Chúa Quỷ Trùng Sinh Làm Người Tốt

Chương 73 - Bạo Chúa Địa Cầu (1)

Ầm ầm!

Từ xa, mặt đất rung chuyển.

Kẹt! Kẹt!

Cửa ra vào và cửa sổ phát ra những tiếng rít chói tai. Chiếc giường lắc lư như mặt hồ bị đá quấy nhiễu.

“…Hử?”

Sam mở mắt sau giấc ngủ sâu. Tầm nhìn của hắn mờ đi vì nằm xuống, nhưng hắn đột ngột đứng dậy.

‘Một trận động đất?’

Hắn khom lưng lại . Mọi người đều sợ một thảm họa tự nhiên như động đất, nhưng những người thợ mỏ còn sợ chúng hơn nữa và Sam đặc biệt không thích động đất.

Trận động đất sớm dừng lại nhưng trái tim Sam không thể bình tĩnh lại.

‘Minh cần nhìn ra bên ngoài.’

Trận động đất có thể đã ảnh hưởng đến hầm mỏ. Sam không thể điều tra tác động của nó một cách cẩn thận vào thời điểm này trong đêm, nhưng hắn có thể xem xét bên ngoài mỏ. Hắn nhanh chóng mặc quần áo và bước ra ngoài.

Hans nhìn chằm chằm vào cửa sổ nơi Zich nhảy ra ngoài.

‘Chuyện gì đang xảy ra vậy?’

Hans vốn tưởng rằng Zich sẽ sớm trở lại, nhưng dù đã rất lâu trôi qua, Zich vẫn chưa quay lại. Hans thậm chí còn nghĩ đến việc đi ngủ trước vì Zich có vẻ cởi mở trong những vấn đề như thế này; cậu ấy không nghĩ Zich sẽ soi mói xem ai ngủ trước. Tuy nhiên, trận động đất vẫn còn đọng lại trong tâm trí cậu. Thật nực cười khi nghĩ rằng sẽ có sự tác động của con người vào một hiện tượng tự nhiên, nhưng điều đó có vẻ khả thi với Zich.

‘Nó hoàn toàn có thể xảy ra.’

Vì vậy, Hans không thể ngủ yên được.

‘Hử?’

Trong khi đang tự hỏi liệu trận động đất có liên quan đến Zich hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, Hans nhìn thấy ai đó đang đi bộ trong đêm.

‘Đó không phải là Sam sao?’

Hắn làm gì vào đêm khuya vậy? Hans chạy ra ngoài cửa sổ. Mặc dù phủ nhận những tuyên bố như vậy nhưng cậu ấy ngày càng trở nên giống Zich hơn.

“Ngài Sam?”

“Trời! Hết hồn!”

Sam có vẻ giật mình. Hắn đang đi trong đêm tối chỉ với ngọn đuốc để dựa vào, vì vậy Han đã làm hắn giật mình khi từ trên trời rơi xuống. Sam ôm chặt trái tim đang đập mạnh của mình và cố gắng làm nó dịu lại.

“Ngươi ổn chứ?”

“Ừm. Ta chỉ hơi ngạc nhiên thôi.”

Hans nhìn Sam với vẻ mặt hối lỗi.

Hans là người luôn bám sát Zich như một món phụ kiện. Zich gọi Hans là người hầu của mình, nhưng Sam biết Hans không phải là nô lệ nên vẫn giữ nguyên phép xã giao của mình.

“Ngài tới đây làm gì vậy, ngài Hans?”

“Ta đang nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy ngươi đi ngang qua.”

Hans chỉ vào tòa nhà bên cạnh họ. Chỉ có một cửa sổ mở với ánh sáng từ một trong nhiều cửa sổ gắn trên tường của tòa nhà.

‘Có phải hắn đã nhảy xuống từ đó không ?’

Sam ngạc nhiên nhìn Hans, nhưng Hans vẫn bình tĩnh như thể cậu chưa làm điều gì đặc biệt. Có vẻ như Sam là người không bình thường.

‘Mình nghĩ hắn bình thường và nhu mì so với Zich, nhưng đúng như mong đợi về người hầu của Zich.’

Hans cũng khác với những người bình thường như Zich.

“Nửa đêm mà đi đâu vội thế?”

“Ta đang định kiểm tra khu mỏ sau trận động đất.”

“Ngay lúc này? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu đi khi trời sáng sao?”

“Nếu ta không kiểm tra nó ngay lập tức, ta sẽ không thể nào yên tâm được.”

Vẻ mặt Sam trông khẩn trương và tuyệt vọng nên Hans đành từ bỏ việc thuyết phục hắn. Tuy nhiên, đã muộn và lúc này đặc biệt nguy hiểm. Ngay cả khi không có quái vật, một con thú hoang cũng đủ gây nguy hiểm lớn cho một người bình thường.

‘Nếu mình để hắn đi và có chuyện gì xảy ra với hắn, có lẽ mình sẽ phải nghe rất nhiều lời lăng mạ.’

