Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp

Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

366

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Chờ ngày gió đông ấm áp full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Chờ ngày gió đông ấm áp, Chờ ngày gió đông ấm áp review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Đọc truyện Chờ ngày gió đông ấm áp

Người cô thích là đàn ông của chú Mạc, đồng bọn hữu của phụ thân. Trong một lượt đến Mạc gia dự tiệc lì xì thứ 63 của Mạc lão gia, Lăng Nhữ Y vừa mới gặp đàn ông của chú Mạc. Chỉ một lượt gặp liền đem tâm tình gửi gắm mơ mộng, Mạc Đình Quân. Năm mười tám tuổi ấy, Lăng Nhữ Y gặp Mạc Đình Quân lần đầu vừa mới đem lòng yêu mến, thầm thương trộm nhớ anh ta.

Mạc Đình Quân là đàn ông trưởng của chú Mạc Đình, anh rất giỏi, thành tích bọn học tập đều đầu tiên bảng, anh to hơn cô năm cái xuân. Năm ấy cô gặp anh, anh chỉ vừa nguồn gốc tiếp quản Mạc thị, khi ấy, anh đã là một trong số thiếu niên tthấp người non dạ vừa bước xuất hiện, khuôn mặt thiếu niên khôi ngô trọn vẹn non nớt. Lăng Nhữ Y chiêm ngưỡng hoa rơi, những cánh hoa đỏ rơi trên vai anh, Lăng Nhữ Y nhìn anh vừa mới khụy gối cầu hôn. Trái tim cô nghẹn lại, một trần xuyến xao cồn cào trong người ngực chạy thẳng lên đôi mắt làm sao nó đỏ ửng. Cô vốn tưởng chỉ là một trong số ăn tối tràn đầy sức sống nên ngoài, không ngờ đến, quá sức hình dung của cô rồi. Anh khụy gối hy vọng phúc âm, khuôn mặt khôi ngô chiêm ngưỡng cô, hai tay giơ cao chiếc hộp đen hoành tá tràng, ánh kim trên nhẫn bạc loé lên.

Lăng Nhữ Y khẽ cười, đôi mắt cô đỏ hoe nhìn anh, xuyến xao vui mừng không thành lời làm sao giọng bị nghẹn lại, cô thổn thức đáp. “Gả đồ vật gi nữa? Chẳng cần là em vừa mới gả cho anh rồi sao?” Mạc Đình Quân nghiêm mâu, cương trực nhìn cô, anh đáp lại. “Em gả cho anh, lần đó là em gả cho anh, chưa hẳn vì gả tthường với bất cứ ai cả.” Nhắc đến chuyện gả tthường, trái tim Lăng Nhữ Y thổn thức đến lạ, đến cuối cũng có thể có thời buổi này rồi, ngày mà…

Cô không hình bóng của bất cứ ai. Lăng Nhữ Y nhìn nhẫn bạc, hai mắt đỏ hoe chảy xuống chất lỏng nóng sốt vì hạnh phúc, cô nâng nhẹ lên bàn tay trái của tớ, giơ ra ngón áp út giống cũng như vừa mới sử dụng mắt để đo ngón tay với nhẫn bạc kia. Gương mặt cô đỏ bừng lên, đôi mày thanh nhíu lại, nước mắt cứ chảy xuống khiến cho cô thổn thức không thành lời. “Có… Có vừa không?” Mạc Đình Quân vội vàng đứng dậy, anh đúc kết nhẫn bạc khỏi hộp đen, tay nắm lấy tay cô, tay để lại đem nhẫn bạc kia đeo vào ngón áp út. Chiếc nhẫn bạc đeo vào ngón tay cô, rất chi là vừa đẹp, vừa đẹp vào ngón tay cô.

Mạc Đình Quân giương ra thú vui thoả nguyện, anh đáp trả. “Rất vừa là chuyện tương đốic.” Anh nắm lấy tay cô, xoa xoa chiếc nhẫn trên tay cô, Mạc Đình Quân vội bao bọc lấy cô vào lòng, anh ôm chặt cô trong tay, xác định lại. “Vậy là em chịu gả cho anh rồi đó, nhẫn đeo vào rồi, không tồn tại được tháo ra đâu.” Lăng Nhữ Y được anh ôm, cô mếu lớn, đôi mày thanh nhăn chặt lại ép ra mấy giọt nước mắt nóng sốt, trái tim vừa vui vừa mừng, lại vừa tủi thân. “Nhưng… Nhưng mà… Hồi trước anh bảo… Em không xứng.”

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Thiên sư hạ sơn

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận