng trú địa, bất kể là đối với cá nhân hắn ta hay đối với quân đội do hắn ta dẫn dắt thì Phá Hồn đều có ý nghĩa rất quan trọng.
Nó là tượng trưng cho vinh quang trên con đường chinh chiến của họ, thế nên mỗi lần xuất chinh họ đều sẽ mang theo nó.
Giờ phút này, thấy Viên Phương cầm lấy dao găm, các tướng sĩ Hắc Ma tộc đều tức điên người, chỉ hận không thể nhào lên xé nát anh ta.
Thấy vậy, Viên Phương kinh ngạc.
Anh ta suy nghĩ một chút rồi vung dao găm.
"Trọc đầu, ta bảo ngươi bỏ Phá Hồn xuống cơ mà!!!" Tộc tướng lại giận dữ hét lên.
Thấy các chiến sĩ Hắc Ma tộc như muốn đấu võ, Viên Phương lại nhìn dao găm trong tay mình.
Bây giờ, anh ta bỗng cảm thấy con dao găm này thật không tệ!
Vì thế, Viên Phương cứ cầm theo dao găm, bắt đầu đi dạo trong kho vũ khí tiếp.
Các chiến sĩ Hắc Ma tộc đều đỏ ngầu cả mắt, liên tục hét lên, muốn Viên Phương đặt Phá Hồn xuống.
Viên Phương đương nhiên sẽ không đặt dao găm xuống, thậm chí còn thỉnh thoảng quay lại nhìn các chiến sĩ Hắc Ma tộc với vẻ mong chờ, trông như là khát vọng bị đánh.
"Ngươi chết đi cho ta!"
Cuối cùng, có một gã chiến sĩ Hắc Ma tộc không nhịn được, tiến lên đấm vào cái đầu trọc của Viên Phương.
"Boong!" Một tiếng trầm vang.
Trong phút chốc, chú ấn trên người gã chiến sĩ kia hiện lên, bò lên người Viên Phương.
Kế đó, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Đương nhiên người cất tiếng kêu thảm thiết đó không phải là Viên Phương.
Tuy rằng gã chiến sĩ kia đấm Viên Phương bằng nắm tay được bọc bằng găng tay kim loại, nhưng vì khoảng cách quá gần nên vẫn xúc phát chú ấn hộ thể trên người, chủ động nguyền rủa Viên Phương.
Lực sát thương trong thời gian dài của chú ấn đã từng là niềm kiêu hãnh của các chiến sĩ Hắc Ma tộc. Bất cứ kẻ địch nào chiến đấu với họ, cho dù có may mắn trốn thoát trong chiến đấu thì cũng chẳng có ích lợi gì, bởi vì chú ấn sẽ luôn tra tấn kẻ đó.
Đa số kẻ địch may mắn trốn thoát, cuối cùng vẫn sẽ chết dưới sự tra tấn của chú ấn.
Nhưng giờ đây, người mà họ đối mặt lại là Viên Phương.
Dưới sự bảo vệ của Ma Kha Vô Lượng Thể, miễn 800 điểm tổn thương, chỉ cần tổn thương trong thời gian dài của chú ấn không vượt qua điểm miễn tổn thương thì cho dù thời gian có dài đến mấy cũng không đáng quan tâm.
Ngay tại lúc này, năng lực dội ngược tổn thương của Viên Phương bị xúc phát.
Khói độc màu lục hiện lên xung quanh tên lính ra tay, trào ra từ miệng mũi, nhanh chóng bao trùm khắp cơ thể hắn ta, chậm rãi đi đời một cách lặng lẽ trong khói độc ăn mòn.
Cảnh tượng này khiến các chiến sĩ Hắc Ma tộc xung quanh kinh hồn.
Cho dù trước đó đã từng thấy mấy lần, nhưng khi chứng kiến, cảnh tượng này vẫn khiến họ sợ vỡ mật.
Lúc này, một tia sáng vàng chỉ có Viên Phương mới thấy hiện lên quanh người anh ta, theo đó là tiếng thông báo của game.
[Trò chơi nhắc nhở: Chúc mừng lên level, nhận được +100 điểm máu, nhận được +1 điểm lực lượng, nhận được +3 điểm sức chịu đựng]
Chứng kiến cảnh này thông qua video, Thời Ảnh cũng trợn mắt há hốc mồm.
Còn có thể lên level kiểu đó nữa hả?
Cuối cùng bây giờ hắn ta đã hiểu được tại sao gã hòa thượng khốn kiếp này lại luôn gây rối người của Hắc Ma tộc.
Thì ra đằng sau còn có tính toán khôn (hiểm) khéo (ác) như thế!
Đúng như Thời Ảnh nghĩ, Viên Phương nhìn chằm chằm Hắc Ma tộc và vì Hắc Ma tộc thật sự quá phù hợp cho anh ta cày quái lên level.
Bình thường Viên Phương cày quái luyện level ở dã ngoại, rất nhiều quái vật hầu như đều bỏ chạy khi gần hết máu. Viên Phương hoàn toàn bó tay với việc này nên thường xuyên cặm cụi cả buổi mà chẳng được gì cả.
Nhưng Hắc Ma tộc thì khác. Chỉ cần chú ấn của họ bị xúc phát thì EXP với hồn tệ cơ bản đã tới tay, đố chạy đâu cho thoát!