Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 489: Gia đình sư tử
Thấy Đường Tư Kỳ trang bị đồ nghề đầy đủ, mọi người nhường cho cô ngồi ghế trước để không bị che khuất tầm nhìn.
Hàng ghế phía sau, Từ An len lén giật tay người yêu ra hiệu.
Dịch Đồng ghét bỏ nói: “Anh muốn thì anh tự đi mà mượn.”
Từ An lộ vẻ khó xử: “Các em cùng là con gái dễ nói chuyện hơn.”
Dịch Đồng hừ một tiếng nhưng vẫn mở miệng giúp bạn trai: “Chị Tiểu Kỳ ơi, Từ An thích cái máy ảnh của chị quá, chị có thể cho anh ấy mượn xem một tí được không?”
Đường Tư Kỳ quay đầu đáp: “Được chứ”
Rồi hào phóng chuyền cả máy lẫn lens xuống hàng ghế sau.
Từ An sướng rơn, đón lấy mày mò nghiên cứu.
“Bình thường chụp người hay chụp phong cảnh chỉ cần lens thường là được rồi, nhưng lên thảo nguyên thì đúng là phải có ống tele mới được. Cái máy của tôi nãy giờ chẳng chụp được con thú nào hết.”
Vừa nói Từ An vừa lia ống kính nhắm thẳng hướng xa nhất quan sát.
Đàn ông mê đồ công nghệ còn các cô gái thì mê trò chuyện tán gẫu. Đường Tư Kỳ nhoài hẳn người ra sau nói chuyện cùng Dịch Đồng và Sở Tĩnh. Có điều cô phát hiện nãy giờ Sở Tĩnh cứ chăm chăm để ý chiếc máy ảnh, cô thuận miệng hỏi: “Em cũng có hứng thú với nhiếp ảnh hả Sở Tĩnh?”
Sở Tĩnh có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Đường Tư Kỳ.
Thú thực từ đêm qua lúc ở trong phòng nhìn chị Kỳ ráp máy là cô đã thấy thích rồi. Vừa nãy Tiểu An hỏi mượn cô cũng muốn lắm nhưng ngại, chẳng biết phải mở lời thế nào. Không ngờ lại một lần nữa chị Tư Kỳ giúp cô gỡ thế bí.
Sở Tĩnh ngượng đỏ cả mặt nhưng vẫn lấy hết can đảm gật đầu: “Vâng em cũng thích lắm nhưng em gần như không biết gì về máy ảnh, em còn chưa đụng vào máy ảnh kỹ thuật số bao giờ, trước nay toàn chụp bằng điện thoại di động.”
Dịch Đồng nhiệt tình: “Dễ lắm, để chị chỉ cho.”
Miệng nói tay với lấy chiếc máy ảnh của bạn trai ra làm mẫu
“Các thao tác cơ bản rất đơn giản, em nhìn nhá, ấn vào đây là bật tắt máy, trên màn hình giao diện em có thể điều chỉnh các tham số. Ví dụ bây giờ ánh sáng ngoài trời đang rất mạnh thì em phải điều chỉnh thời gian màn trập ngắn một chút, khẩu độ nhỏ một chút, đại khái là như vậy, chị cũng không biết hơn, haha.”
Sở Tĩnh lật tới lật lui xem một hồi, Từ An cũng đã chụp xong liền chuyển máy của Đường Tư Kỳ cho cô mượn.
Sở Tĩnh nhìn qua ống kính rồi bất ngờ hô: “Bên kia có ba con sư tử, một con đực, một con cái và một con non.”
“Đâu đâu”, ba người còn lại nháo nhào nhìn theo hướng tay Sở Tĩnh chỉ nhưng khoảng cách xa quá chẳng thấy gì hết, đến lúc xe đi lại gần hơn chút nữa mới có thể thấy rõ.
Sư tử mẹ phát hiện có ô-tô tới gần, lập tức bày ra tư thế cảnh giác. Trong khi đó sư tử cha nằm bên vẫn ung dung phe phẩy cái đuôi còn chú sư tử con thì lồm ngồm bò chơi, về cơ bản chẳng thèm để ý.
