Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 68: Rương bảo vật
Theo thông tin nhóc bút chì nhận được, nếu mỗi ngày cô chủ tìm được hai địa điểm hạng A thì hệ thống sẽ cho rơi ngẫu nhiên một rương bảo vật bất kỳ.
Bởi đây là tin mật nên nhóc bút chì không thể tiết lộ cho cô chủ, chỉ có thể ở sau âm thầm thúc đẩy.
Vốn cứ tưởng phải vất vả nghĩ cách dụ hoặc, nào ngờ chỉ sau vài lời trò chuyện cùng bạn thân, cô chủ đã hăm hở xách xe lên đường. Chẳng những vậy còn nhanh chóng kiếm được địa điểm Check-in thứ hai nữa chứ. Quả là hiệu suất vượt ngoài tưởng tượng!
Một giây trước khi Đường Tư Kỳ nhấn vào chiếc nút màu đỏ, nhóc bút chì cảm thấy tim mình dường như ngừng đập, hai tay nhóc siết chặt, miệng không ngừng lẩm nhẩm khẩn cầu:
“A..A..A..A..A..A..A..”
Và trời Phật hiển linh, Đường Tư Kỳ thuận lợi bắt được hạng A và còn thêm cả một viên kim cương nữa.
Vậy là hai lần trong ngày cùng Check-in hạng A…
Nói cách khác tức là rương bảo vật chuẩn bị xuất hiện.
Rương bảo vật là một phần thưởng vô cùng độc đáo và giá trị. Trong đó có gì không ai biết, ngay cả nhóc bút chì cũng vậy. Chỉ biết rằng những món đồ cất chứa trong ấy đều là bảo vật. Nếu chỉ dựa vào năng lực bản thân thì Đường Tư Kỳ sẽ không bao giờ có cơ hội chạm tới.
Chỉ là không biết khi nào mới nhận được đây, liệu hệ thống có nuốt lời không, đang thấp thỏm lo âu thì nhóc bút chì nhận được dòng thông báo với phần nội dung đã bị mã hoá
[ Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ngày mai, người chơi sẽ nhận được một rương bảo vật màu bạc. Thời gian công bố nhiệm vụ mới: Sáng mai. ]
Ôi may quá, nhóc bút chì ôm ngực thở phào nhẹ nhõm, vậy là qua ngày hôm sau phần thưởng sẽ tới.
Còn chưa kịp thắc mắc màu bạc, màu vàng có gì khác nhau thì lại có thông báo khác gửi tới
[ Xét thấy biểu hiện của giám sát viên rất xuất sắc, đồng thời căn cứ vào tâm nguyện của cậu nên hệ thống quyết định trao thưởng một cánh cửa lớn. Điều kiện nhận thưởng: Người chơi phải tìm được 10 địa điểm hạng A ở thành phố Hàng Châu. Đã hoàn thành: 2/10. ]
Niềm vui đến quá bất ngờ, cả hai thông báo liên tiếp đều là tin vui khiến nhóc bút chì sướng nhảy cẫng.
Không ngờ rằng chỉ một lần cô chủ nhỏ chăm chỉ đột xuất mà nhóc được thưởng hẳn một cánh cửa lớn.
Cuối cùng thì cửa cũng đã về, mái ấm trong mơ của nhóc sắp hoàn thiện rồi!
Quá kích động, nhóc bút chì nằm lăn ra đất, sung sướng lăn lộn mấy vòng.
Nhưng rồi chợt ý thức được hành động này rất không thanh lịch, nhóc lập tức đứng bật dậy, không chế biểu cảm trên gương mặt, đồng thời, phủi đi lớp tro bụi bám trên quần áo, nhanh chóng quay trở về phong thái đĩnh đạc, lịch thiệp thường thấy.
Về phần Đường Tư Kỳ, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, cả người cô nhẹ bẫng như bay bổng trên chín tầng mây.
Không ngờ vì một lần muốn chiều lòng cô bạn thân mà lại ăn may vớ luôn hạng A và còn đào được cả kim cương!
Hiện trong tay cô đang giữ hai viên kim cương, 677 đồng vàng, thọ mệnh…
Đường Tư Kỳ thoáng nhíu mày nhìn cột thông báo thời gian sinh mệnh.
Lúc này đây cô có thể khẳng định giao diện của ứng dụng đích xác có vấn đề.
Vừa rồi hệ thống mới thưởng thêm 24 giờ đồng hồ nữa, cộng với 92 giờ lúc trước thì phải là 116 mới đúng chứ, sao lại chỉ có 16 thôi?!
Đường Tư Kỳ lo sốt vó: “Chết mịa rồi, liệu có phải APP bị bug (1) không?!”
Đường đường là 116 giờ vậy mà chỉ hiển thị có hai số đuôi. Trời ơi, 16 giờ sinh mạng, vậy tức là cô sắp chết đến nơi rồi?! Suy nghĩ này khiến Đường Tư Kỳ sợ tới mức cả người run rẩy, đổ đầy mồ hôi lạnh.
Nghe được những lời này, nhóc bút chì cũng giật bắn cả mình, lật đật nhìn về góc phải màn hình. Thời gian sinh mệnh đáng lý là một số có ba chữ số nhưng vì nhóc làm thủ thuật giấu đi con số hàng trăm nên cô chủ chỉ nhìn được hai số đuôi thôi.