Hans gãi đầu nói: “Ta sẽ đi với ngươi. Nếu ngài Zich ở đây, có lẽ ngài ấy đã làm điều đó.”

“Ta sẽ không làm phiền ngươi chứ?”

Dù nói vậy nhưng Sam vẫn phấn khởi. Nếu hắn được bảo vệ bởi một Kẻ săn quái vật, hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.

“Ổn thôi. Chúng ta hãy đi nhanh rồi quay trở lại.”

Hans viết nơi mình sẽ đến vào một tờ giấy và cùng Sam đi lên hầm mỏ.

Khi đang khoanh tay trước lối vào hầm mỏ, Zich bắt đầu suy nghĩ. Một nguồn năng lượng bất thường tràn ngập và bốc lên từ mỏ. Năng lượng bị rò rỉ từng chút một và bùng nổ ngoài tầm kiểm soát sau khi trận động đất nổ ra. Một khối đất khổng lồ đã chặn đường đi của dòng năng lượng nên Zich khó có thể đánh giá được hướng và nguồn gốc của năng lượng. Tuy nhiên, năng lượng đó chắc chắn đến từ mỏ.

Zich cảm thấy một cảm giác khỏe khoắn và tràn đầy sức sống; đó là năng lượng thuộc tính Thổ.

‘Chắc hẳn Nowem đã thức dậy rồi.’

Zich không biết danh tính chính xác của Nowem. Anh ấy chỉ biết rằng, vì Nowem có sức mạnh với thuộc tính Thổ nên có lẽ Nowem đã tỉnh dậy bên trong mỏ.

‘Đúng như dự đoán, những kẻ đó có liên quan đến Nowem.’

Điều đó là chắc chắn vì ngay sau khi thủ lĩnh của nhóm sát thủ đi vào trong mỏ, một sinh vật có vẻ giống Nowem đã xuất hiện.

‘Điều này thật tốt. Đầu tiên mình đến thành phố này để gặp Nowem. Mình sẽ giết hắn ở đây.’

Vì mỏ cách xa thành phố nên Zich không phải lo lắng về việc gây thiệt hại về tài sản và tính mạng con người. Trước tiên, Zich bắt đầu kiểm tra cơ thể mình. Anh ấy không bị đau và cũng không cảm thấy khó chịu ở đâu cả và vì những tên sát thủ giống như món khai vị đối với anh nên cơ thể anh được khởi động đầy đủ. Những tên sát thủ đã chết có lẽ sẽ nghiến răng tức giận nếu nghe thấy điều này, nhưng Zich vẫn bình tĩnh. Áo giáp của anh ấy ở trong tình trạng tốt và anh nắm chặt thanh kiếm trong tay. Cuối cùng, anh kiểm tra lượng mana trong cơ thể mình bằng cách xoay nó xung quanh và đứng cách lối vào mỏ một khoảng ngắn.

Zich không có ý định vào trong mỏ. Môi trường trong mỏ sẽ có lợi cho Nowem, kẻ có thể sử dụng sức mạnh thuộc tính Thổ. Sức mạnh hiện tại của Zich đã khác xa so với sức mạnh mà mình có trong thời kỳ hoàng kim và anh ấy không muốn đi vào sân nhà của kẻ thù nếu không cần thiết.

‘Và dù sao thì hắn cũng sẽ đi ra.’

Mở đầu ngoạn mục của ‘Bạo chúa Địa cầu’ bắt đầu bằng sự hủy diệt Suol; do đó, Zich biết Nowem sẽ có lúc ra khỏi mỏ để hủy diệt Suol. Như thể đồng ý với kết luận của mình, Zich sớm cảm nhận được một sự hiện diện đang tiến đến lối vào mỏ. Năng lượng thuộc tính Thổ chuyển động theo sự hiện diện và Zich chắc chắn rằng đó là Bạo chúa Địa cầu - Nowem.

‘Hử?’

Tuy nhiên, sau khi cảm nhận được sự hiện diện, anh ấy nghiêng đầu sang một bên.

‘Điều này…mình đã cảm nhận được sự hiện diện này trước đây.’

Sự hiện diện có chút khác biệt so với trước đây, nhưng anh ấy chắc chắn đã cảm nhận được điều đó.

‘Là nó…!’

Một ký ức vụt qua trong đầu khiến Zich ngạc nhiên.

Thịch! Thịch!

Nghe thấy tiếng bước chân bên trong mỏ, Zich ngừng khoanh tay và rút kiếm ra.

Trước mặt anh là một con người. Một con người hoàn toàn bình thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu trong làng. Điều đặc biệt duy nhất ở gã này là đôi mắt đờ đẫn và trống rỗng. Tuy nhiên, mùi đất tỏa ra từ cơ thể gã cho Zich biết rằng đó chính là ‘Bạo chúa Địa cầu’ - Nowem.

----------------------------------------------------------------------------------------------------

Bình Luận (0)
Comment