Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 176: Thẻ ưu đãi vĩnh viễn
Lấy chìa khoá lên phòng, Đường Tư Kỳ định bụng bắt tay vào công việc sáng tác thì ngờ đâu một tin nhắn Weibo đã cắt ngang dòng suy nghĩ của cô
Ôn Châu đại hiệp: [ Xin chào cô, tôi xin tự giới thiệu tôi họ Lôi, là chủ một tiệm chuyên các món cay Tứ Xuyên mở tại thành phố Ôn Châu. Cửa hàng của tôi sắp khai trương thế nên tôi muốn tìm cô hợp tác một vài việc trong khâu thiết kế. Không biết cô có thời gian rảnh để chúng ta trao đổi công việc không? ]
Ồ, khách hàng là thượng đế, đương nhiên phải rảnh rồi, Đường Tư Kỳ nhanh chóng hồi đáp.
Ôn Châu đại hiệp: [ Chuyện là thế này, tôi lướt Weibo tình cờ thấy được bộ tranh mỹ thực Tứ Xuyên của cô, cô vẽ rất sống động, tôi rất thích. Trước mắt tôi nhận thấy cửa hàng của mình chưa có gì đặc sắc, chưa tạo được điểm nhấn thu hút khách hàng thế nên tôi muốn đặt cô thiết kế một bảng hiệu nằm ngang, một áp phích chạy dọc, tờ rơi quảng cáo, một quyển thực đơn gồm sáu món tiêu biểu nhất. Trong sáu món đó, chọn ra hai món vẽ theo phong cách hoạt hình cho sinh động. Nhưng yêu cầu tất cả phải đồng bộ nhất quán để nhìn cho thuận mắt. Trước đó tôi cũng đã thuê người thiết kế linh vật cho cửa hàng, tôi gửi cô rồi cô vẽ luôn vào nhé. Ngoài ra, còn khá nhiều những cái lặt vặt khác nữa, tôi sẽ gửi chi tiết cụ thể thông qua văn bản cho cô. Bởi vì chỉ còn đúng một tháng nữa là tới ngày khai trương thế nên hy vọng cô có thể ưu tiên xử lý gấp giúp tôi, nếu có thể hoàn thành trong vòng hai tuần là tốt nhất. Sơ bộ yêu cầu của tôi là như vậy, cô xem nếu được thì vui lòng gửi báo giá. Hy vọng sớm nhận được tin từ cô.]
Hai tuần? thời gian gấp vậy sao, để xem nào…
Tuy rằng gần đây tốc độ vẽ của cô đã cải thiện đáng kể nhưng mà hiện giờ đang vướng nhiệm vụ. Hầu hết thời gian trong ngày cô đều ở bên ngoài, tìm kiếm đặc sản Tứ Xuyên để Check-in. Nếu mà cấp bách quá thì cũng có thể tạm hoãn nhiệm vụ, lùi đơn băng dính decor lại hai tuần cũng không thành vấn đề.
Yêu cầu anh chủ đưa ra khá nhiều song mức độ khó khăn không lớn, nếu tập trung hết công lực thì hoàn toàn có thể hoàn thành trong vòng hai tuần.
Sau đó, vẫn đủ thời gian cho nhiệm vụ tìm kiếm đặc sản và hoàn thiện đơn băng dính decor.
Cân nhắc tính toán một hồi, xét thấy tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát, không sợ trễ nải các công việc khác vậy nên Đường Tư Kỳ đồng ý tiếp nhận.
Còn về vấn đề giá cả, đúng là yêu cầu của đơn hàng này không khó nhưng khối lượng công việc nhiều cộng với thời gian gấp gáp vì thế cho nên Đường Tư Kỳ báo giá bốn ngàn đồng.
Ông chủ Lôi gần như trả lời ngay lập tức
[ Được, giá cả không thành vấn đề. Tôi trả hết một lần cho cô. ]
Có việc gấp cần ưu tiên, Đường Tư Kỳ không muốn tốn thời gian di chuyển nên đã rủ Tiểu Vũ ở lại Lạc Sơn thêm một thời gian nữa.
Tuy Tiểu Vũ rất thích Lạc Sơn, cũng rất thích chơi với chị Tư Kỳ nhưng kỳ phép của cô ấy có hạn, chỉ vỏn vẹn đúng một tháng ngắn ngủi mà cô còn muốn đi Xuyên Tây, cho nên dù tiếc lắm cũng chỉ có thể ở thêm ba ngày là phải tiếp tục khởi hành lên đường.
Ba ngày này, Đường Tư Kỳ và Tiểu Vũ gần như ăn không ngừng. Hễ mở mắt ra là ăn, hết món này tới món khác. Tuy nhiên ăn xong là Đường Tư Kỳ lập tức quay về khách sạn làm việc chứ không đi dạo phố ngắm cảnh.
Linh vật mà ông chủ Lôi gửi tới là một con gấu mèo hoạt hình. Song vị hoạ sĩ trước đó không thổi được cái hồn vào nhân vật thành ra nhìn nó khá khô cứng và nhạt nhẽo.
