Đối diện mái nhà, Tiểu Hỏa Nhi cau mày suy nghĩ cả đêm, còn Trình Thực thì lại ngủ một giấc ngon lành, thơm ngọt.
Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra, trước mắt hắn liền hiện lên thông báo thí luyện mở ra và ghép đội.
【 Thí luyện đặc thù (Ca khúc của Máu và Lửa 【Chiến tranh】) đã mở 】
【 Đang tiến hành ghép đồng đội (1/6) 】
【 Mục tiêu thí luyện: Trong khảo nghiệm của máu và lửa, phải kiên trì sống sót trong 24 giờ 】
Trình Thực nhìn thấy trên màn hình hiện ra hai chữ 【Chiến tranh】, lập tức cảm thấy trán mình nặng trĩu, tim đập thình thịch.
Lần này chắc chắn sẽ là một trận đánh ác liệt.
Dù 【Chiến tranh】 là một trong những Mệnh Đồ thuộc hệ 【Văn minh】, nhưng thí luyện của thần thì chẳng có chút gì gọi là văn minh cả.
Mỗi lần thí luyện kiểu này, cơ bản đều là chém giết thực sự, máu me thật sự. Ngay cả manh mối hay cốt truyện gì đó cũng chẳng cần, chỉ cần tiêu diệt hết tất cả kẻ địch chung quanh là có thể vượt ải.
Vấn đề là – tồn tại suốt 24 giờ liên tục, đây là một khảo nghiệm vô cùng khắc nghiệt đối với cả thể lực lẫn tinh thần.
Kẻ địch sẽ không cho ngươi cơ hội nghỉ ngơi, cũng sẽ không bởi vì ngươi muốn ngủ mà giảm nhịp công kích.
Trong loại tình huống này, đồng đội càng mạnh, ưu thế càng lớn.
“Xin trời khấn Phật, cho ta nhiều chiến sĩ một chút đi. Du thủ du thực có một mình ta là đủ rồi, làm ơn, làm ơn.”
【 Ghép đội thành công (6/6), đang tiến vào thí luyện 】
Một hàng chữ đỏ như máu chợt lóe lên, cảnh tượng trước mắt Trình Thật bắt đầu vặn vẹo, rồi cả người hắn lập tức biến mất tại chỗ.
***
Sắc trời âm u, khói súng tràn ngập.
Trình Thực mở mắt, phát hiện mình đang đứng trên một mảnh phế tích. Nhìn quanh bốn phía, ngoài những bức tường đổ nát và gạch vụn, chẳng còn gì khác.
Rõ ràng nơi này từng là một trấn nhỏ, vậy mà giờ đã bị chiến tranh tàn phá đến nỗi xóa sổ khỏi bản đồ.
Vài giây sau, từng luồng ánh sáng từ trên trời giáng xuống, năm bóng người lần lượt hiện ra, tiếng kinh hô vang dậy khắp nơi.
Đồng đội thí luyện lần này, đến rồi.
Trình Thực lập tức đánh giá bọn họ. Trong ba nam hai nữ, chỉ có một người cầm đại kiếm, còn lại đều giống hắn – không có lộ ra vũ khí nào.
“Tê ——”
Trình Thực hít vào một ngụm khí lạnh, thầm nghĩ: “Không lẽ lần này lại là cục toàn du thủ du thực à?”
Trong 【Tín ngưỡng trò chơi】 chỉ có sáu chức nghiệp: Chiến sĩ, Pháp sư, Mục sư, Thích khách, Thợ săn, và Ca giả.
Theo lý thuyết, chức nghiệp không phân cao thấp, chỉ có người chơi yếu chứ không có chức nghiệp yếu.
Nhưng thực tế thì khác – tùy theo tính chất thí luyện mà chức nghiệp sẽ có mạnh yếu khác nhau.
Ví dụ như thí luyện 【Chiến tranh】 hôm nay, rõ ràng Chiến sĩ, Pháp sư, Mục sư sẽ mạnh mẽ và hữu dụng hơn so với Thợ săn hay Ca giả.
Cả sáu người bắt đầu giới thiệu theo quy củ. Người đàn ông cầm đại kiếm kia lên tiếng trước, giọng trầm ổn nhưng hơi bực bội:
“Không cần vòng vo, báo danh trước đi. Trần Hướng, 【Văn minh】, Chiến sĩ, thang trời 1647.”
Tiếp đó, một thanh niên cao gầy đeo kính, mặc đồ thể thao, lên tiếng:
“Tống Avan, 【Sinh mệnh】, Thích khách, thang trời 1636. Trần ca, ngươi là ‘chiến sĩ Trật tự’ à? Thanh kiếm này ta từng thấy ở chiến sĩ 【Trật tự】 khác, chắc là thuẫn kiếm nhỉ?”
Trần Hướng gật đầu thừa nhận.
Những người khác thấy vậy thì yên tâm hơn hẳn. Bởi vì trong trò chơi này, tín đồ 【Trật tự】 là nhóm hiếm hoi có thể thật sự tin cậy. Họ tuân thủ quy tắc, tự ước thúc bản thân, là đồng đội được hoan nghênh nhất, thậm chí gần như vô địch trong việc phối hợp.
Đặc biệt là một chiến sĩ 【Trật tự】 trong thí luyện 【Chiến tranh】 – gần như tồn tại cấp T0.
