Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 345: Kỳ Kỳ du ngoạn Quảng Châu
Nối tiếp sau đó, là ba chữ khác: “Chưa đủ no”.
Nhưng mà xui thay, đúng giờ cơm nên hàng người đợi mua dài dằng dặc.
Nghĩ tới cái cảnh xếp hàng lại từ đầu ôi sao ngại quá, thế nên Đường Tư Kỳ đứng dậy đi luôn.
Dù sao cũng ngay gần hostel, muốn ăn lúc nào chẳng được.
[ Bạn ơi quên Check-in kìa! ]
Ui cha suýt chút quên mất, Đường Tư Kỳ lật đật mở điện thoại tiến hành Check-in
[ Chúc mừng người chơi đã Check-in thành công “Cửa hàng bánh cuốn Nguyên Ký”.
Xếp hạng: A
Khen thưởng: +100 đồng vàng.]
Có một trăm vàng thôi à, đúng là ít thật đấy, Đường Tư Kỳ uể oải nhìn bảo khố.
Hệ thống lại bắn ra nhắc nhở
[ Hình như bạn vẫn chưa ăn no đúng không, phía trước có một tiệm cháo ngon lắm đó, bạn hãy thử nhé. ]
Đường Tư Kỳ: “…..”
Lúc này bên trong hệ thống, nhóc bút chì đang đứng trước màn hình giao diện cùng hai cuốn sách trên tay, bên trái là “Cẩm nang ăn uống và mua sắm tại Quảng Châu”, bên phải là “bản đồ thành phố Quảng Châu”.
Toàn bộ đồ trang trí trong nhà nhóc đều đem đi gán nợ hết, chỉ riêng chỗ sách trên kệ là không suy suyển dù chỉ một quyển.
Vì thấy cô chủ nhỏ tinh thần uể oải mà không có tâm trạng ăn uống nên nhóc hạ quyết tâm nhất định phải giúp cô chủ vượt qua cửa ải lần này.
Đúng như nhóc dự đoán, trạm Quảng Châu không được thưởng nhiều vàng nhưng như cũ vẫn được cộng điểm giá trị kinh nghiệm. Chỉ cần cô chủ có thể thuận lợi thăng cấp thì nhóc sẽ có cách nhét một rương khen thưởng cấp S vào Cửa hàng vật phẩm.
Đương nhiên…
Cái giá phải trả cho việc này không nhỏ, nhưng vì để cổ vũ tinh thần cô chủ, nhóc không từ bất kỳ giá nào.
Trong tình huống không hay biết gì, Đường Tư Kỳ dựa theo chỉ dẫn thuận lợi tìm được quán cháo nằm ngay lối rẽ tay trái trước mặt.
Cũng vẫn là một cửa tiệm lâu năm với tấm bảng ngả màu theo năm tháng “Ngũ Trạm Ký”.
Nghe bảo đây là một trong số những tiệm cháo lâu đời nhất ở đất Quảng Châu.
Vì vừa mới chén đĩa bánh cuốn đã lưng lửng dạ, chẳng thể ăn thêm nhiều nên Đường Tư Kỳ chỉ gọi một phần cháo thuyền.
Cái tên này nghe quá ư là buồn cười, cháo thuyền là cái gì?
Bất quá thấy nhiều người gọi nên Đừng Tư Kỳ cũng gọi theo. Thôi thì nhập gia tuỳ tục, chắc không sai đâu.
Được cái bên này phục vụ nhanh hơn quán bánh cuốn, vừa ngồi một tí tô cháo nóng hổi đã được bưng lên.
Đường Tư Kỳ phát hiện bên trong có rất nhiều nhân, còn gác thêm cả một cái bánh quẩy to tướng.
Bánh quẩy mà ngâm trong cháo thì ngon tuyệt cú mèo rồi, Đường Tư Kỳ thích xưa giờ nên không thể đợi được vội múc ngay một muỗng.
Cháo được nấu đặc sánh, thơm rõ mùi nếp mới, mềm mịn ngon miệng.
Múc muỗng thứ hai, Đường Từ Kỳ nhai trúng miếng da heo giòn giòn, thịt viên mằn mặn, trứng cút, phi lê cá…cơ hồ mỗi một muỗng là một nguyên liệu khác nhau, đem đến cảm giác vui miệng và quan trọng nhất là tất cả đều tươi ngọt, không phải đồ đông lạnh.
