“Chà, đúng là một tên khốn.” Zich càu nhàu.
‘Haha , tính cách của mình thực sự đã trở nên tốt hơn rồi. Mình thực sự đã để một kẻ như thế ra đi.’
Nếu không có Snoc, người mà Sam quan tâm như em trai và con Troll xuất hiện đúng lúc, Zich có lẽ đã đánh gãy một vài chi của Drew rồi.
Hans đến gần Zich và hỏi: “Mối quan hệ của họ là gì?”
“Một Mạo hiểm giả và một thợ mỏ. Họ dường như không có nhiều điểm tương đồng.”
“Snoc ảo tưởng về những Mạo hiểm giả. Có lẽ hắn đã theo Drew để học hỏi một vài điều. Ta nghe hắn gọi Drew là ‘Giáo viên’.”
“Tốt cho hắn.”
“Ta không chắc về điều đó.” Zich nói một cách tiêu cực.
‘Không đời nào một kẻ như thế lại có thể dạy dỗ học trò được.’
Hơn nữa, Zich chưa bao giờ nghe nói về việc một Mạo hiểm giả nhận dạy thêm. Mạo hiểm giả là những người quá bận rộn với công việc sinh tồn hàng ngày.
‘Tốt nhất thì hắn sẽ là người khuân vác hành lý và tệ nhất là một tấm chắn thịt. Nếu không may mắn, hắn sẽ bị lợi dụng vào việc còn tệ hơn.’
Đến thời điểm này, hầu hết mọi người sẽ mất hứng thú và nghĩ rằng: ‘Đây là cuộc sống của hắn’. Nhưng Snoc là người mà bạn anh ấy - Sam vô cùng quan tâm, vì vậy vấn đề này khiến Zich hơi lo lắng - giống như giọt nước tràn ly.
Tuy nhiên, anh ấy không nghĩ đến việc làm điều gì đó tuyệt vời cho Snoc. Nó dừng lại ở mức độ: ‘Có lẽ mình nên báo trước cho Sam?’
“Nh-Nhân tiện, cảm ơn ngài.”
“Hả? Về cái gì?”
Hans bất ngờ cảm ơn mình nên Zich nhìn cậu một cách kỳ lạ. Nếu Hans phun ra lời đó trong tình trạng rối loạn tâm thần, Zich sẵn sàng đánh vào đầu Hans vài phát để chữa trị cho cậu.
“Ngài không tức giận vì nghe hắn xúc phạm tôi sao?”
Zich không chỉ đối xử với cậu ấy tốt hơn bình thường nhiều mà Zich còn tức giận thay cho mình. Vì vậy Hans cảm thấy có chút cảm động, nhưng Zich lại mỉm cười đáp lại. Sau đó Zich giơ tay đánh vào đầu cậu ấy.
Bộp!
“Ah!”
Hans ôm lấy đầu mình.
“Ai đứng về phía cậu? Tất nhiên là tôi nổi điên. Hắn dám sỉ nhục ngươi hầu của tôi, điều đó chẳng khác nào xúc phạm chủ nhân vĩ đại. Thành thật mà nói, cậu là một kẻ yếu đuối.”
‘Mình đã mong đợi gì đó ...’ Hans càu nhàu trong tâm trí và ôm đầu.
“Nhưng mà, Mạo hiểm giả đó rất mạnh phải không? Hắn săn được một con Troll dễ dàng quá.”
Đối với Hans, người gần như không thể đánh bại một con Troll, Mạo hiểm giả tên Drew có vẻ mạnh mẽ.
“Cái gì?”
Giọng điệu của Zich đầy vẻ không hài lòng.
“Cậu đang gọi ai là mạnh mẽ?”
“Xin? Ngài biết Mạo hiểm giả…”
Xào xạc! Xào xạc!
Bụi cây lại rung chuyển.
“Hử? Họ quay lại à?”
“KHÔNG.”
Zich lại rút kiếm ra.
“Lần này chúng là quái vật.”
Rắc rắc!
Một cành cây dày gãy ra, rời xuống đất và năm con Troll khổng lồ lạch bạch bước vào trong tầm mắt.