Lần này chuyển tiếp sang chỗ Đường Tư Kỳ ông chủ Lôi đã ghi rất rõ ràng nhiệm vụ đầu tiên là chỉnh sửa lại linh vật cho quán.
Suy nghĩ suốt nửa buổi, Đường Tư Kỳ quyết định thêm vào yếu tố võ thuật, tức là từ một con gấu mèo bình thường nâng cấp thành võ sư siêu đẳng, bất luận là nấu mì, xắt rau hay xào cải đều phô diễn các chiêu thức oai phong đẹp mắt.
Cứ như vậy, con linh vật sống động như thật và nhờ thế mà Đường Tư Kỳ cũng nảy ra nhiều ý tưởng hay ho. Cô liền đề xuất với ông chủ Lôi, Lôi Đức Xương.
Lôi Đức Xương cũng là một người rất có đầu óc kinh doanh. Anh ta hoàn toàn tán thưởng, ủng hộ Đường Tư Kỳ triển khai, đồng thời ở phía mình cũng nhạy bén thay đổi thực đơn cho phù hợp.
Và thế là một loạt các tên gọi mới ra đời nào là mỳ lạnh kungfu, đậu phụ đả cẩu bổng pháp, gà viên giáng long thập bát chưởng, cá hấp tinh đại pháp…
Theo như thoả thuận ban đầu, Lôi Đức Xương chỉ cần phiên bản hoạt hình của hai trong sáu món tiêu biểu nhất của cửa hàng, thế nhưng Đường Tư Kỳ ý tưởng dồi dào, càng vẽ càng vui, hơn nữa còn dư thời gian thế là cô vẽ một lèo sáu bức, kết hợp thành một bộ truyện tranh hoàn chỉnh.
Tất nhiên cô không tự tiện làm theo ý mình, tất cả đều có sự thảo luận và xin ý kiến từ chỗ khách hàng. Bởi thế khi nghiệm thu kết quả, Lôi Đức Xương cực kỳ vừa lòng.
Trước đây anh đã từng đặt niềm tin vào hẳn một công ty thiết kế lớn có tầm cỡ chứ chẳng phải một hoạ sĩ mạng vô danh như Đương Tư Kỳ. Thế nhưng có đỏ mà nỏ có thơm, cái công ty kia khiến Lôi Đức Xương hoàn toàn thất vọng bởi cái lối làm việc qua loa, hời hợt, thiếu trách nhiệm.
Ngược lại với đó, cô hoạ sĩ mạng Đường Tư Kỳ lại cực kỳ tận tâm và tỷ mỉ, khiến anh cảm thấy đơn hàng của mình được coi trọng. Không chỉ vậy, nhờ những bức tranh cô ấy vẽ cũng giúp anh có linh cảm sáng tạo thêm nhiều món mới.
Đặc biệt, cô ấy không chỉ hoàn thành tốt yêu cầu đề ra mà còn hào phóng tặng thêm tận bốn bức vẽ nữa. Điều này làm Lôi Đức Xương có chút băn khoăn. Bởi trước khi bắt tay vào làm anh đã tham khảo thị trường chán chê rồi, cái giá Đường Tư Kỳ đưa ra khá thấp. Chẳng nói đâu xa, riêng cái hình tượng linh vật gấu mèo đã ngốn của anh mấy ngàn đồng mà còn chẳng đâu vào đâu, phải sửa tới sửa lui.
Vì thế cho nên Lôi Đức Xương ngẫm nghĩ rồi đánh bạo hỏi: [ Trước đây thấy cô từng Check-in ở Ôn Châu, chẳng hay cô là người Ôn Châu hả?]
Kỳ Kỳ du ngoạn thế giới: [ Vâng, đúng vậy. ]
Lôi Đức Xương mừng rỡ, vậy thì dễ cho anh rồi
Ôn Châu đại hiệp: [ Cô vẽ rất đẹp, tôi rất hài lòng. Lại còn tặng thêm bốn bức tranh nữa, cám ơn cô nhé. Thế này đi, có qua có lại, tôi tặng cô thẻ hội viên cùng vài phiếu E-voucher. Cô chính mình sử dụng hoặc tặng cho người thân bạn bè cũng được. Nhấp vào đường link bên dưới để liên kết số điện thoại, phiếu giảm giá và thẻ thành viên sẽ tự động được thêm vào mục My Card trên Wechat của cô.]
Kỳ Kỳ du ngoạn thế giới: [ Ôi, tốt quá, cảm ơn ông chủ nhiều nhé. ]
Nhận được ưu đãi, Đường Tư Kỳ không dám liên kết kích hoạt ngay vì sợ hết thời hạn mà chưa ăn kịp thì uổng lắm. Bởi dù sao thì cô cũng chưa chắc lần tiếp theo mình về thăm quê là khi nào mà. Tuy nhiên đến khi nhìn kỹ lại, Đường Tư Kỳ không khỏi choáng váng. Ôi, cả thẻ thành viên lẫn phiếu giảm giá đều có thời hạn vĩnh viễn, tức là cô muốn đến ăn lúc nào cũng được. Trời ơi, quá đã! Ông chủ hào phóng thật!