Đường Tư Kỳ để ý quan sát các thực khách xung quanh, hầu như ai cũng gọi thêm một phần bánh quẩy nữa. Nhưng cô chẳng còn bụng mà chứa nữa rồi.
Ăn xong tô cháo nóng hổi, dây thần kinh nãy giờ căng như dây đàn tựa hồ cũng từ từ dãn ra, thả lỏng nhẹ nhõm.
Haizz…
Nếu không huỷ chuyến là giờ này cô đang ngồi trên máy bay đi Thái Lan rồi. Đường Tư Kỳ phiền muộn thở dài.
Trở lại phòng trọ, Đường Tư Kỳ thò tay vào không gian ba lô lần lượt lôi ra máy tính, bảng vẽ, bút điện tử…bày la liệt khắp bàn.
À, trước khi rời khỏi Ôn Châu, cô đã kịp tới trung tâm thương mại đổi ngay một chiếc Wacom trong mơ. Đáng tiếc khi ấy chuẩn bị đi nên lu bu nhiều công chuyện chưa có thời gian dùng thử, giờ phải lôi ra nghịch xem nó có hữu dụng như lời đồn không.
Đường Tư Kỳ mở nguồn rồi tuỳ tiện vẽ đại một bức truyện tranh.
Trước kia khi còn dùng tablet, mỗi lần vẽ là phải kết nối với laptop rồi vừa vẽ vừa nghển cổ nhìn lên màn hình máy tính. Nhưng giờ có Wacom xịn hơn nhiều, màn hình to rộng cho phép nhìn trực tiếp thoải mái, phóng to thu nhỏ cũng cực kỳ dễ dàng, thao tác mượt mà, cảm ứng siêu nhạy, đầu bút lướt đi như múa. Có thể nói là dùng sướng hơn tablet gấp trăm lần.
Bất chợt Đường Tư Kỳ rất muốn vẽ. Chỉ đáng tiếc cô mới tới Quảng Châu được nửa ngày, còn chưa đi thăm thú được chỗ nào nên chỉ đành vẽ hai bức bánh cuốn và cháo thuyền.
Vẽ xong, cô đăng luôn lên diễn đàn giới thiệu chủ đề mới [ Kỳ Kỳ du ngoạn Quảng Châu ]
“Aaaaa, Kỳ Kỳ tới quê em, ha ha, dui quá! “
“Quảng Châu được đấy, có rất nhiều đồ ăn ngon…chỉ là sao lần này ít quá vậy, có mỗi hai bức thôi à?”
“Nữa đi nữa đi chị ơi! Em muốn nhìn phong cảnh quê mình qua nét vẽ của chị. Kỳ Kỳ ơi, thêm nhiều nữa đi!”
“Thoạt đầu thấy ngờ ngợ, bấm vào xem thì đúng là nó rồi. Quán bánh cuốn Nguyên Ký, tôi ăn từ nhỏ tới lớn. Hương vị ở đó thực sự rất đặc sắc, không nơi nào sánh bằng. Quanh khu Tây Quan (1) cũng có rất nhiều quán ngon. Kỳ Kỳ cố lên nhé!”
Một chuyến hành trình nằm ngoài kế hoạch, tưởng không vui mà vui không tưởng. Đường Tư Kỳ khám phá hết các quận nội thành, luồn lách vào các ngõ hẻm cổ kính, dạo quanh các khu mua sắm truyền thống và nhấm nháp rất nhiều ẩm thực địa phương độc đáo.
Hôm nay nhân dịp cuối tuần, nhóm du khách trong hostel rủ nhau cùng thuê xe tới công viên giải trí Trường Long (2) chơi.
Công viên nằm ở ngoại ô, cách trung tâm thành phố khá xa, tầm 30 cây số, ngồi xe buýt cũng phải mất hơn tiếng đồng hồ. Nếu đi taxi sẽ nhanh hơn mà chi phí cũng không đắt đỏ lắm, bốn người chia ra tầm mười mấy đồng mỗi người. Quà là hợp lý luôn.
Hơn nữa khu vực nội thành Đường Tư Kỳ đã quần nát rồi, hôm nay theo các bạn trẻ đi chơi cảm giác mạnh cho sảng khoái.
===
Chú thích:
(1)Tây Quan - 西关: Là 1 quận nằm ở trung tâm thành phố Quảng Châu, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc.
(2)Công viên giải trí Trường Long - 禺长隆主题乐园 - Chimelong Paradise: toạ lạc tại đường Nghênh Tân, quận Phiên Ngưng, Quảng Châu.