Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 450: Vượt biển ra khơi
Cuộc sống của Tiểu Bạch dần đủ đầy sung túc, điều kiện sinh hoạt cũng khá hơn, Đường Tư Kỳ thấy rất mừng. Về sau còn thiếu cái gì cô sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ check-in kiếm về cho cậu. Cũng coi như báo đáp ân tình trước đây Tiểu Bạch vì cô mà bán hết gia sản trong nhà.
Nhà kho của Tiểu Bạch hoàn thành cũng vừa lúc chị Trân xử lý xong công việc. Vừa buông máy là chị rối rít giục cả đám xuống lầu ăn tối.
Dưới sự van nài đi kèm thúc ép của anh Quang, Sở Hy Văn lại một lần nữa vào bếp trổ tài.
Mâm cơm nhà chỉ đơn giản vài món nhưng đánh bại tất cả các thể loại cao lương mĩ vị, mọi người vét sạch bách no nê thoả mãn.
Gắp miếng thịt kho tàu núng nính nâu óng, Từ Trân cảm khái: “Chính ra tụi mình tới Mirissa không đúng thời điểm đẹp, nếu giờ mà là mùa đông thì có thể ra biển xem cá voi rồi, tiếc ghê.”
Cao Quang Vũ tiếp lời: “Hôm qua em đi lướt sóng cũng nghe có người bảo thế, nhưng mọi người bảo mùa này cũng xem được chỉ là xác suất không cao như mùa đông, hơn nữa khả năng gió sẽ mạnh hơn một chút.”
Đường Tư Kỳ vốn dĩ không quá để tâm nhưng vừa nghe đến hai từ “xác suất” là cô lập tức dừng đũa ngẩng phắt đầu dậy: “Tức là nếu may mắn thì vẫn xem được phải không anh?”
Từ Trân thở dài buông một câu: “Mấy cái trò đánh cược vận khí trước nay chị chưa từng thắng.”
Sở Hy Văn lại không cho rằng như vậy: “Em cảm thấy cứ thử đại đi, nếu không xem được cá voi thì coi như ra biển chơi. Biển đầy cá, không gặp cá voi thì còn cá mập, lo gì không có cá để xem, hê hê.”
Xác suất
Vận khí
Mấy từ này cứ xoay vòng trong đầu Đường Tư Kỳ làm cô bất chợt nhớ đến khoản phần thưởng thêm có cái tên rất lạ, Cá Koi Du Lịch, thời hạn nửa ngày, giới hạn sử dụng tại trạm Mirissa.
Nếu ra khơi thì cũng là xuất phát từ trạm Mirissa, hẳn là cũng tính phải không?
Công dụng của “Cá Koi Du Lịch” là tăng giá trị may mắn và sức mạnh cho người chơi. Nếu dùng nó biết đâu chừng bọn họ có thể gặp được cá voi ngay giữa mùa hè.
Hoạt động này tuy chưa từng nằm trong kế hoạch nhưng tự dưng Đường Tư Kỳ cũng cảm thấy háo hức chờ mong.
Cao Quang Vũ không có ý kiến, vốn cho rằng đi thử một lần cho biết cũng không sao. Tuy nhiên bạn đồng hành là Sở Hy Văn đâm ra anh cũng không hy vọng thần may mắn sẽ mỉm cười. Vì thế cho nên câu trả lời là đi hay không đều được.
Cuối cùng cả ba đổ dồn ánh mắt về phía Đường Tư Kỳ: “Tư Kỳ em nghĩ sao, có nên đi không?”
“Hmmm…Em cảm thấy nếu có cơ hội thì cũng nên thử, tại em chưa được vượt biển ra khơi bao giờ, nếu giá cả hợp lý thì em sẽ đi”
Nghe Đường Tư Kỳ nói vậy, Từ Trân ban đầu còn lưỡng lự liền nhảy luôn qua phe tán thành.
Chị may mắn hơn mọi người, đã từng tới Mirissa vào đúng mùa ngắm cá voi đẹp nhất. Nhưng khổ nỗi lúc ấy đang bị tiền vật, trong đầu chỉ chăm chăm nghĩ cách buôn bán kiếm tiền chẳng có tâm trí đâu mà ngắm cảnh thế nên đã bỏ lỡ mất cơ hội đẹp.