Tiếp đó là một cô gái mặc áo lính màu xanh lục, dáng người rắn rỏi, cơ bắp săn chắc:
“Hạ Uyển, 【Sinh mệnh】, Thợ săn, thang trời 1519.”
Kế đến, một cô gái vóc dáng nhỏ nhắn, mái tóc đen dài, trên người mặc kín đáo màu đen, chỉ lộ ra gương mặt trắng trẻo:
“Nam Cung, 【Trầm luân】, Mục sư, thang trời 1396.”
Hai chữ 【Trầm luân】 vừa thốt ra, sắc mặt của hai người thuộc 【Sinh mệnh】 liền trầm xuống.
【Sinh mệnh】 và 【Trầm luân】 vốn là đối lập.
Tống Avan lập tức tỏ vẻ đề phòng, ánh mắt không mấy thiện cảm. Hạ Uyển thì mặt lạnh như băng, chỉ lặng lẽ quan sát kỹ hơn.
Nam Cung trong lòng thấp thỏm không yên – vừa vào thí luyện đã gặp ngay hai người thuộc Mệnh Đồ đối lập, liệu nàng có thể sống sót qua một ngày này không?
Tiếp đến là Trình Thực. Hắn mỉm cười đầy ẩn ý, liếc nhìn Nam Cung rồi thong thả nói:
“Trình Thực, 【Sinh mệnh】, Mục sư, thang trời 1501.”
Lời vừa dứt, phản ứng của cả đội lập tức chia hai thái cực. Hai người 【Sinh mệnh】 thì vui mừng, còn Nam Cung mặt lập tức biến sắc khó coi.
【Sinh mệnh】 là chính thần, tín đồ cơ bản đều coi như “người tốt”. Ngược lại, 【Trầm luân】 luôn mang chút tà khí.
Thấy bầu không khí căng thẳng, Trần Hướng cau mày nhắc nhở:
“Mệnh Đồ khác nhau thì để qua một bên. 24 giờ rất dài, trước tiên cứ sống sót đã, rồi tính chuyện khác.”
Mọi người nghe vậy đều tạm gác mâu thuẫn.
Cuối cùng, một thanh niên ăn mặc kỳ quái, như một tiến sĩ trẻ tuổi, chậm rãi nói:
“Tào Tam Tuế, 【Tồn tại】, Pháp sư, thang trời 1906.”
Nghe điểm số vừa báo ra, tất cả mọi người hít mạnh một hơi lạnh.
Đa phần đều thầm reo mừng vì ôm được đùi vàng, chỉ riêng Trình Thực thì nhăn mặt như táo bón, lẩm bẩm:
“Khỉ thật, lại là 【Tồn tại】...”
Trần Hướng lập tức hỏi:
“Hồi ức lữ giả, hay là Thời gian hành giả?”
【Tồn tại】 chỉ có hai thần minh: 【Ký ức】 và 【Thời gian】.
Tào Tam Tuế im lặng một lát, ánh mắt nhiều lần lướt qua Trình Thực, cuối cùng mới thở dài:
“Thời gian như khe hở, ta cũng như gió.”
Đây chính là lời đáp của tín đồ 【Thời gian】.
Hắn là Thời gian hành giả – một chức nghiệp phối hợp với tín ngưỡng thuộc hàng T0 trong toàn trò chơi.
Khả năng khống chế thời gian – tuyệt đối đỉnh cao.
Trần Hướng vui mừng, cười rạng rỡ. Trình Thực cũng thật sự nở nụ cười lần này.
“Tào ca, ngưu bức!”
Tống Avan không nhịn được giơ ngón cái, nếu không phải còn xa lạ, có khi đã nhào tới ôm một cái rồi.
“Có Trần ca dẫn đội, Tào ca tọa trấn, ổn rồi anh em!”
Chỉ có Nam Cung vẫn bị cô lập, sắc mặt khó xử.
Trình Thực thầm lắc đầu – mới bắt đầu thí luyện mà đã loại bỏ một đồng đội, thật sự không khôn ngoan. Hắn liền lên tiếng xoa dịu:
“Hai mục sư trong đội cực kỳ thích hợp với thí luyện 【Chiến tranh】. Trực giác nói cho ta biết, Nam Cung không phải kẻ địch của chúng ta.”
Cả đội kinh ngạc nhìn hắn, ngay cả Nam Cung cũng không tin nổi. Hắn – tín đồ 【Sinh mệnh】, lại lên tiếng bênh vực tín đồ 【Trầm luân】?
“Ngươi...”
Trình Thực nghiêng đầu, cười rạng rỡ:
“Một lần nữa giới thiệu một chút. Trình Thực, 【Sinh dục】, Mục sư.”
“???”
“Cái gì? Ngươi là đàn ông, mà lại là... cầu tử Quan Âm*??”
(*) Cầu tử Quan Âm là một nghi thức tâm linh, được xem là một phương pháp để cầu xin con cái từ Bồ Tát Quán Thế Âm.
Trong tín ngưỡng dân gian và Phật giáo, Bồ Tát Quán Thế Âm được coi là vị Bồ Tát từ bi, luôn lắng nghe và cứu khổ cứu nạn chúng sinh. Vì vậy, nhiều người tin rằng nếu họ thành tâm cầu nguyện, Bồ Tát sẽ ban cho họ phúc lành, đặc biệt là những cặp vợ chồng hiếm muộn, mong muốn có con.