Chủ Nhân Được Tạo Ra Như Thế Nào?

Chương 36

Chu Tĩnh Vũ rời đi, Thành Dao lập tức tự giác đi theo sau. 

Đàn chị đối với động tĩnh của hai người bọn họ phía bên này trong lòng đã sớm biết rõ, nơi chị ấy chỉ cho Chu Tĩnh Vũ chính là phòng vệ sinh đơn dành cho khách VIP, ở đó không phải thực sự để "rửa tay", mà là một nơi đặc biệt dùng để "play". 

Chu Tĩnh Vũ xoay nắm đấm cửa hai lần, phát hiện cửa đã bị khóa không thể mở được. 

Thành Dao ở phía sau bất ngờ nhoài người tới, thổi vào tai anh, "Em có chìa khóa."

Vừa bước vào, Chu Tĩnh Vũ lập tức xoay người, ấn Thành Dao lên bức tường cạnh cửa. Một bàn tay thò vào cổ áo cô, thuận thế bao lấy khối tròn cao ngất, mạnh mẽ nhào nặn, "Đây là tự em chuốc lấy." 

Thành Dao nâng tay đè lên bàn tay to của anh, dùng sức xoa nắn thịt vú của mình, cô cố ý liếm môi, nhẹ nhàng vặn vẹo vòng eo, chủ động tiến về phía trước, dán sát vào eo và đũng quần của Chu Tĩnh Vũ, "Là em không ngoan, chủ nhân...anh định làm gì?"

Một câu này của cô làm cho gân xanh của Chu Tĩnh Vũ nhảy lên, "Anh muốn làm gì hả? Anh sẽ đánh em một trận ra trò, sau đó sẽ chịch em đến khóc!" 

Anh một phen xé toạc tà váy dài của cô, hung hăng đẩy mạnh cô vào tường, cúi đầu bắt đầu mãnh liệt tấn công, bú, mút, liếm, cắn. 

Rất nhanh cả hai n/úm v/ú dựng đứng lên, giống như được làm bằng pha lê đỏ. 

Tiếng rên rỉ đầy gợi tình của Thành Dao tràn ra khỏi miệng, một luồng hơi ấm ở bụng dưới thấm đẫm qua chiếc quần lót mỏng của cô. 

Chu Tĩnh Vũ bế cô đến bồn rửa mặt, sau đó đè cô nằm úp sấp xuống. 

Người đàn ông luồn tay xuống dưới làn váy, tách hai chân xinh đẹp ra, đầu ngón tay thuần thục đẩy đáy quần lót ra, linh hoạt thâm nhập vào nơi lầy lội của cô, "Ướt thành như vậy rồi?" 

Ngón tay giữa mang theo nốt chai chậm rãi xâm nhập vào, bắt đầu móc ngoáy trong mật huyệt khít khao trơn bóng.

Thành Dao bị anh làm cho không tự chủ được mà kẹp chặt hai đùi lại, trên đỉnh mông lập tức bị vài cái tát rơi mạnh xuống. 

Vừa đau vừa sảng khoái, cô vội vàng trở tay túm lấy quần áo của Chu Tĩnh Vũ, vì ở sau lưng nên cô không thể nhìn thấy, mù mịt sờ soạng giống như ruồi nhặng mất đầu.

Chu Tĩnh Vũ cười nhạo một tiếng, bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, xoay người bế cô ngồi lên bồn rửa mặt. 

Chiếc váy dài của người Athens* sớm đã rộng mở, người đàn ông đưa tay kéo quần lót nhỏ của Thành Dao xuống. Làn da của cô tiếp xúc với bề mặt đá cẩm thạch lạnh như băng, toàn thân bắt đầu nổi lên căng thẳng.

(*Thủ đô của Hy Lạp)

Anh nắm lấy bàn tay cô, đặt vào nơi đó của mình, trêu cô, "Nó ở đây này." 

Thành Dao kéo vạt áo của Chu Tĩnh Vũ ra, thả côn th*t nóng hổi ra rồi nắm lấy nó. 

Cô mới loát vài cái mà Chu Tĩnh Vũ đã không thể chịu đựng thêm được nữa. 

