Chú Ái Tinh Không

Chương 148

Editor: Nguyệt

Gần như cùng lúc, Red Fox và White Fox đều có ý nghĩ như vậy. Ờ thời khắc gay cấn này mà rút được vũ khí sóng xung kích từ để đối phó bọn họ, chắc chắn phải là cao thủ trong cao thủ.

Sóng xung kích từ là kỹ thuật được sử dụng vào nhiều lĩnh vực, nhưng rất ít người dùng nó trong chiến đấu cơ giáp.

Về cơ bản, vũ khí cận chiến đều được phủ thêm một lớp sóng xung kích từ. Bởi vì trong quá trình chiến đấu, vũ khí có sóng xung kích từ bền chắc hơn hẳn loại không có. Có thể nói, chỉ cần phủ thêm một lớp sóng xung kích từ, vũ khí sẽ không mòn không gỉ. Sở dĩ ít người sử dụng trong chiến đấu, là vì nó gây tổn hại nghiêm trọng cho bản thân vũ khí. Loại bình thường chỉ có thể chịu tải tầm hai giây. Sau đó, không cần người khác phá hủy, vũ khí cũng hỏng, không sử dụng được nữa.

Chính vì đặc tính này mà ít ai dám dùng nó vì không thể nắm bắt chuẩn xác thời gian chịu tải của vũ khí. Cho nên, mọi người càng chuộng sử dụng các vũ khí được luyện chế từ những loại vật liệu bền chắc, chứ không sử dụng con dao hai lưỡi hại người hại mình như sóng xung kích từ.

Đoản kiếm gắn trên hai cánh tay của anh em Fox được chế tạo từ loại hợp kim đặc thù, khả năng chịu lực rất tốt. Cho nên lúc hai anh em sử dụng chiêu thắt cổ này, ít có cơ giáp nào tránh được. Còn Ariel, chẳng những tránh được, mà còn dùng sóng xung kích từ phá hủy vũ khí của họ, chỉ duy nhất mình hắn.

Keng!

Có cảm thán Ariel nắm bắt chuẩn xác thời cơ thế nào, hai anh em cũng không thể cứu được bốn lưỡi kiếm của mình.

Va chạm trực tiếp với sóng xung kích từ, vũ khí của họ dù có là hợp kim chắc chắn đến mấy cũng gãy nát.

Không có gì bất ngờ, bốn đoản kiếm trên tay hai người bị Ariel chặt đứt, vì không kịp đề phòng mà cơ giáp bị sóng xung kích từ làm tổn thương nặng. Nếu không phải Ariel bỏ lớp sáng đó đúng lúc, có khi bọn họ đã bị cắt thành hai nửa.

Cơ giáp tổn hại gần một phần ba, hai anh em còn chưa kịp phản ứng, Chung Thịnh vừa phối hợp với Ariel lúc nãy đã vọt đến.

Súng trường đột kích tuy là mặt hàng phổ biến, nhưng đối với hai chiếc cơ giáp nửa tàn nửa dở không có gì bảo vệ vẫn có lực sát thương rất mạnh.

Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng qua đi, anh em Fox bị đá ra ngoài chiến trường. Hệ thống thông báo làm tiểu đội The King và tất cả những người còn lại ngơ ngẩn.

Sao … sao có thể như vậy?

Trong đội bọn họ, thực lực mạnh nhất tất nhiên là đội trưởng – lão đại Tim Đen. Nhưng xếp ngay sau đội trưởng không phải thanh niên trắng nõn, mà chính là cặp anh em song sinh phối hợp vô cùng ăn ý kia.

Với thực lực của họ, lại thêm Rabbit hỏa lực khủng, sao lại bị hai chiếc cơ giáp giải quyết?

Kể cả có bị xử lý, cũng không thể nhanh như vậy chứ. Chưa đầy một phút đã xong rồi?

Tiểu đội The King tưởng mình nghe nhầm. Tin này quá chấn động, làm họ nhất thời chưa lấy lại được tinh thần.

Khác với tiểu đội The King, tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh bình tĩnh hơn rất nhiều.