“Ôi trời ơi, đúng là ba con sư tử thật!” Đường Tư Kỳ cảm giác tim mình đập bình bịch, lòng bàn tay cũng rịn đầy mồ hôi vì quá phấn khích.
Sở Tĩnh học theo lời dạy của Dịch Đồng ban nãy, ấn bừa mấy phát rồi chuyển máy lại cho Đường Tư Kỳ.
Đường Tư Kỳ chuẩn bị giơ lên chụp thì liền phát hiện bức ảnh của Sở Tĩnh vẫn đang hiện trên màn hình. Bức ảnh rất có hồn. Tuy các tham số điều chỉnh chưa chính xác, một góc tấm ảnh còn bị cháy sáng nhưng nó mang đến cho Đường Tư Kỳ sự rung cảm khó tả.
Cô nhanh tay điều chỉnh những tham số cần thiết rồi một lần nữa đặt máy vào tay Sở Tĩnh: “Em chụp thêm hai bức chị xem nào.”
Sở Tĩnh không hiểu gì nhưng vẫn làm theo. Lúc này con sư tử con lẫm chẫm từ lùm cây tiến ra, còn vừa đi vừa ngáp một cái.
Mới vừa bước được hai bước nó đã đặt mông ngồi phịch xuống đất, bộ dáng có chút tức giận, bò tới bênh cạnh cha mẹ lăn lộn làm nũng.
Đang định bò sõng xoài ra đất, sư tử con liền phát giác có vật thể lạ đang từ từ tiến tới. Nó trừng mắt quan sát con quái vật đen xì to lớn, vẻ mặt căng cứng cảnh giác.
Nhưng nhìn chằm chằm một hồi, sư tử con tựa hồ có chút mệt nhọc, nó há miếng định ngáp một cái, ai ngờ tài xế đột ngột nổ máy làm thằng bé giật bắt mình, mới ngáp được một nửa đã ngã bổ ra sau. Nó hoảng sợ trừng lớn mắt quan sát đám thú hai chân trên xe.
Đường Tư Kỳ buồn cười quá, quay một đoạn video ngắn gửi cho Sở Hy Văn.
Lúc này Sở Hy Văn đang tham dự buổi lễ khai máy. Nghi thức dài dòng khiến anh chàng liên tiếp thất thần, trong lòng thầm nghĩ đóng phim thì còn vui chứ mấy cái khoản xã giao truyền thông kiểu này chán muốn chết. Chẳng thà đi chơi với Đường Tư Kỳ còn sướng hơn.
Anh sắm vai nam phụ tuyến ba, suất diễn không nhiều nên chỉ tới tham dự cho có mặt, cánh báo chí cũng chẳng để ý đến anh mấy. Mà nhờ vậy Sở Hy Văn mới có cơ hội lén chơi điện thoại.
Chán thế, Tư Kỳ không cập nhật Weibo, trên vòng tròn bạn bè cũng không thấy đăng gì mới.
Tò mò ghê, không biết bây giờ cô ấy đang làm gì nhỉ?!
Vừa định tắt máy thì WeChat báo có tin nhắn mới. Là Đường Tư Kỳ gửi riêng.
AAAAAAA
Ôi ông trời ơi, Tư Kỳ chủ động gửi tin nhắn riêng cho mình.
Sở Hy Văn lập tức Click mở, hai mắt bất ngờ phát sáng
Ôi là một gia đình sư tử, bé sư tử con này đáng yêu quá. Còn xù lông xù cánh rống lên nữa chứ. Cái miệng chưa cãi sưa kia thì doạ được ai.
Ngốc thật haha!
Sở Hy Văn không nhịn được cười rộ lên rồi liền phát giác chỗ này không thích hợp. Anh nhanh chóng cất điện thoại vào túi, bày ra nụ cười tiêu chuẩn nhưng trong lòng đã vui vẻ hơn ban nãy rất nhiều.
Nàng quay video gửi riêng cho mình, là gửi riêng đó, là lá la la!