Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 142: Manh mối thứ hai
Lần đầu tiên, Đường Tư Kỳ không hời hợt qua loa kiểu cưỡi ngựa xem hoa mà đã thật sự dụng tâm để tìm tòi và cảm nhận.
Mãi hồi lâu sau, cô thở dài một hơi như trút bỏ cũng như chấp nhận thực tại rồi rút điện thoại ra Check-in
[ Chúc mừng người chơi đã khám phá xong Nam Kinh - trạm thứ hai trong Nhiệm vụ chủ đề “Lục Đại Cố Đô” ]
Ơn giời, cuối cùng cũng đại công cáo thành!
Đường Tư Kỳ lắc đầu bật cười: “Hoá ra không phải chỉ tìm đồ vật, tìm nơi chốn mà còn phải tìm cả những người có liên quan mật thiết tới Chu Nguyên Chương nữa thì mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ.”
Ngay lập tức, hệ thống tự động gửi câu trả lời: “Không phải. N là một biến số chưa xác định. Ở nhiệm vụ lần này, việc tìm hiểu về hoàng đế Chu Nguyên Chương chỉ là phụ, mục đích chính là muốn người chơi nhìn ra sự giao thoa giữa lịch sử và du lịch.”
Đường Tư Kỳ ngây ngốc đần thối mặt, phải luận mãi mới thông được não. Thì ra N không hề có đáp án cụ thể, mấu chốt ở chỗ khi nào cô nhìn ra được mối liên hệ giữa lịch sử và du lịch thì khi ấy nhiệm vụ mới xem như kết thúc.
Trời đất thánh thần ơi, có cần ra đề lắt léo đến vậy không?
Nhỡ cô không đủ tinh tế để cảm nhận thì sao?
[ Thì những nhiệm vụ tiếp theo sẽ giúp bạn.]
Ok, hệ thống trâu bò, Đường Tư Kỳ cô xin bái phục.
Thôi thì khó hay dễ, cuối cùng cũng xong rồi, Đường Tư Kỳ thong thả dẹp đường xuống núi, tiện thể tranh thủ mở bản đồ da dê lên kiểm tra. Bởi vì mỗi lần khám phá xong một trạm, bản đồ da dễ sẽ cung cấp một gợi ý để giải khoá rương bảo vật cấp SSS. Cái này quan trọng lắm, cô không quên đâu.
[ Chúc mừng người chơi nhận được manh mối thứ hai: Hơi tròn.]
Gợi ý cái kiểu gì mà mông lung, khó hiểu quá vậy. Manh mối thứ nhất “màu xanh”, manh mối thứ hai “hơi tròn”, kết hợp lại thì thành cái gì?
Suy nghĩ nát óc không ra, Đường Tư Kỳ bèn nhờ sự trợ giúp từ Baidu
[Những thứ hình tròn màu xanh?]
Và không nằm ngoài dự đoán, kết quả trả về toàn vớ vẩn, chẳng hạn như mũ xanh lục, cúc áo xanh lơ, chậu nhựa xanh lam rồi thì lót ly, áo gối…
Thật sự là botay.com, nhưng nếu cho gợi ý mà tử tế đàng hoàng thì đã chẳng phải là hệ thống rồi. Thôi cứ để tạm đấy đã, còn tận bốn manh mối nữa cơ mà, từ từ rồi sương mù sẽ tan, bức màn sẽ dần hé mở thôi.
Quay về với thành quả lao động của ngày hôm nay, Đường Tư Kỳ thực sự rất vui và nhẹ nhõm bởi đã vượt qua một nhiệm vụ tưởng chừng bất khả thi. Bên cạnh đó cô cũng cám ơn bản thân đã không bỏ cuộc, đã kiên trì nỗ lực tới cùng để có thể biến ước mơ thành hiện thực.
Trận chung kết KPL còn vài ngày nữa mới diễn ra, nên Đường Tư Kỳ vẫn phải nán lại Nam Kinh thêm mấy ngày. Khỏi phải nói, có lẽ anh chủ khách sạn là người vui nhất khi biết tin này. Không những thế, anh ấy vẫn tính giá giảm như cũ.
Điều này khiến Đường Tư Kỳ hơi ngại nên đã chủ động đề xuất: “Hay là anh để em ở phòng bốn người cũng được.”
Anh chủ cười híp tịt mắt: “Không sao không sao, tiểu sư phụ cứ ở phòng đơn đi. Còn nếu tiểu sư phụ vẫn thấy băn khoăn thì giúp anh tăng sao là được. Hiện tại anh đang có mười sao. Mỗi ngày tăng một ít, vài ngày ngày tăng thêm nhiều ít…hê hê hê…”
Cái này cũng dễ hiểu thôi, làm gì có ai chơi game mà không ôm mộng tăng sao, thăng cấp. Nhất là mấy ông cùi bắp lại càng ham thích sự hư vinh hào nhoáng của cấp bậc.
