Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 510: Thác Victoria
Nói là tới Zimbabwe vậy thôi chứ kỳ thực nơi bọn họ hướng đến chính là khu thắng cảnh kéo dài qua hai quốc gia.
Từ An hỗ trợ ba cô gái điền thông tin xin thị thực điện tử Zambia, cho phép tham quan thắng cảnh từ cả hai đầu.
Và nơi ấy chính là thác nước lớn nhất phi châu, lớn thứ ba thế giới, thác Victoria.
Giữa rất nhiều thắng cảnh, tại sao lại chọn Victoria? Nguyên nhân rất đơn giản thôi là vì nó quá hùng vĩ, quá diễm lệ. Ai tới châu Phi mà chưa ghé Victoria thì coi như chưa đi du lịch châu Phi.
Đương nhiên, ngoài lý do chung là đẹp và đồ sộ ra thì mỗi du khách lại có những nguyên nhân riêng. Cơ mà tựu chung lại nhất định phải ghé thăm nơi đây một lần. Chắc chắn sẽ khiến bạn suốt đời không quên.
Đối với Đường Tư Kỳ mà nói, thác Victoria không chỉ là một kỳ quan thiên nhiên, bởi hơn thế nữa nó còn là một chấp niệm khó bỏ. Xuất phát từ sự yêu thích chương trình truyền hình Thế giới đó đây, tập cuối được quay tại Victoria đã mang tới cho Đường Tư Kỳ rất nhiều cảm xúc, thôi thúc cô phải một lần tới tận nơi, chiêm ngưỡng tận mắt khung cảnh kỳ vĩ đồ sộ ấy.
May mắn thay, đường tới giấc mơ không quá gian nan. Nhóm Đường Tư Kỳ đáp máy bay từ Tanzania, quá cảnh ở sân bay thủ đô Ethiopia rồi nối chuyến tới sân bay quốc tế Victoria Falls Zimbabwe, từ đó đi tiếp 20 cây số đường bộ là tới điểm du lịch thác Victoria.
Nơi nào có đường đi dễ dàng quả thực chính là ân huệ lớn lao, là niềm hạnh phúc vô bờ với tất cả du khách.
Lúc máy bay bắt đầu hạ thấp độ cao chuẩn bị đáp đất, tất cả hành khách đều trầm trồ kinh ngạc bởi cảnh tượng ngoài cửa sổ cabin hiện lên như một bức tranh kinh diễm.
Tình cờ Đường Tư Kỳ ngồi ghế ngay sát cửa sổ nên cô may mắn được là một trong những vị khách nhìn thấy đầu tiên.
Một màn hơi nước trắng xoá dày đặc bốc lên từ con thác khổng lồ. Hèn chi trong tiếng Tonga bản địa, thác Victoria được gọi là Mosi-oa-Tunya, ý chỉ khói bốc lên từ sấm sét. Ngày nay, cái tên này vẫn được sử dụng song song như một tên gọi chính thức.
Rõ ràng vẫn còn cách một khoảng rất xa nhưng phảng phất cảm thấy gần ngay trước mắt, đưa tay ra là chạm tới.
Hai chục phút sau, cả nhóm nhập cảnh Zimbabwe. Tuy nhiên khác biệt ở chỗ bọn họ phải đồng thời nhập cảnh hai lần.
Nguyên do là thác Victoria nằm trên lãnh thổ hai quốc gia là Zimbabwe và Zambia. Thế nên bọn họ vào Zimbabwe rồi sang Zambia rồi lại trở về Zimbabwe. Ra ra vào vào, tổng cộng phải đóng dấu Zimbabwe hai lần.
Cũng may hải quan linh hoạt xử lý nhanh gọn, nộp tiền xong là đóng liền hai dấu cho qua luôn.
Qua cổng hải quan, bốn người bắt taxi chạy về khách sạn cất hành lý.
Bọn họ đặt khách sạn rất gần, cơ hồ vào phòng vẫn có thể nghe loáng thoáng tiếng nước chảy làm cả đêm Đường Tư Kỳ háo hức không sao ngủ được, chỉ mong trời sáng cho nhanh để được tới tham quan con thác nổi tiếng nhất nhì thế giới.
Trằn trọc mãi cuối cùng Đường Tư Kỳ dứt khoát ngồi dậy bật đèn vẽ tranh dựng máy livestream.
Lúc này Sở Hy Văn đang ở phòng chờ sân bay. Anh đội mũ, đeo kính râm, mang khẩu trang kín mít.
Giờ người ta là ngôi sao có tiếng rồi, không phải cái hạng đi không ai biết ngồi không ai hay như trước kia nữa, thế nên phải trang bị nai nịt đầy đủ, chứ không lỡ đám đông bu bám là chẳng thể nghỉ ngơi được.
Anh chàng rất yên tâm với kỹ năng hoá trang thượng thừa của mình. Kín thế này đến mẹ đẻ còn chả nhận ra nữa là người lạ.
Anh ung dung ngồi một góc mở điện thoại ra xem người đẹp livestream. Đang vui chưa được bao lâu thì bên cạnh vang lên tiếng thỏ thẻ: “anh ơi ngại quá xin hỏi anh có phải Sở Hy Văn không?”
Sở Hy Văn: “….”
Không thể nào, anh đã nguỵ trang cẩn thận rồi mà, sao vẫn có người nhận ra được?
Bị điểm mặt chỉ tên rồi chối cũng kỳ, thành ra Sở Hy Văn phải miễn cưỡng kéo khẩu trang nở nụ cười trìu mến: “Vâng là tôi đây xin hỏi bạn có chuyện gì không?”