Mặt Hans trở nên tái nhợt. Ngay cả một con Troll cũng đáng sợ, nhưng năm con là một con số không thể tưởng tượng được. Ngay cả Mạo hiểm giả ấn tượng đó - Drew, cũng phải mất một thời gian dài mới đánh bại được một con Troll. Trong tình huống như thế này, hầu hết mọi người sẽ nắm lấy bàng quang của mình để ngăn mình đái dầm và bỏ chạy nhanh nhất có thể.
Keng!
Nhưng Zich thì khác.
‘Mình vẫn còn khó chịu, như thế này thật hoàn hảo!’
Zich rất vui vì được xả stress.
Bước chân!
Zich nhảy khỏi nền đất.
Uuuuurrrrr!
Lũ Troll hét lên và chạy về phía Zich trong khi con người chạy về phía chúng. Thật dễ để tưởng tượng ra cảnh năm con quái vật khổng lồ bao vây Zich và dùng gậy đập anh thành bột nhão. Tuy nhiên, kết quả lại ngược lại.
Xoẹt!
Zich vung kiếm bao quát. Vũ khí của anh là một thanh kiếm dài, nhưng nó trông giống như một thanh gỗ mỏng so với cơ thể to lớn của con Troll. Tuy nhiên, lượng mana mạnh mẽ thấm vào thanh kiếm đã bù đắp cho kích thước hạn chế của nó.
Xẹc! Xẹc!
Hai con Troll đầu tiên chia làm hai. Một đường màu bạc thẳng tắp xuất hiện từ trái tim của con Troll và cắt vào cơ thể, cánh tay và thậm chí cả gậy của nó. Mọi thứ dưới cú chém của thanh kiếm đều bị tách ra.
Bắn tung tóe!
Máu tuôn ra từ vết thương của chúng và phun lên nhau. Lũ Troll chùn bước - chúng chưa bao giờ thấy đồng đội của mình bị chia thành hai mảnh ngay lập tức. Mặt khác, Zich cúi người xuống để tránh máu phun vào và tiếp tục di chuyển.
Bập!
Anh ấy đâm vào bụng con Troll gần mình nhất. Đó có thể là một đòn chí mạng đối với con người, nhưng đó là một vết thương cỡ trung bình đối với một con Troll. Con Troll chỉ cau mày đau đớn và không cảm thấy nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng tất nhiên, nó không kéo dài lâu.
Tuốtt!
Mana từ cơ thể Zich xuyên qua thanh kiếm và bắt đầu chảy mạnh vào cơ thể con Troll.
Bụp!
Giống như bàng quang của một con lợn chứa đầy nước, con Troll phồng lên ngay lập tức. Trong khoảnh khắc tiếp theo—
Bùm!
Cơ thể của con Troll nổ tung. Da, máu, xương và nội tạng của nó vương vãi khắp nơi. Đó là một cảnh tượng cực kỳ kinh tởm, nhưng những mảnh thi thể con Troll tan rã chứa mana của Zich còn kinh khủng hơn.
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp!
Phần còn lại của con Troll dính vào hai con Troll còn lại. Sức mạnh tái tạo của loài Troll được kích hoạt từ xương cốt, nhưng các cuộc tấn công như bom liên tiếp vào xương cốt đã vượt quá sức tái tạo của chúng. Lũ Troll thậm chí không thể hét lên và chúng ngã xuống đất với những lỗ thủng lớn trên cơ thể.
“Hừm!”
Trong nháy mắt, Zich đã giết chết năm con Troll, quay lưng lại với đống máu và xương cốt của lũ Troll. Điều đáng ngạc nhiên là cơ thể anh không hề có một vết xước hay một vết máu nào. Sau khi tra kiếm vào vỏ, Zich gọi Hans, người đang há hốc miệng.
“Đi nào.”
“V-Vâng, thưa ngài!”
Hans nhìn theo bóng lưng của Zich từ một khoảng cách khá xa và nuốt nước bọt.
‘Mạo hiểm giả tên Drew rất mạnh, nhưng ngài Zich ở một đẳng cấp khác.’
Zich xử lý lũ Troll đáng sợ đó như xử lý rác trên đường, còn Hans rùng mình khi chứng kiến sức mạnh to lớn của anh ấy.
----------------------------------------------------------------------------------------------------