Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 475: Ấn tượng ban đầu
Ba người Đường Tư Kỳ tập dượt đơn giản cùng MC rồi chính thức bắt đầu chương trình.
Hôm nay lượng độc giả tham dự không quá đông, đâu đó tầm hơn trăm người nhưng cũng đủ khiến tiệm sách nhỏ chật như nêm cối.
Chương trình đồng thời được phát sóng trực tiếp trên phòng live của Đường Tư Kỳ
“Tiểu Kỳ Tiểu Kỳ, i love youuu!”
“Ôi đại thần của chúng ta mới có khí chất làm sao.”
“Ơ Cơm Cháy cùng Cam Cam kìa. Lần đầu tiên nhìn thấy nguyên mẫu ngoài đời thực, cảm giác cũng thú vị phết!”
“Tình cờ gặp nhau trên đường đi du lịch rồi kết nối chơi chung đến tận bây giờ, còn tới tận nơi ủng hộ sự nghiệp cho nhau nữa. Thật lòng ngưỡng mộ tình bạn của ba người quá!”
Ở nơi xa xôi nào đó, người nào đó ôm di động xem livestream mà miệng cười ngoác đến tận mang tai: “Ha ha ha hoá ra là hai người bạn nữ!”
Nhưng ngay lập tức liền đổi sắc mặt trề môi ghen tỵ: “Tới ngày tuyên truyền cho bộ tranh Sri Lanka mình cũng phải được làm khách mời danh dự!”
Thế là những gì Đường Tư Kỳ lo lắng đã không thành hiện thực. Huống hồ còn có cả Cam Cam và Cơm Cháy, hiển nhiên sự lo lắng đó là dư thừa.
Hơn nữa người dẫn chương trình đã tính trước tình huống nếu hiện trường thực sự vắng vẻ thì cũng có cách tạo hiệu ứng giả trên livestream. Nhưng ai mà ngờ, ngay từ những câu hỏi đầu tiên khán giả đã hưởng ứng rất sôi nổi.
MC dẫn dắt ba nàng kể lại câu chuyện lần đầu gặp gỡ và những kỷ niệm ở Hàng Châu.
“Cơm Cháy và Cam Cam này, tôi rất tò mò lần đầu tiên gặp Tiểu Kỳ hai bạn có ấn tượng thế nào?”
Bên dưới khán giả vỗ tay rầm trời
“Bizzz bizzz hỏi hay!”
“Tôi cũng muốn biết tính cách thật ngoài đời của Tiểu Kỳ.”
“Hai người này may ghê, sao mình cũng đi du lịch hoài mà không bao giờ gặp được Tiểu Kỳ nhỉ?!”
“Suỵt đừng nói nữa, lặng yên nghe kìa!”
Cơm Cháy cầm micro, không chút do dự trả lời ngay: “Cơ duyên của chúng tôi bắt đầu từ căn phòng bốn giường tại một nhà nghỉ giá rẻ ở thành phố Hàng Châu. Khi đó tôi và Cam Cam tới trước, Đường Tư Kỳ tới sau, tình cờ giường cô ấy ở ngay dưới giường tôi thế là tôi liền ngó đầu xuống định chào hỏi nhưng cô ấy đã né tránh ánh mắt của tôi. Sau đó chúng tôi rủ cô ấy đi ăn cơm cô ấy cũng từ chối. Thế nên ấn tượng ban đầu của tôi về Đường Tư Kỳ là một người hướng nội, không thích tiếp xúc với người lạ.”
Cam Cam lập tức phản bác: “Sao cậu không kể cái đoạn cậu thấy tài khoản trên app review của Tiểu Kỳ xếp hạng cao, cậu hâm mộ rớt trong mắt, muốn rủ cô ấy đi ăn chung để hưởng chiết khấu lớn giảm bớt tiền.”
Cơm Cháy gấp gáp muốn cướp lại micro nhưng khán giả bên dưới đã nghe thấy hết, phá lên cười ầm ĩ.
“Hahaha Cam Cam tấn công phát này hơi bị đẹp~”
“Tội bà Cơm Cháy vãi, nhìn mặt bả kìa buồn cười chưa kìa.”
“Hahaha phản công đi Cơm Cháy!”
“Còn chuyện gì xấu khui hết luôn đê~~”
Ngay cả MC cũng bị chọc cười: “Tiếp theo đó thì sao, điều gì đã khiến hai bạn thay đổi cách nhìn?’’
Cơm Cháy: “Ở chung phòng một thời gian, tôi phát hiện Tiểu Kỳ tuy chậm hoà nhập nhưng tính tình rất hoà đồng dễ thương. Hơn nữa tôi còn phát hiện trong lúc đi du lịch cô ấy vẫn nhận đơn vẽ tranh. Vừa đi chơi vừa kết hợp làm việc, quả thực rất cừ!”