Vốn dĩ Ariel và Chung Thịnh là hai tên yêu nghiệt mà. Hai người đó hợp lại với nhau mà không xử được hai tên sói đội lốt cừu kia thì bọn này chết luôn đi cho xong. Đội The King các người biết giấu tài, chẳng lẽ bọn này lại không? Mà hiển nhiên là bọn này che giấu có kỹ thuật hơn mấy người nhiều nha

Hạng Phi đạp lên chiếc cơ giáp còn đang ngây ngẩn, mỉm cười nghĩ vậy.

Tiểu đội The King đờ đẫn tập thể vì tin tức mang tính đả kích nặng nề vừa rồi. Tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh sẽ không tốt bụng đến mức nhắc nhở họ tỉnh táo lại, mà tận dụng thời gian, xử lý hết đối thủ một cách nhanh gọn.

Rabbit run rẩy nhìn Ariel và Chung Thịnh đang lại gần mình từng bước một, khóc không ra nước mắt. Mẹ nó, cơ giáp hỏa lực chính đúng là bi kịch mà, chạy không nổi, đánh không lại, chỉ có thể trơ ra chờ chết.

Nếu anh em Fox còn ở đây, cậu còn có thể phối hợp đâm vài dao. Nhưng hai tên kia vừa đánh đã bị diệt, cái thân nhỏ bé như mình đừng đi đấu tranh thì hơn.

Uỳnh!

Rabbit đã để ý tới thành viên đội mình ở bên kia đang gặp bất lợi. Trận này họ thua là cái chắc. Cắn răng, khởi động nút tự hủy. Tốt xấu gì cũng không thể tặng cho đối thủ một điểm.

Khi tiểu đội Goddess of the Dark và những người khác đuổi tới nơi, trận chiến đã kết thúc.

Nhìn xác cơ giáp ngổn ngang dưới đất, Mai Lâm giật mình kinh ngạc.

Vốn lúc thấy bọn họ phá được mai rùa cô đã thấy rất khó tin rồi. Nhưng chưa ngẩn ra bao lâu thì nhớ đến nhiệm vụ hỗ trợ của mình. Vậy mà càng ngạc nhiên hơn, chỉ vài phút ngắn ngủi, tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh đã chấm dứt trận chiến. Chuyện này còn khó tin hơn cả điều không thể tượng tưởng nổi.

Cô cũng biết thực lực của tiểu đội The King, so ra thì đội của cô kém hơn nhiều. Đấy là chưa kể đội họ không lộ ra khả năng thực sự của hai chiếc cơ giáp hộ vệ kia.

Tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh có thể thoải mái tiêu diệt đội The King, vậy chẳng phải đội của cô không là cái gì?

Mai Lâm cắn chặt răng, ánh mắt loáng qua chút không phục. Nhưng nghĩ đến gia tộc, cô lại thấy khấp khởi mừng thầm.

Nếu có thể mời chào họ đến gia tộc của mình thì …

Liên Bang rất rộng lớn, ngoài tinh cầu Thủ Đô còn có vô vàn tinh cầu phát triển khác. Mỗi tinh cầu lại có những gia tộc và thế lực khác nhau. Các gia tộc này muốn tiếp tục phát triển thịnh vượng thì ngoài việc bồi dưỡng con cháu còn phải mời chào người bên ngoài có thực lực xuất chúng.

Gia tộc của Mai Lâm là một thế lực trung đẳng ở một tinh cầu phát triển. Bọn họ cũng có mục đích như thế khi tham dự giải cơ giáp lần này. Chỉ là, các đội thi đấu đều giữ bí mật năng lực của mình ở một mức nào đó, không tiếp xúc thì cơ bản là chẳng tìm được ai. Đây cũng là thử thách đối với các gia tộc. Muốn mời chào người ta mà không nhận ra được tài năng của người ta thì có tư cách gì để mở lời.

Lúc này Mai Lâm đã quyết định, sau khi trận đấu kết thúc phải điều tra thân phận của họ ngay lập tức. Dù không thể mời chào cả đội, thì chỉ cần một người thôi cũng rất có lợi cho gia tộc cô rồi.

