Chương 174: Qua 7-8 Năm (1)
Chương 174: Qua 7-8 Năm (1)Chương 174: Qua 7-8 Năm (1)
Mọi người cùng ăn, cùng uống, cùng nhau nói chuyện phiếm, vẫn là trạng thái vui vẻ hòa thuận. Phương Hồng Mai tới ngồi bên cạnh anh, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Đến lúc chuẩn bị rời đi, anh mới đi theo Trân Kiến Cường nói: "Trước đó đã làm phiền mọi người rồi, lúc trước anh cũng không biết. Cậu yên tâm, mọi người đừng nhớ trong lòng, sau này sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa."
"Anh đang nói gì vậy? Không sao đâu." Trân Kiến Cường võ vào vai anh: "Sau này có chuyện gì thì nói với bọn em.”
"Nhất định, anh sẽ không cố gượng. Yên tâm đi, chỉ tiêu ở trường không nhiều."
Sau lần đó, trong một quãng thời gian rất dài Phương Hồng Mai không xuất hiện nữa.
Hai đứa bé ầm ï đòi đi tìm anh trai chơi, cô cũng không cho phép. Trần Ái Đảng cũng cố gắng tháo gỡ tình trạng thiếu bạn bè trong thôn của Phương Hồng Mai, mang về các loại đồ chơi nhỏ cho hai đứa trẻ, để bọn chúng chơi với những đứa trẻ trong làng.
Chính sách đã thay đổi.
Trên báo xuất hiện hệ thống hộ gia đình liên hợp, cũng xuất hiện việc kinh doanh cá thể, làn sóng cải cách lớn cũng đang rầm rộ phát động.
Trần Kiến Quân thu thập những tư liệu này và gửi một bản cho bác cả Trần. Hệ thống hộ gia đình liên hợp là cách làm đúng đắn, áp dụng càng sớm thì càng có thể tăng cao tính tích cực của mọi người, luôn luôn kéo dài công việc, nhưng là làm việc cho mình.
Bỏ ra mười phần sức lực thì sẽ ra được mười phần, không phải chiết khấu chút nào cả. Người đầu tiên mạnh dạn làm liều đã phô bày thành quả, lần lượt từng nhóm thanh niên trí thức trở về thành phố, các hộ cá thể tăng lên rất nhiều. Trần Kiến
Quân thường xuyên nhìn thấy bọn họ trên đường về nhà, không ít người còn bày ngay ở bên đường.
Hầu hết những thứ bán ra đều là thu hoạch ở nông thôn, dùng để kiếm một chút khoản chênh lệch giá cả.
Hứa Chiêu Mẫn và Triệu Ngọc Anh cũng để ý đến những thứ này, bọn họ cũng không có ý kiến gì. Có thể hưởng thụ được sự tiện lợi, nếu như cho phép lâu dài, đương nhiên họ cũng vui vẻ.
Phương Hồng Mai cũng từng sợ hãi một lần, cô mua một ít rau xanh từ những gia đình khác trong làng, sau đó vào thành phố bán lại, ít nhiều cũng kiếm lời được chút tiền tiêu vặt. Nhưng chuyện này làm một lần đã bị Trần Ái Đảng ngăn lại, tình hình bây giờ không rõ ràng, tốt hơn vẫn nên quan sát trước, bọn họ cũng không thiếu chút tiền khẩn cấp như vậy.
Trên đường lớn màu sắc cũng nhiều lên, trước kia cơ bản chỉ có ba màu xám, đen, xanh lam, bây giờ dân dần có nhiều màu sắc xinh đẹp hơn, mái tóc ngắn ngang vai và tóc bím cũng dần dần bị tóc uốn chiếm chỗ.
Theo làn sóng mới xuất hiện, nông trại của Trân Kiến Quân có nhiều loại cây đột biến thành công, vẫn là quả đào, nhưng ban đầu là đào nhọn ở phía nam. Bây giờ cánh hoa và quả đã trở nên lớn hơn, trở thành đào đột biến. Anh còn không biết đã đột biến bằng cách nào, nhưng nhìn những cây đào sẽ nở hoa vào năm sau, Trần Kiến Quân rất chờ mong.
Nhìn nông trại làm ăn phát đạt, Trần Kiến Quân rất vui mừng. Anh chuyển hai chậu hoa cúc tím đang nở rộ từ nông trại đưa cho Lưu Điền Phương, lại lấy thêm hai chậu khác cho nhà ba vợ, hai bên đều khen ngợi hết lời.
Mặc dù đây không phải giống cây đột biến nhưng nở hoa rất nhiều, màu sắc kia cũng rất khiến được người ta yêu thích. Đặt ở trong sân, bọn họ không ngừng dặn con cháu trong nhà không được hái hoa, nếu không sẽ hết đẹp, từ thái độ đó có thể thấy được sự yêu thích của họ.
Trân Kiến Quân đã có kế hoạch sơ bộ cho tương lai của mình, đột biến các loại cây ăn quả, anh dường như rất có duyên với các loại cây ăn quả, mở rộng không gian trong nông trường. Càng nghĩ, anh quyết định cũng mở một nông trường ở thế giới thực.
Trong nông trường của anh ngày càng có nhiều loại cây ăn quả, chờ qua thêm chút nữa, đến khi thời cơ chín muồi là anh có thể bắt tay vào chuẩn bị.
Thời gian thoáng cái đã qua bảy tám năm, những thay đổi trong một năm này đương nhiên rất lớn, thôn Trần Ốc của họ cũng áp dụng hệ thống hộ gia đình liên hợp. Lúc thu hoạch, những vựa lúa tru nặng cho thấy sự thành công của anh, đó cũng không phải là trường hợp đặc biệt, khắp nơi trong cả nước nở rộ. Nhóm thanh niên tri thức đổ hết về thành phố đông đúc. Hầu hết các thành phố cũng quy hoạch các khu thương mại tự do để mọi người thoải mái mua bán, điều này làm giảm đáng kể việc kinh doanh của hợp tác xã mua bán, giúp mọi người nhàn hạ hơn.
Chỉ có những thứ không mua được ở chợ mới phải cầm phiếu đi mua ở hợp tác xã mua bán.
Có khu tự do mua bán, ở khắp nơi đều có thể thấy các hộ cá thể. Điều này làm phong phú điều kiện sống của cư dân thành thị, trước kia có tiền nhưng không có chỗ tiêu, bây giờ thì đã khác. Đồ trên thị trường đa số đều không cần dùng phiếu, giá cả có cao hơn một chút, nhưng không cần phiếu cũng có thể mua được.