Cách này có vẻ không ổn rồi, nhóc bút chì cũng hoang mang rối bời chẳng kém, vội gõ đại vài chữ
[ Hệ thống một lần nữa tiến hành tính toán lại thời gian thọ mệnh…]
Sau đó, nhóc lập tức sửa lỗi, trả lại giao diện nguyên bản.
Dù sao cô chủ đã chịu rời khỏi Thượng Hải, lên đường làm nhiệm vụ Check-in rồi, thiết nghĩ không cần giở trò gian dối nữa.
Cuối cùng, thọ mệnh đã trở về với đúng giá trị thực: 216 giờ đồng hồ.
[ Xét thấy người chơi rất nỗ lực, dùng thái độ tích cực để đối mặt và vượt qua khó khăn. Vậy nên hệ thống quyết định hoàn trả lại khoảng thời gian đã bị trừ. Hy vọng người chơi tiếp tục phấn đấu, vươn lên đỉnh cao nhân sinh!]
Đường Tư Kỳ há hốc miệng, ngàn vạn lần chẳng thể ngờ không dưng lại có chuyện tốt rớt trúng đầu. Còn may mắn hơn cả trúng số độc đắc nữa!
Tuy rằng cô tận mắt chứng kiến quá trình vết đen trên màn hình biến mất, để lộ ra con số 2 bị ẩn phía sau. Trong lòng cũng mơ hồ đoán ra điều gì đó nhưng niềm vui đến quá đột ngột làm Đường Tư Kỳ cũng quên khuấy mọi ngờ vực và thắc mắc.
Lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy đi ra ngoài cũng không đáng sợ tới vậy, thậm chí còn có nhiều thu hoạch vượt sức tưởng tưởng.
Tâm tình vui sướng, bước chân dường như cũng nhẹ nhàng, thanh thoát hơn.
Ngoài ra Đường Tư Kỳ còn chú ý tới một chi tiết khác, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tại núi Cô Sơn, những viên kim cương khác trên màn hình lập tức chìm xuống, nhấn vào không hiển thị gợi ý nữa, đoán chắc là chưa tới thời gian tìm kiếm.
Sắc trời ngả bóng chiều, Đường Tư Kỳ bắt đầu thấy đói nên bèn đi tìm xem có cái gì ngon ngon bỏ vào bụng không. Dạo một vòng quanh khu ăn uống vô cùng sầm uất và lịch sự, Đường Tư Kỳ bất ngờ trông thấy một nhà hàng có thiết kế mái cong ấn tượng cùng bảng hiệu sơn vàng với ba chữ in đen vô cùng nổi bật “Lou Wai Lou” (2)
Phải chia sẻ ngay cái sự bất ngờ này với cô bạn thân mới được. Kỳ Kỳ rút ngay điện thoại gửi tin nhắn cho Đậu Mễ
Kỳ Kỳ: [ AAAAAAAAAAAAA…]
Đậu Mễ: [ Haha, gì vậy còn quể…]
Kỳ Kỳ: [ Tao thấy Lou Wai Lou, haha, đang đi tự nhiên trông thấy Lou Wai Lou ở ngay trước mặt mới kinh chứ! ]
Đậu Mễ: [ Hahaha! Ờ, ban nãy tao quên nới với mày, Lou Wai Lou nằm ngay cạnh Tây Linh Ấn Xã. ]
Kỳ Kỳ: [ Ở phần đại kết cục, Ngô Tà đã mời Tiểu Ca tới đây ăn cơm. Tao còn nhớ rõ là ăn món cá dấm Tây Hồ (3). Tao chợt có một ý nghĩ táo bạo…]
Đậu Mễ: [ Xin mời thí chủ thu hồi lại cái suy nghĩ ấy. Trước đây tao cũng đã từng táo bạo như mày, cuối cùng lật xe! ]
Kỳ Kỳ: [ ??? ]
Đậu Mễ: [ Haizz, em gái à, em nên đối mặt với hiện thực đi. Tiểu thuyết chỉ là tiểu thuyết thôi, còn ngoài đời khác một trời một vực luôn. Hoặc cũng có thể tao xui nhưng mà nếu cái đĩa Cá Dấm Tây Hồ mà hôm đó tao ăn cũng được bưng lên cho Tiểu Ca thì kể cả Ngô Tà trả tiền cũng chưa chắc Tiểu Ca đã nuốt nổi. Haizza, tao khuyên mày nên tỉnh táo lên. Với lại quán đó đắt lắm đấy, nên cân nhắc thật kỹ trước khi vào, không thôi lúc ra là còn cái nịt.]
===
Chú thích:
(1)Lỗi lập trình làm cho một chương trình hoặc một hệ máy tính chạy bị lỗi, cho kết quả sai hoặc đổ vỡ.
(2)Lou Wai Lou (Chinese: 楼外楼) toạ lạc tại đường Gushan, Tây Hồ, Hàng Châu. Là một nhà hàng truyền thống nổi tiếng, được thành lập vào năm thứ 28 dưới thời trị vì của hoàng đế Đồng Trị, triều đại nhà Thanh (1848). Low Wai Lou được chính phủ Trung Quốc tôn vinh là “Thương hiệu đi cùng thời gian”.
(3) Cá Dấm Tây Hồ (西湖醋鱼) là một món ăn truyền thống ở Chiết Giang đồng thời cũng lọt top 10 món ăn truyền thống danh tiếng bậc nhất Trung Quốc.