Nghĩ đến đây, Mai Lâm đảo mắt, sửa soạn lại tóc tai, kéo khóa áo trễ xuống chút nữa, mở kênh thông tin: “Đội trưởng Ariel, tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh của anh quả là thực lực bất phàm.”

Ariel thản nhiên liếc mắt nhìn cô, không đáp lại. Mai Lâm bỗng thấy xấu hổ, may là Hạng Phi đúng lúc xen vào: “Cô Mai Lâm khen nhầm rồi.”

Mai Lâm mím môi, lòng thầm hung hăng lườm Ariel. Phụ nữ kỳ quặc vậy đó, bình thường thì rất ghét đám đàn ông háo sắc nhìn chằm chằm vào mình như sói đói, đến lúc có tên đàn ông nào không thèm để ý đến vẻ quyến rũ của mình lại thấy khó chịu.

Nhưng có không thích cũng không thể biểu hiện ra bên ngoài lúc này. Cô cười nói: “Có một đội trưởng tài ba như Ariel, tôi thấy bạn Hạng Phi khiêm tốn quá rồi.”

Hạng Phi cười ha ha không nói gì. Lúc trước tỏ ra cao ngạo, giờ đột nhiên khen lấy khen để, vẫn nên cẩn thận thì hơn. Rút kinh nghiệm từ Lâm Phỉ Nhi, tạm thời tiểu đội Giảo Lang luôn đề cao cảnh giác với các cô em mạnh bạo.

“Ha ha, biết đâu sau này chúng ta lại có cơ hội hợp tác. Hay là trao đổi số liên lạc đi.” Mai Lâm cười tủm tỉm nói.

Hạng Phi sảng khoái búng tay: “Không thành vấn đề.” Nói rồi gửi một dãy số sang cho cô.

Nhìn dãy số nọ, Mai Lập lập tức chửi thầm hắn trong lòng.

Hạng Phi cho cô dãy số chuyên dụng trên mạng chiến đấu. Nói cách khác, chỉ khi Hạng Phi đăng nhập mới liên lạc được, không thì chẳng làm được gì.

Mai Lâm muốn lấy số liên lạc ngoài đời của họ, nhưng chuyện này liên quan đến vấn đề riêng tư, Hạng Phi không ngốc, sao có thể tùy tiện cho cô biết được.

Có được dãy số này, Mai Lâm không vừa lòng lắm cũng không nói gì, cười ha ha tiếp chuyện vài câu rồi chuẩn bị rút khỏi chiến trường.

Điều kiện chiến thắng là chiếm lĩnh căn cứ hoặc tiêu diệt hết đối thủ. Bây giờ ngoài một số cơ giáp bị họ bắt làm tù binh, hàng phòng thủ của căn cứ đã bị phá hủy hoàn toàn. Chỉ cần Ariel thích, lúc nào cũng có thể phá cột cờ, đại biểu cho việc chiếm lĩnh căn cứ.

Edward mỉm cười nhìn Yamashita Ichiro khóc không ra nước mắt. Là một nhân viên kỹ thuật, khả năng điều khiển cơ giáp của hắn rất bình thường, bình thường đến mức nhìn tiểu đội The King thất bại, hắn quên cả việc ấn nút tự hủy.

Kết quả là, lúc tỉnh táo lại, hắn đã bị một đám cơ giáp bao vây. Hơn nữa, đối phương còn tàn nhẫn phá hỏng thiết bị tự hủy của hắn, làm hắn chỉ còn biết khóc ròng nhìn đám người có ý đồ xấu xa với mình này.

“Cậu xem, đội các cậu đã thua rồi, nên chấp nhận đi thôi. Chúng tôi cũng không có yêu cầu gì quá đáng. Nhưng có phải cậu nên giao cho chúng tôi tấm khiên năng lượng kia không nhỉ?” Edward nói với giọng nhẹ nhàng dịu dàng, nhưng không giấu nổi ý uy hiếp.

Tác giả:

→.→ Lăn lộn với tiểu đội Giảo Lang, đến Edward cũng bắt đầu lộ bản chất lòng dạ đen tối …
Bình Luận (0)
Comment