Sau đó ngẫm lại mới thấy tiếc. Mục đích kiếm tiền là để phục vụ nhu cầu bản thân nhưng lại mải mê chạy theo nó mà quên tận hưởng cuộc sống, như vậy chẳng phải quá đỗi ngu xuẩn hay sao?!
Lần này quay lại Mirissa, tuy không phải thời điểm đẹp nhất nhưng các em đã dám thử thì tại sao chị lại không. Hơn nữa khó có dịp gặp được một nhóm bạn ăn ý, kể cả không xem được cá voi thì đi cùng nhau cũng thấy vui rồi.
Vậy cho nên Từ Trân dẹp hết mọi do dự, dứt khoát gật đầu cái rụp.
Đường Tư Kỳ và Sở Hy Văn tán thành, Cao Quang Vũ không phản đối. Thế là mọi người quyết định liên hệ đặt thuyền, sáng ngày mai khởi hành luôn.
Du thuyền ngắm cá voi chia thành hai loại, loại lớn vững chãi an toàn nhưng loại nhỏ dễ dàng luồn lách tới gần cá voi hơn.
Tuy nhiên mùa này đang là mùa ế khách, thuyền lớn không phải ngày nào cũng chạy, vậy nên chỉ có thể lựa chọn thuyền nhỏ. Và đi kèm điều kiện, nếu thời tiết tốt gió nhẹ thì thuyền nhỏ mới có thể giong buồm ra khơi. Còn gặp hôm thời tiết xấu thì thôi ở nhà nghỉ khoẻ.
Vì cái gì cũng không chắc chắn đâm ra mọi người bắt đầu nảy sinh ý kiến trái chiều, chỉ riêng một mình Đường Tư Kỳ là trước sau kiên định giữ vững lập trường.
Cô làm việc với công ty du lịch, đặt thuê một chiếc thuyền loại nhỏ khởi hành vào sáng mai. Nhưng có kèm thêm điều khoản, nếu điệu kiện thời tiết không cho phép ra khơi thì sẽ được huỷ bỏ hoặc đổi sang ngày khác.
Mặc dù đã thống nhất xong xuôi, thuyền cũng đã đặt rồi nhưng không hiểu sao Từ Trân cứ cảm thấy bất an. Cả đêm trằn trọc ngủ không yên giấc.
Một phần thì lo ngồi thuyền nhỏ lỡ đâu ra đến giữa biển thời tiết mới chuyển xấu thì liệu có nguy hiểm không. Nhưng nếu mai thời tiết đẹp có thể nhìn thấy cá voi thì sao.
Rối rắm suốt một đêm, cuối cùng ánh nắng ban cũng ló dạng.
Trước giờ xuất phát, Đường Tư Kỳ mở hệ thống kích hoạt công năng Cá Koi Du Lịch. Hy vọng nó thực sự hữu dụng, đem may mắn tới cho nhóm cô.
5 giờ sáng, mọi người lục tục di chuyển từ khách sạn ra bến du thuyền.
Trước khi lên thuyền còn không quên xác nhận lại tình hình thời tiết với bên công ty du lịch.
Anh chàng lái thuyền là dân bản địa, nước da nâu bóng mặn mòi vị biển cả. Anh cười rất tươi khoe hàm răng trắng bóng nói cả tuần rồi không có hôm nào thời tiết đẹp như hôm nay.
Đường Tư Kỳ chỉ tủm tỉm không nói gì, nhưng Từ Trân, Cao Quang Vũ và Sở Hy Văn thì vẫn còn nửa tin nửa ngờ lắm.
Đặc biệt là Cao Quang Vũ. Từ ngày đặt chân tới Mirissa, ngày nào anh chẳng chơi lướt sóng. Ngoài những lúc thuỷ triều xuống thì hầu như không lúc nào sóng nhỏ. Nhưng nhìn bằng mắt thường thì có vẻ hôm nay trời trong, hẳn là gió không quá lớn cũng không có mưa nên chắc có lẽ sóng sẽ không đánh quá mạnh.
Hy vọng chuyến ra khơi của mọi người sẽ an toàn thuận lợi.