Chương 261: Đỏ Mặt (1)
Chương 261: Đỏ Mặt (1)Chương 261: Đỏ Mặt (1)
Hứa Hiểu nghĩ rất tốt, cô thậm chí còn nghĩ đến bộ dạng cháu trai của mình trong tương lai, nắm lấy tay Trần Kiến Quân nói: "Con trai có đối tượng, vậy anh cho bao nhiêu tiên? Nó chắc là không đủ tiêu rồi, có bạn gái cần phải dùng tiền rất nhiều việc."
"Số tiền anh đưa cũng không thể gọi là thiếu, bằng hai tháng lương của công nhân bình thường."
Hứa Hiểu nghe thấy thì cau mày: "Anh đã nhìn thấy cô gái đó chưa? Thế nào, phẩm hạnh ra sao?"
Trân Kiến Quân có hơi bất lực nói: "Anh chỉ nhìn một lần, sao có thể biết được tính cách thế nào, nhưng bề ngoài khá dễ thương, gia cảnh có lẽ cũng ổn, nhìn đồ mặc trên người chính là những bộ mới ra mắt mùa này của nhãn hiệu em thích nhất."
"Nói như vậy hẳn là không phải đánh chủ ý về tiền con trai nhỉ, có phải là thật tình với con trai mình không? Con trai bây giờ cũng không lớn cho lắm, không biết thằng nhóc ở chung với con gái nhà người ta thế nào? Có vượt ranh giới hay chưa? ở tuổi này của nó không nên làm những chuyện đó."
Niềm vui ban đầu qua đi, Hứa hiểu nghĩ ra rất nhiều điều cần phải chú ý, quên mất vừa rồi mình nói con trai cũng không còn nhỏ, lo trái nghĩ phải, cuối cùng không thể ngồi yên, gọi điện để con trai út cuối tuần về nhà một chuyến, cô có chuyện muốn tìm cậu.
Trân Kiến Quân cũng hơi lo lắng đối phương là vì tiền của con trai mà tới, như ngừng sự lo lắng này chỉ có một chút, trên người con trai có bao nhiêu tiền, anh biết rõ, cho dù tiêu hết tiền cũng không thành vấn đề, có thể nhìn rõ một người để con trai trưởng thành thì số tiền đó cũng đáng giá.
Nhưng thái độ của Hứa Hiểu như vậy có lẽ còn để bụng hơn cả anh, chẳng lẽ đây là sự khác nhau giữa ba và mẹ sao?
Đến khi Trân Khải Húc trở về liền phát hiện mẹ mình có hơ kỳ lạ, luôn ở bên tai cậu nói những chuyện liên quan tới nam nữ muốn gì gì đó, cậu liên cảnh giác.
Chẳng lẽ mẹ đã đoán ra được cái gì?
Cậu thăm dò mà oán giận: "Mẹ nói những chuyện này bên tai con làm gì? Con cũng không nóng vội tìm đối tượng, mẹ có nói với con cũng vô dụng."
Hứa Hiểu nghe được lời này liền bật cười, trong mắt hiện lên tia sáng khiến Trân Khải Húc không hiểu được: "Mẹ không phải đang nói con, mẹ chỉ nghe được từ đồng nghiệp của mẹ nói rằng con trai cô ấy đang tìm đối tượng để phát tiết, con bây giờ không nóng vội, nhưng cũng sắp rồi, hiểu thêm một chút cũng không có gì xấu, vừa nói đến chỗ nào rồi, à nhớ rồi, nếu con nói chuyện với bạn gái, phải có mức độ, phải làm cho bạn gái của con vui vẻ, dẫn con bé ra ngoài đi chơi, ăn ngon uống tốt, nhưng con phải nhớ kỹ, bản thân vẫn là học sinh, không được làm những chuyện vượt quá khả năng cho phép."
"Dạ dạ, con biết rồi." Nghĩ đến việc mình duỗi tay xin tiền cha, Trân Khải Húc nhất thời cảm thấy chột dạ, cậu vẫn nên tự nghĩ cách kiếm ra tiên, cứ mở miệng xin tiên ba cũng có hơi xấu hổ.
"Con biết thì tốt, bây giờ con cũng lớn, mẹ vừa nói chuyện với ba con, sẽ tăng tiên tiêu vặt của ba đứa lên một chút."
Vừa nghe thấy lười này, hai mắt Trần Khải Húc liên sáng lên: "Cảm ơn mẹ."
Hứa Hiểu mỉm cười: "Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn."
Chỉ cần con mang về một cô con dâu tốt, chút việc này có là gì.
"À, đúng rồi, nếu con có bạn học nào có đối tượng, có tình huống như vậy mẹ cảm thấy con nên khuyên nhủ họ."
Trần Khải Húc: "Hả? Khuyên cái gì?"
"Chính là đối tượng của bọn họ, nắm tay hay đi dạo cùng nhau không thành vấn đề gì, nhưng có những chuyện không thể làm, con cũng biết là gì rồi, có một số việc chỉ khi kết hôn mới có thể, còn trước đó thì vị hôn phu nắm tay nhau cũng có thể kết tội lưu manh."
Trân Khải Húc đỏ mặt hốt hoảng chạy trối chết: 'Mẹ! Mẹ đang nói gì vậy, con nhớ ra con còn có việc, con đi trước.
Nhìn bóng dáng con trai rời đi, Hứa Hiểu cũng hơi ngượng ngùng, nhưng rất nhanh liên trở lại bình thường.
Cô nhìn ra hướng cửa rồi lại cười, nếu con trai không muốn nói, cô cũng không có ý định phải cạy miệng cậu ra, con trai lớn luôn có sự riêng tư của mình, nói cho cậu cái gì nên làm và cái gì không nên làm, cô tin con trai mình sẽ có chừng mực, cho nên dù trong lòng ngứa ngáy muốn biết tiến độ của cậu cũng nhịn xuống, ngoại trừ nói bóng nói gió, để con biết cái gì nên làm và cái gì không nên làm, thì không lộ ra manh mối gì.
Trân Khải Thành cảm thấy hơi kỳ lạ vì sao đột nhiên ba lại tăng tiên tiêu vặt, gần đây cậu phát hiện một nhà hàng tư nhân rất ngon ở bên ngoài, chi phí đương nhiên khá cao, lúc này tiền vặt tăng lên đúng lúc, không hề biết là mình dính chút hào quang từ em trai mình, nếu không phải em trai có đối tượng, cậu cũng không thể nào thơm lây được.