Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 148: Lần đầu đi máy bay
Không ảnh hưởng gì thì được rồi, vậy đổi thôi!
Đường Tư Kỳ hít thật sâu, một tay giữ chặt lồng ngực đè nỗi sợ hãi xuống, một tay nhấn vào nút [YES]
[ Chúc mừng bạn đã đổi thành công 01 Blind box. Khấu trừ: -10 đồng vàng.
Bảo khố: 23.057 đồng vàng.
Xin hỏi bạn muốn mở ra xem luôn không?]
Đường Tư Kỳ nhắm mắt nhắm mũi ấn thật nhanh rồi đẩy điện thoại ra rõ xa. Mãi một lúc lâu sau mới hèn hèn kéo lại gần, ti hí nhìn bằng một mắt
Cái gì?
China Airlines CA4516
Ngày 1/7
Time: 12:00-15:20
Từ sân bay Phố Đông PVG đi….
Đi đâu?
Sân bay Song Lưu CTU?
Sân bay Song Lưu là ở đâu?
Đường Tư Kỳ vội cầu cứu Baidu
À, hoá ra là ở Thành Đô, tỉnh lỵ tỉnh Tứ Xuyên.
Vậy tức là sắp sửa bay tới Thành Đô thật sao?
Trước đây Đường Tư Kỳ sớm đã nghe nói Thành Đô nổi tiếng với nhiều món ngon cay xé lưỡi, mỹ nhân và gấu trúc.
Còn nhớ cách đây hai năm, bài hát “Thành Đô” với giai điệu du dương nhẹ nhàng đã bùng lên như một hiện tượng, khuynh đảo các sân khấu âm nhạc và các bảng xếp hạng trong suốt một thời gian dài.
Tuy nhiên nó cách Thượng Hải hơi xa thì phải…
Đường Tư Kỳ mở các thể loại bản đồ ra tra cứu.
Tứ Xuyên nằm ở phía Tây Nam Trung Quốc, tiếp giáp Tây Tạng, Vân Nam, Quý Châu, Thiểm Tây. Nếu từ Thượng Hải lái xe đi Thành Đô, ước tính phải gần hai ngàn cây số.
Còn nếu ngồi tàu cao tốc, nhanh nhất cũng phải mất 11 giờ đồng hồ, giá vé hạng hai cũng phải hơn 900 nhân dân tệ.
Trời đất, xa tới vậy sao?
Để tra thử vé máy bay xem thế nào. Hiện tại chưa tới mùa du lịch, giá vé được giảm ba mươi phần trăm nhưng cũng chẳng rẻ đâu, loanh quanh tầm trên dưới ngàn rưỡi lận.
[ Quy định sử dụng vé tặng kèm:
Điểm đến: Thượng Hải
Điểm khởi hành: Tuỳ chọn
Hạng vé: Phổ Thông
Thời hạn: 3 tháng tính từ ngày 1/7]
Tốn có 10 đồng vàng mà được cả hai chặng đi và về, tính ra quá lời luôn.
Ấy mà khoan, còn hai ngày nữa là tới 1/7 rồi, tức là ngày kia cô phải xuất phát.
Chết tiệt, nhanh vậy sao, cô chưa kịp chuẩn bị gì hết, tâm lý cũng chưa sẵn sàng, phải làm sao bây giờ?
Thoắt cái, Đường Tư Kỳ rơi vào trạng thái căng thẳng tột độ, tay chân luống cuống, đầu óc rối tinh rối mù, không biết nên làm gì trước, làm gì sau nữa.
À đúng rồi, phải đi đổi gạo đã.
Cô nhanh chóng chạy xuống siêu thị gần nhà, đổi lấy 10 ký gạo. Vì quá nặng không thể xách về được, cô phải thuê một chiếc xe kéo, kéo lên nhà.
Bữa tối, Từ Thiên Ngưng đặc biệt làm món gà hầm nấm để ăn với loại gạo ngon này.
Trong bữa cơm, Lạc Tuấn Bảo vừa xì xụp và lấy và để vừa tấm tắc khen: “Ôi cơm hôm nay ngon quá. Món gà hầm nấm mẹ làm cũng ngon nữa, ngày mai nhà mình ăn như thế này nữa được không mẹ?”
Chả riêng gì nhóc Tuấn Bảo, bà dì Tư Kỳ ngồi bên cạnh cũng xới liền tù tì hai bát đầy, một việc mà xưa nay hiếm. Phải công nhận loại gạo này nấu ra hạt cơm ngon thật, vừa dẻo vừa thơm, hơn hẳn mấy loại bình thường mà nhà hay mua.
Tranh thủ hai ngày cuối, Đường Tư Kỳ dành hết thời gian để tìm hiểu và lên kế hoạch chi tiết cho chuyến đi. Lần đầu đi xa nhà mà lại, không thể qua loa đại khái được.
Sau một hồi nghiên cứu, Đường Tư Kỳ vui mừng phát hiện từ Thành Đô xuống Tây An rất gần. Ngồi tàu cao tốc đại khái khoảng ba, bốn tiếng, còn nếu đi tàu thường thì cũng chỉ một đêm là tới nơi thôi.
Thế này chơi ở Thành Đô vài ngày rồi cô sẽ mua vé xe lửa tới Tây An, tiếp tục thực hiện nhiệm vụ Lục Đại Cố Đô.