Anh túm bàn tay nhỏ bé của Thành Dao kéo ra, cầm lấy cái thứ đang nổi cơn thịnh nộ của mình đánh lên miệng huyệt của cô vài cái, giống như một cái thước nóng bỏng, đánh vào nơi ngập ngụa nước dâm của cô. 

"Chủ nhân..." Đôi mắt ngập nước của Thành Dao chứa đầy khát vọng, "Cầu xin chủ nhân...nhanh một chút...tiến vào đi..." 

"Nhanh?" Chu Tĩnh Vũ cố ý xuyên tạc ý tứ của cô, "Đợi lát nữa đừng có xin anh chậm lại!"

Anh siết chặt eo Thành Dao, mạnh mẽ đâm vào, ngay lập tức ra vào như động đất. 

Hai tay Thành Dao chống lên mặt bàn của bồn rửa phía sau lưng, cặp đùi ngọc quấn chặt lấy thắt lưng hẹp của Chu Tĩnh Vũ, cơ thể cô nhịp nhàng di chuyển lui tới theo động tác cắm rút của anh. 

Tiết tấu của Chu Tĩnh Vũ càng lúc càng nhanh, mỗi cú thúc đều chạm tới chỗ sâu nhất khiến Thành Dao tê dại. 

Đèn tường trong toilet có màu vàng êm dịu, khuôn mặt của cô gái mờ mịt, đôi mắt của người đàn ông mê ly.

Chu Tĩnh Vũ cúi đầu ngậm lấy n/úm v/ú của Thành Dao, hai tay nâng mông nhỏ của cô lên, đưa lên không trung rồi nhấn mạnh xuống, mỗi lần đều dùng sức đâm thọc. 

Thành Dao cũng chủ động đong đưa vòng eo, nhấp nhô thân mình lên xuống một cách nhịp nhàng. 

Cô vòng tay qua cổ Chu Tĩnh Vũ hôn lên cằm anh, huyệt nhỏ dưới thân dùng sức co rút lại. 

Chu Tĩnh Vũ bị cô kẹp đến mức trán đổ đầy mồ hôi, anh vỗ "bôm bốp" vào mông cô, phối hợp với hạ thân lao đi một cách cuồng bạo không chút lưu tình. 

Quả nhiên, Thành Dao bị chơi đến phát khóc, cầu xin anh chậm lại một chút. 

Làm gì có chuyện Chu Tĩnh Vũ nghe theo, anh lật người cô lại, nặng nề chịch cô đến chết đi sống lại thêm mấy lần rồi mới chịu dừng. 

Hai người trở về thay quần áo, chào tạm biệt đàn chị và những người khác rồi bước ra khỏi quán bar. 

Chu Tĩnh Vũ ôm chầm lấy Thành Dao, hôn hôn lên trán cô, "Trước tiên về nhà tắm rửa, sau đó sẽ trừng phạt em thật tốt!"

Thành Dao cả kinh, "Không phải đã trừng phạt xong rồi sao ạ?" 

Chu Tĩnh Vũ hừ một tiếng, "Ban nãy em bày ra vẻ mặt thèm thuồng lúc nhìn tên vung roi trên sân khấu như vậy, còn dám làm trò trước mặt anh, nếu không phạt em thì để em lên trời à!" 

Thành Dao chớp chớp mắt, "Hồi nảy anh nói mới học được một trò chơi mới, muốn chơi thử chứ gì, còn giả bộ cái gì hả?" 

Chu Tĩnh Vũ nắm lấy mông của cô, dùng sức vặn mạnh một cái, thành công nghe thấy tiếng "gào khóc" của Thành Dao, "Nói bậy bạ gì đó!" 

Hai người nhanh chóng bước nhanh về phía bãi đậu xe. 

Đêm còn dài, họ nóng lòng bắt đầu mong chờ sự trừng phạt khi về nhà.

******Câu chuyện đến đây đã kết thúc rồi, dọn sạp*****

Tác giả: 

Sau đó đâu, sau đó đâu? Trò chơi mới đâu? 

Thành Dao: Chủ nhân không cho nói. (xấu hổ) 

Tác giả: Chu Đội, Chu Đội, còn "hình phạt" thì sao? "Hình phạt" sau khi về nhà đâu? 

Chu Tĩnh Vũ: Đi đi đi, tự tìm ba mẹ của mấy người đi.
Bình Luận (0)
Comment