Từ ngày được Đường Tư Kỳ kéo lên Vương Giả, anh chủ như được dát vàng lên mặt, gặp ai cũng khoe khoang tít trời mây. Nhưng về nhà lại rón rén chẳng dám chơi vì sợ đánh thua, mất sao, tụt hạng.
Vậy nên đừng nói ở thêm vài ngày, có mà Đường Tư Kỳ ở thêm cả tháng cũng không thành vấn đề.
Anh chủ đã hào phóng như vậy, đương nhiên Đường Tư Kỳ cũng không dại gì từ chối. Thú thực thì ở phòng đơn thích hơn ở phòng chung nhiều, nó riêng tư, thoải mái và đặc biệt năng suất làm việc tăng cao.
Dĩ nhiên, Đường Tư Kỳ không ăn không của ai bao giờ. Thể theo lời hứa, hễ có thời gian rảnh là cô sẽ dẫn anh ấy đi chiến đấu, tích sao, leo hạng.
Kỳ thật trình độ của anh chủ không quá tệ, ít nhiều vẫn biết nghe lệnh và phối hợp đồng đội, chứ không phải dạng chuyên phá team hoặc kéo chân sau, thế nên Đường Tư Kỳ khá thoải mái trong việc dẫn dắt.
Song song với đó, Đường Tư Kỳ cũng tranh thủ chạy đơn. Chả là hôm trước có một người khách cũ giới thiệu cho cô một đơn tranh. Khách yêu cầu khá gấp, trong vòng nửa tháng phải giao bản thảo. Tranh vẽ theo thể loại chibi, tổng cộng năm bức. Đường Tư Kỳ báo giá bốn trăm đồng một bức, năm bức là hai ngàn đồng.
Mặc dù thời gian tương đối gấp rút nhưng giá cao nên Đường Tư Kỳ vẫn nhận.
Quay qua quay lại đã tới ngày mà Đường Tư Kỳ mong đợi nhất, ngày diễn ra trận chung kết KPL Mùa Xuân.
Ngay từ sáng sớm, Đường Tư Kỳ đã hào hứng đi đến trung tâm thể dục Olympic Nam Kinh. Nghe nói sức chứa của sân vận động lên tới chục ngàn người, như vậy là đủ biết quy mô tổ chức khủng cỡ nào rồi.
Nghĩ thì là thế, nhưng đến khi nhìn tận mắt Đường Tư Kỳ vẫn không khỏi choáng váng. Trời đất ơi, người ở đâu mà đông như kiến cỏ.
Hàng chục dãy hàng rào được dựng lên, dòng người rồng rắn nối đuôi đợi qua cổng soát vé. Trộm nghĩ giờ mà có chen lấn xô đẩy thì bẹp ruột chết chắc chứ chẳng có đường mà chạy.
Nhìn họ rồi nhìn lại tấm vé đang cầm trên tay, số ghế 42 dãy 2 in rõ ràng, sắc nét, Đường Tư Kỳ lại một lần nữa thầm cảm ơn thần may mắn đã ưu ái mình.
Sau một hồi chờ đợi mòn mỏi, đứng xếp hàng tê cả chân thì cô cũng vào được bên trong. Hai bên sân, người ta xếp những dãy bàn dài để phát quà lưu niệm cho fan hâm mộ của hai đội. Vì chưa xác định được vị trí ghế của mình thuộc về bên đội nào nên Đường Tư Kỳ nhận cả hai, AG và eStarPro.
Đầu tiên mở túi quà của AG trước. Ồ, trong đây có một cái huy hiệu in logo AG, một cái vòng tay phát sáng, một chiếc móc khoá và cuối cùng là một hộp bắp rang bơ.
Haha, AG đúng là tâm lý và chiều fan hết nấc. Phải ăn thì mới có sức để tí hò hét cổ vũ cho đội nhà chứ.
Tạm cất quà của AG sang một bên, Đường Tư Kỳ tiếp tục khám phá đến túi quà của đội eStarPro.
eStarPro chuẩn bị cho fan một chiếc vòng tay cao su màu lam, một con linh vật bằng gấu bông cực dễ thương, ngoài ra còn trang bị cả gậy huỳnh quang, vòng tay đổi màu nhấp nháy để fan cổ vũ cho sung.
Đường Tư Kỳ im lặng đeo vòng cao su của eStarPro lên tay đồng thời cũng lấy ra vòng phát sáng của AG.
Mặc dù rất có khả năng tí nữa sẽ đứng ở phía AG nhưng không có nghĩa cô thuộc về phe AG. Chỉ có tụi con nít mới hâm mộ một cách điên cuồng và u mê, chứ người lớn ít ai như vậy lắm. Đối với Đường Tư Kỳ mà nói, cứ đội nào chơi đẹp, chơi hay là cô thích. Vậy nên hôm nay cô tới đây với tâm thế thưởng thức và khích lệ tinh thần cho cả hai đội. Hy vọng hai đội sẽ cống hiến cho khán giả một trận quyết đấu đỉnh cao và mãn nhãn.