Tìm hiểu trên mạng chưa đủ, Đường Tư Kỳ còn cẩn thận hỏi thêm kinh nghiệm từ cô bạn thân Đậu Mễ.
Đậu Mễ: [ Hahaha, này nhỏ kia, mày phát tài à, sao đi chơi suốt thế? Hôm nọ mới hỏi tao kinh nghiệm thuê phòng khách sạn, giờ lại tới chuyện đi máy bay. Mày định đi đâu à?]
Đường Tư Kỳ: [ Thành Đô ]
Đậu Mễ: [ Vãi, sướng vậy. Tao chưa được đi Thành Đô nữa. Mày đi từ sân bay nào?]
Đường Tư Kỳ: [ Sân bay quốc tế Phố Đông ]
Đậu Mễ: [ Ôi, thế thì mày phải đi sớm vào. Lần trước tao bay ở Phố Đông mà suýt chút trễ giờ lên máy bay luôn, chạy muốn đứt hơi tuột dép. Từ cửa kiểm tra an ninh tới cửa lên máy bay mà tao vòng vèo mất gần nửa tiếng đồng hồ đấy, khiếp chưa. Nói chung là mày cũng đừng hoảng, trước mắt là tìm được cửa an ninh trước rồi bình tĩnh đi theo chỉ dần, đừng chạy loạn lên thì sẽ không sợ lạc.]
Đường Tư Kỳ: [ Ừ ừ…tao nhớ kỹ rồi…]
Đậu Mễ: [ Dầu gội, sữa tắm, đồ trang điểm gì đó để hết ở hành lý ký gửi, trừ những thứ có dung tích dưới 100ml, không là xách lên máy bay sẽ bị giữ lại hết đấy. À, sạc điện thoại, sạc máy tính bỏ vào hành lý xách tay xách theo người luôn nhá. ]
Đậu Mễ: [ Qua cửa kiểm tra an ninh, mày phải bỏ laptop, iPad, điện thoại ra khỏi túi, đặt vào khay nhựa rồi đẩy tất cả qua máy Scan ]
Đậu Mễ: [ Không phải loại vé nào cũng bao gồm bữa ăn. Mày kiểm tra lại thông tin xem vé của mày có bao gồm luôn không. Nếu có thì cứ đủng đỉnh lên máy bay rồi sẽ có các chị gái tiếp viên hàng không xinh đẹp phục vụ tận răng, còn nếu không thì mày phải chuẩn bị trước hoặc là mang theo đồ ăn hoặc là lót dạ bằng KFC, MacDonald chứ đừng mua trong sân bay, trong đấy cái gì cũng đắt cắt cổ, ăn là hem dám ẻ đâu á =)))
Đậu Mễ: [ Lúc làm thủ tục mày có thể yêu cầu ngồi gần cửa sổ hoặc gần lối đi. Nhưng lần đầu mày đi máy bay tao kiến nghị nên ngồi gần cửa sổ để ngắm cảnh. Còn nếu mày hay đi vệ sinh, ngại làm phiền người khác thì chọn hàng ghế ngoài cùng ấy.]
Đậu Mễ: [ Từ sân bay đi vào nội thành đều có các tuyến xe buýt, chỉ trên dưới hai mươi đồng thôi, rất rẻ và tiện. Xuống máy bay mày chịu khó đi tìm hoặc hỏi nhân viên dưới mặt đất ấy, họ sẽ chỉ cho.]
Đậu Mễ: [ Ngoài ra thì ở sảnh sân bay và nhà ga sẽ xuất hiện rất nhiều các đại lý du lịch bán Tour, cho thuê khách sạn hay taxi dù, mày nhớ cẩn thận tuyệt đối đừng tin, toàn là lừa đảo không đấy. Cần gì thì lên mạng tìm chỗ uy tín booking online sẽ đảm bảo hơn.]
Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, đi đứng ra sao, sắp xếp hành lý thế nào, cần chuẩn bị những gì Đậu Mễ đều nói hết, không sót một điều gì. Trước khi kết thúc, cô bạn không quên nhắc nhở điều quan trọng nhất
[ Giấy tờ tuỳ thân nhớ phải cất cho cẩn thận, tốt nhất là luôn luôn mang theo bên người, chứ mất là phiền phức lắm. ]
Tránh trường hợp quên quên nhớ nhớ, Đường Tư Kỳ lôi giấy bút ra ghi hết lại.
Đường Tư Kỳ: [ Ok ok, tao ghi lại hết rồi, đảm bảo không thể quên được.]
Đậu Mễ: [ Ờ, ghi xong đi rồi chị gửi thêm cho bí kíp này nè, ráng mà học nhá, biết đâu lại vớ được anh tổng tài nào - icon ‘cười chảy nước mắt’.]
Một bài báo với tiêu đề cực sốc ‘Đi máy bay như thế nào mới là quí sờ tộc’ khiến Đường Tư Kỳ không thể không Click vào.
Và sau khi đọc xong, cô ôm bụng cười lăn lộn
Đường Tư Kỳ: [ Vãi chưởng ạ, hahaha]
Đậu Mễ: [ Nói chứ đi chơi vui vẻ nhé, con bạn thúi. Tao sẽ cố gắng vẽ thật nhiều tranh, kiếm thật nhiều tiền. Hy vọng sẽ có một ngày cùng mày vi vu sông núi.]