Nháy mắt, cô gái đỏ bừng mặt
“Aaa anh Hy Văn, đúng là anh rồi. Ban nãy nhìn cái dáng em có chút ngờ ngợ, vốn không dám chắc nhưng thấy anh xem livestream của chị Kỳ là em khẳng định trăm phần trăm chính là anh. Em…em là fan của anh nè, em mê anh lắm, à không là mê các tác phẩm của anh. Anh…có thể ký cho em một chữ được không?” Cô gái kích động đến độ nói năng lộn xộn.
Sở Hy Văn than thầm trong lòng nhưng vẫn duy trì nụ cười lịch sự: “Tất nhiên là được chứ, nhưng phim vẫn chưa phát hành mà, sao em biết?”
Cô gái càng đỏ mặt hơn: “Kỳ thật em không phải thích tác phẩm của anh…em là fan CP Sở Kỳ (1). Hai người ở trên livestream nhìn đẹp đôi dã man luôn.”
Bày tỏ xong cô nàng thấp thỏm bụm miệng vì sợ tạo áp lực cho thần tượng
“Không không, thực xin lỗi, em không có ý mạo phạm hai người, chỉ là chúng em thấy anh chị rất xứng đôi nên tự động gán ghép. Fan CP tụi em chỉ là một nhóm nhỏ, vì mê quá nên tự đùa tự vui với nhau thôi. Chứ chúng em biết anh chị là bạn bè trong sáng, chúng em sẽ không đi đồn bậy bạ làm ảnh hưởng tới uy tín danh dự anh chị đâu.”
Nào ngờ nghe xong chàng diễn viên họ Sở lại càng vui vẻ hơn. Anh thích thú hỏi: “Tôi có fan couple? Sao tôi không biết nhỉ?”
“Có có, nhiều lắm ạ, chúng em chỉ là một nhóm nhỏ trong số đó thôi. Tất nhiên anh không biết rồi vì bọn em không dám công khai, chỉ âm thầm hoạt động thôi. Em cảm ơn anh đã ký tên cho em ạ, tạm biệt anh bye bye~~”
Nói đoạn cô nàng ôm quyển sổ ghi chú chạy vội vì chuyến bay của cô sắp sửa cất cánh.
Sở Hy Văn có chút mất mát nhìn theo, miệng lẩm bẩm: “Ơ em chưa nói cho anh tên nhóm đó là gì mà…”
Đúng lúc này người đại diện Liêu Giang đi tới, mặt vô biểu tình hỏi: “Cô gái ban nãy là ai?”
“Một người hâm mộ thôi” Sở Hy Văn thất thểu đáp.
Liêu Giang trêu chọc: “Bộ dạng cậu thế này mà cũng nhận ra được, chắc cũng phải fan cuồng.”
Thấy Sở Hy Văn không có phản ứng, Liêu Giang ngồi xuống bên cạnh nói vào chuyện chính: “Chương trình Gameshow lần này địa điểm quay tại Tam Á, thời hạn một tuần. Sau khi kết thúc cũng vừa hay tới thời điểm gia hạn hợp đồng. Đây là hợp đồng mới của cậu với công ty, điều kiện tất nhiên tốt hơn trước, hôm nay cậu dành thời gian xem qua rồi ký luôn cho tôi đi, tôi đem về công ty nộp.”
Dứt lời, anh ta đưa tập hồ sơ qua, thấy Sở Hy Văn vẫn không phản ứng, Liêu Giang thoáng gắt: “Cậu có nghe tôi nói gì không hả?”
Hiện giờ danh tiếng Sở Hy Văn đang lên, bắt đầu có nhiều đại diện phát ngôn, quay TVC, đóng quảng cáo, gameshow truyền hình ngỏ ý mời hợp tác. Cấp lãnh đạo cao tầng đưa lệnh xuống phải nhanh chóng gia hạn hợp đồng với Sở Hy Văn trước khi các công ty khác ra tay cướp người. Thế nên hợp đồng cũ còn chưa kết thúc mà Liêu Giang đã nôn nóng tìm Sở Hy Văn nói chuyện.
Đương nhiên, giá trị hợp đồng có tăng hơn chút đỉnh. So ra thì có chút ưu ái hơn lứa diễn viên cùng cấp bậc. Tuy nhiên đợi phim của cậu ta quảng bá rộng rãi trên màn ảnh rộng, chắc chắn tên tuổi Sở Hy Văn sẽ nổi tiếng. Thời hạn hợp đồng tận 10 năm cơ mà, công ty không lo không gỡ lại vốn.
Đợi mãi mà Sở Hy Văn vẫn bơ đẹp mình, Liêu Giang bực bội quay sang mới phát hiện cậu chàng đang cắm mặt vào màn hình điện thoại xem livestream. Sở dĩ không đáp lời anh là vì hai lỗ tai đều bịt kín tai nghe Bluetooth rồi.
Liêu Giang trực tiếp duỗi tay cướp đi dộng, tắt phụt màn hình.
“Cậu tập trung vào chuyện chính cho tôi, đọc hợp đồng rồi ký tên đi!” Liêu Giang cất cao giọng, tăng thêm vài phần hoả khí.
“Biết rồi” Sở Hy Văn rù rì đáp.
===
Chú thích:
(1)Fan CP - Fan couple: là ngôn ngữ mạng chỉ fan cặp đôi. Tập hợp những người yêu thích một cặp đôi nào đó, ủng hô và ngày đêm mong muốn hai người họ thành đôi, yêu nhau, cưới nhau.