Cam Cam gật đầu đồng tình với lời nhận xét của Cơm Cháy rồi bổ sung thêm: “Lúc đầu tôi cứ nghĩ Tiểu Kỳ nhỏ tuổi hơn hai chúng tôi, vì trông cô ấy trẻ quá như học sinh ấy. Thoạt nhìn thì cô ấy cũng bình thường giống chúng ta, thậm chí còn có phần mờ nhạt không có gì đặc biệt nhưng hãy xem lúc cô ấy vẽ đi, bạn sẽ cảm thấy trong cô gái nhỏ nhắn này chứa đựng một nội tâm vô cùng phong phú, những nét vẽ của cô ấy có sức hút khủng khiếp.”
Người MC càng lúc càng hứng thú với câu chuyện của ba cô gái trẻ, tiếp tục hỏi: “Lần này gặp lại nhau có gì khác không?”
Cơm Cháy cười đáp: “Khác nhiều chứ. Lần trước tôi mượn cớ đi du lịch để chạy trốn thực tại nhưng may mắn gặp được hai người bạn tốt là Cam Cam và Tiểu Kỳ. Sau khi được hai cô ấy khai mở tôi đã tìm thấy điều mình thực sự muốn làm và có thể làm tốt nhất. Một năm qua, bản thân tôi và cả cuộc sống của tôi đã có những bước thay đổi ngoạn mục.”
Cam Cam tiếp lời: “Khi đó ở Hàng Châu, chúng tôi rong ruổi khắp phố phường, nếm thử rất nhiều đặc sản địa phương. Cơm Cháy có biệt tài tìm đồ ăn rất giỏi. Không món ngon nào có thể trốn được cái bụng của Cơm Cháy và thoát khỏi óc sáng tạo của Tiểu Kỳ. Tôi không hiểu từ đâu mà Tiểu Kỳ có thể tưởng tượng ra nhiều nội dung phong phú như vậy khiến các món ăn vô tri vô giác cũng trở nên đầy sinh động. Sau chuyến đi chơi cùng hai cô bạn tôi nhận ra, cuộc sống là để tận hưởng, ngoài thời gian nghiêm túc với công việc tôi bắt đầu học cách ngắm nhìn mọi thứ xung quanh, cảm nhận những khoảnh khắc dung dị đời thường. Và tôi chợt nhận ra có rất nhiều những điều tốt đẹp ở ngay sát bên mà đôi khi vì quá bận rộn ta thường bỏ lỡ mất.”
Hiển nhiên người dẫn chương trình cũng không nghĩ mối duyên tình bạn lại sâu sắc tới vậy.
Chị cười nhìn về phía Đường Tư Kỳ: “Tiểu Kỳ của chúng ta quả là lợi hại nha, em có sức ảnh hưởng tới không ít người đấy.”
Bình thường nói chuyện với nhau toàn cười đùa giỡn hớt, đây là lần đầu tiên nghe hai cô bạn chia sẻ những điều này khiến Đường Tư Kỳ cảm động rưng rưng.
Có lẽ cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí, cô xúc động tâm sự câu chuyện của chính mình.
Bắt đầu từ những mâu thuẫn trong gia đình do khoảng cách thế hệ và xung đột tư tưởng khiến cô và cha mẹ không thể tìm được tiếng nói chung. Rồi cũng như bao bạn trẻ khác, cô háo hức vào đời với niềm đam mê nhiệt huyết khẳng định bản thân nhưng rồi cuộc đời đâu có dễ dàng như vậy. Bị thất bại vả cho tới tấp, cô chán chường tuyệt vọng. Không có dũng khí đối mặt hiện thực, cô ôm hết mặc cảm tự ti trốn trong cái mai rùa của mình phó mặc số phận muốn đẩy đi đâu thì đẩy. Cô sống những ngày tháng buông xuôi, kể cả có khách đặt đơn thì cũng kề cà trì hoãn bỏ lỡ thời gian giao bản thảo. Đó chính là quãng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời cô.
Và rồi một chuyến du lịch ngẫu nhiên đã thay đổi hết thảy. Kéo cô ra khỏi trạng thái vật vờ, bắt đầu sống tích cực hơn, hăng hái kiếm tìm đam mê và niềm hứng khởi.
“Rồi trên con đường ấy, mình đã gặp Cam Cam và Cơm Cháy. Tình cờ thay chúng mình chung cảnh ngộ nên ba đứa có thể cảm thông, thấu hiểu và động viên nhau hướng tới những điều tích cực.”
Trong câu chuyện của Đường Tư Kỳ, tất nhiên không thể thiếu ba mẹ, người chị em thân thiết Từ Thiên Ngưng cùng nhóc Tuấn Bảo.
Về sau cô và ba mẹ có chuyến đi hoá giải mâu thuẫn ở Vân Nam. Rồi hành trình chữa lành cùng mẹ con chị Thiên Ngưng tại Thái Lan và Sri Lanka.
Chuyện xưa khép lại, chuyện mới mở ra, tiếp diễn không ngừng…