Chủ Nông Trường Thập Niên 70 [Hệ Thống]

Chương 80 - Chương 80: Xây Phòng (3)

Chương 80: Xây Phòng (3) Chương 80: Xây Phòng (3)Chương 80: Xây Phòng (3)

Sáng sớm cô ấy đã phải mua thịt lợn ngon lại còn đạp xe đạp giao đến, sau đó vội vã quay trở lại làm việc. Việc này đòi hỏi phải dậy sớm, nhưng Trần Hướng Hoa không thấy phiền phức chút nào.

Chuyện xây nhà là chuyện lớn, cô ấy là con gái có thể giúp tí việc cũng là chuyện tốt thôi. Hơn nữa, cách một ngày mới giao một lần, cũng chẳng phải việc gì quá mệt nhọc làm không nổi.

Những người đến phụ giúp đều là đàn ông, lại là dân lao động, về sức ăn thì không cần phải bàn.

Buổi trưa mỗi ngày Lưu Điền Phương đều phải nấu cơm hai lần, bởi vì một nồi không đủ ăn, lại không có dư nồi nên chỉ có thể làm vậy.

Mỗi nhà đều không có nhiều bát đũa, nên bọn họ phải tự mang bát đũa tới ăn.

Món chính khoai lang trộn cơm là đủ ăn no, trừ cái đó ra mỗi ngày đều có hai món ăn, trong đó có một món là món mặn.

Lúc Trần Hướng Hoa đi mua thịt, cơ bản là không mua được chỗ thịt ngon. Những chỗ ngon đều đã bị người ta xếp hàng từ nửa đêm mua hết rồi, cho nên cơ bản đều toàn là xương và một chút thịt nạc.

Nhưng nhỏ như chân muỗi thì cũng có mùi thịt, thế nên cho dù số lượng thịt mỗi lần Trân Hướng Hoa mua không nhiều lại có nhiêu người ăn chung như vậy, mỗi người chỉ có thể ăn được một ít thịt vụn, nhưng mà đây cũng là thịt thật nha!

May mắn lắm còn có thể cướp được một miếng thịt mỏng to bằng ngón cái!

Ở đây cách một ngày lại có thịt, còn có người gắp phần thịt của mình bỏ vào trong một cái chén không khác, chờ đến khi tan làm thì đem về nhà cho con cái ăn đỡ thèm, bản thân họ thì ăn khoai lang trộn cơm là đủ no bụng.

Cứ như vậy, dù mỗi ngày trên cơ bản là không gắp được miếng thịt nào, nhưng hơn hết là nếm được vị thịt, hớt được miếng mỡ cũng đã là rất hào phóng rồi. Rất nhiều người lúc đi giúp đỡ có thể no bụng bảy phần đã tốt rồi, bây giờ lại có thể ăn no đến chín phần, còn có thức ăn mặn nữa, nếu như không phải Trần Lão Tam nói đủ người rồi thì còn có rất nhiều người bằng lòng đến hỗ trợ. Bọn họ có nhiều sức lực, nhưng thịt thì không thấy nhiều.

Khi bọn họ xây cái nhà này, có những người rảnh rỗi đi hái rau dại, hay lúc đi giặt quần áo cũng sẽ thuận đường mà vòng qua xem một chút. Nhìn kết cấu một chút, thử chạm tay vào gạch xanh, chỉ bảo soi mói một phen.

Quay đi quay lại đã là một chủ đề mới, có thể để bọn họ lải nhải cả một thời gian dài.

Nhìn cái nhà ngói lớn lót gạch xanh dần thành hình, mấy người Trần Lão Tam, Lưu Điền Phương và Hứa Hiểu bận rộn không ít, người gầy đi trông thấy. Nhưng nhìn căn nhà này có mệt mỏi đến mấy cũng vui vẻ chịu đựng.

Ngôi nhà có sáu gian phòng, nếu như tính luôn phòng khách thì là bảy.

Trước kia Trần Kiến Quân đã lập kế hoạch xong, sáu gian phòng này Trần Lão Tam và Lưu Điền Phương một phòng, anh và Hứa Hiểu một phòng, em trai em gái mỗi người một phòng. Sau đó còn thừa lại hai phòng, một phòng phụ kê thêm một cái giường dự phòng xem như phòng dành cho khách, khi chị cả chị hai trở về không phải chen chúc với mọi người, còn một phòng cuối cùng là phòng bếp và phòng tắm.

Tiểu Đoàn tử không có phần.

Nhóc còn chưa lớn, trước đây đều ở chung phòng với ba mẹ, chờ nó lớn hơn một chút thì đi sang phòng phụ ngủ. Nếu đến khi sinh thêm một đứa bé lại cần một căn phòng riêng, thì lúc đó Trân Kiến Cường và Trần Hướng Quyên cũng đã lập gia đình tách ra ở riêng, sẽ thừa phòng cho chúng nó.

Kiểu bày trí này khiến ai đến xem cũng xiêu lòng. Hiện nay phần lớn ngôi nhà đều có ba phòng, người già ở cùng phòng với cháu trai cháu gái hơi lớn một chút; con trai, con dâu và cháu trai nhỏ thì ở cùng một phòng; còn lại là dành cho cháu trai đã lớn dùng để kết hôn dùng, chờ đến khi con trai lớn lên phải cho nó phòng riêng, nếu không có thì rất khó lấy được cô gái tốt.

Điều này khiến bọn họ rất hâm mộ.

Nhà cửa của gia đình Trần Kiến Quân bây giờ rất rộng rãi, Trân Hướng Hồng đến dạo quanh một vòng rất hâm mộ. Cô và Từ Phúc đã ra ở riêng nhưng chỉ có một căn phòng, bao gồm tất cả mọi thứ, nhà vệ sinh tắm rửa vẫn phải dùng chung, phòng bếp cũng là dùng cái bếp nào đó chắp vá cạnh phòng mình, làm gì giống nơi này.

Cô sờ lên bụng mình, nếu như cái thai này bé trai, chờ sau khi cô sinh ra, bọn họ phải cố gắng tiết kiệm tiền, sớm ngày xây một căn nhà dọn ra ngoài. Đến lúc đó cũng có thể sống rộng rãi thoải mái.

Hai chị em Từ Xuân Yến và Từ Hạ Yến cũng rất thích nơi này, sáng sủa sạch sẽ bao nhiêu, ngủ trên mặt đất cũng được.

Đến khi Trần Kiến Quân phong trần mộc mạc chạy về nhà, nhìn thấy nhà mới của mình cũng gần như sắp hoàn thành rồi.

Trần Kiến Quân cho mỗi người đến giúp đỡ mấy lượng thịt heo, một bao bánh kẹo, một tấm vải đỏ.
Bình Luận (0)
Comment