Chương 221: Lập Gia Đình (3)
Chương 221: Lập Gia Đình (3)Chương 221: Lập Gia Đình (3)
Về phía Chu Hàn, anh dù sao thời gian làm việc không dài, các chi phí về kết hôn vẫn là ba mẹ anh chịu, so với nhà Trân Hướng Quyên thì đồ chuẩn bị vẫn kém hơn, nhưng tình hình chung thì vẫn không tồi.
Bởi vì bọn họ làm cùng một bệnh viện, sau khi giải thích mọi chuyện có thể được phân một phòng lớn hơn làm phòng tân hôn, hiện tại bọn họ tạm thời ở đó, công tác vài năm nữa sẽ chuyển sang tên hai người bọn họ.
Chỗ ở cũng không lớn lắm, 40 mét vuông, nhưng trước mắt hai người ở cũng đã đủ, bởi vì trong quy định chỉ được phép sinh một, trong khoảng thời gian ngắn cũng có thể ở.
Trang hoàng phòng ở là Chu Hàn, Trần Kiến Cường cùng Trân Lão Tam thì theo dõi sát sao, muốn phải làm thật đẹp thật tốt, cho hai vợ chồng son vui vẻ mà vào ở.
Mấy hôm trước khi tới ngày đám cưới, Trần Hướng Hồng cùng Trần Hướng Hoa ngồi xe lửa tới.
Trân đại bá của bọn họ không có tới, trước lúc nhận thân, bọn họ cũng đã đãi qua bàn, thật ra tương đương ở nông thôn đãi quán rượu, liền không vấn đề gì, dù sao cũng ngàn dặm xa xôi.
Hai chị em Trân Hướng Hồng cùng Trần Hướng Hoa tới, một đứa nhóc cũng không mang theo, mấy đứa nhỏ còn phải đi học, chồng của bọn họ cũng không đi, đi đến thủ đô, bọn họ đều cảm thấy đôi mắt không đủ nhìn, thủ đô so với nông thôn mỗi một ngày đều thay đổi.
Một huyện thành nhỏ cho dù đã cải cách mở cửa, thì thời gian mấy năm cũng không có sự thay đổi quá lớn, khi tới một thủ đô của một quốc thì sao có thể cảm thấy một đôi mắt đủ dùng chứ.
Không ngoài dự kiến, hai chị em cô khi kết hôn đã phô trương chấn kinh rồi, đặc biệt là khi nhìn thấy mấy thứ kia của em gái, hai chị em bọn họ đều trầm mặc.
Lưu Điền Phương giải thích cho bọn họ: "Trước đây là do nghèo khó, hiện giờ không giống vậy."
Trần Hướng Hoa sống cũng không quá tệ, tâm cũng rộng, chỉ giật mình một chút liền trở vê bình thường, cô đã gả ra ngoài nhiều năm rồi, đích thực là năm đó gia đình cô không thể mua những thứ kia, Trần Hướng Hồng liên có một chút không chịu được, cô ta cau mày, sâu kín mà nói: "Con lúc đó cũng có tứ đại kiện đâu chứ, trang sức cũng là do cậu đưa cho một ít."
Lưu Điền Phương cứng họng.
Thật ra muốn bà mua ba phần thì không có cách nào, bà đã vét gần như hết tài sản tích cóp của mình, không ít trong đó là của con trai lớn hỗ trợ, không nói việc con trai đã đưa lễ vật xuất giá cho chị gái, còn có Trân Kiến Cường, nó còn chưa có đối tượng, nhưng cũng phải chuẩn bị chứ.
Bây giờ hôn nhân cũng không mấy chú trọng hình thức, qua loa một chút cũng được, nhưng hai nhà phải cùng nhau ăn một bữa cơm.
Nơi được chọn chính là ở bên trong một tiệm cơm, tuy rằng giá cả nơi này hơi mắc, nhưng bớt được ít việc, cũng là nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Lưu Chu Bang đến dự kịp hôn lễ, ông ấy chuẩn bị cho cháu gái của mình một đôi đồng hồ có tiếng làm quà cưới.
Kết hôn, lĩnh giấy, sau này bọn họ chính thức chung sống với nhau.
Trân gia liền ít đi một đứa con gái, hiện tại, cô nên trở về chính ngôi nhà của mình.
Lúc ban đầu Lưu Điền Phương cùng Trần Lão Tam không quen, Hứa Hiểu cùng Trần Kiến Cường cũng không quen, nhưng không quen cũng phải quen.
Trân Hướng Hồng cùng Trần Hướng Hoa ở thủ đô dạo một vòng, liền mang túi lớn túi nhỏ trở về. Trong lòng của Lưu Điền Phương đối với bọn họ sinh ra cảm giác hổ thẹn, tuy rằng các cô ấy đã sớm được gả đi, nhưng ở trong mắt bà ấy, bọn họ vẫn là những đứa trẻ ngã sẽ khóc lớn, không cách nào cho bọn họ tứ đại kiện, nhưng Trần Kiến Quân cùng Hứa Hiểu hiếu kính bà ấy không ít đồ tốt, bà ấy lấy một ít ra cho bọn họ mang vê.
Trân Kiến Quân cũng thêm vào cho hai người chị của mình một chiếc đồng hồ, giá cả so với cái của cậu chuẩn bị thì thấp hơn nhiều, nhưng nếu đem cái này so với những chiếc đồng hồ ngoài thị trường, cũng coi như khá tốt.
Chuyện bổ sung của hồi môn Trần Kiến Quân sẽ không làm, nhưng nếu các cô ấy có yêu cầu gì, anh cũng sẽ không keo kiệt mà hỗ trợ bọn họ.
Giống như người chị cả Trần Hướng Hồng của anh, anh hỗ trợ lựa quần áo gửi về cho cô ấy bán, giúp cô ấy có một cái nghề mưu sinh, không đến mức chỉ dựa vào việc đồng án mà sống qua ngày, nhưng cô cũng không có can đảm bước một bước kia, chỉ từng chút một mà sinh sống, Trần Kiến Quân cũng không cưỡng ép cô.
Ai biết cô ấy muốn sống cuộc sống như thế nào.
Trân Hướng Quyên kết hôn, Trần Kiến Dân không có tới dự, anh ta nhờ hai người chị mang quà cưới đến giúp, công việc của anh ta thật sự rất bận, có thể xin nghỉ được mấy ngày, nhưng mà quay đi quay về, lại vì nguyên nhân khoảng cách cùng phương tiện giao thông, trước sau đều phải mất gần mười ngày, thật sự quá lâu.