“Gì cơ?”
“Làm những việc tử tế.”
Zich bước về phía Snoc và nắm lấy vai hắn.
“Ngươi cảm thấy không thoải mái khi Nowem được tha thứ mà không bi trừng phạt một chút nào. Nếu thế thì ngươi chỉ cần bắt nó trả giá. Hãy bắt nó trả giá cho tội lỗi của nó gây ra cho đến khi cả hai người đều hài long.”
“Ý ngươi là nó nên trả giá cho tội lỗi của mình bằng cách làm những việc tử tế?”
“Tất nhiên rồi. Điều đầu tiên mà tội phạm làm khi chuộc tội trong các nhà thờ là gì? Đó là giúp đỡ người khác. Làm những việc tử tế là một trong những cách tốt nhất để tha thứ cho bản thân. Thực sự không có cách nào khác để che đậy những hành động sai trái trong quá khứ của bản thân.”
Sam không đồng tình với cách Zich coi việc “giúp đỡ người khác” như thể đó là một công cụ, nhưng Zich đã không sai. Sam lại bắt đầu cân nhắc.
“Để điều này có hiệu quả, điều quan trọng nhất là ngươi phải tin vào nó. Cho dù người khác có nói gì đi chăng nữa, ngươi phải tin rằng điều này là để chuộc lỗi.”
“Vậy ý ngươi là Snoc nên giúp đỡ các trại trẻ mồ côi hay giúp đỡ những người đang gặp khó khăn - những thứ như thế?”
“KHÔNG.”
Sam chớp mắt trước lời phủ nhận thẳng thừng của Zich.
“Nowem là thủ phạm. Hắn phải sử dụng sức mạnh của Nowem.”
Sức mạnh của Nowem. Sam run rẩy một chút khi nhớ lại dáng vẻ của Snoc khi hắn nổi điên. Đối với Sam, ma thú có sức mạnh thuộc tính Thổ là rất khủng khiếp.
“…Vậy ta nên làm gì đây?”
Snoc đã nhìn thẳng vào mắt Zich kể từ khi Zich đề cập đến ‘làm những việc tử tế’.
“Ngươi đã nói với ta là ngươi ghét làm thợ mỏ phải không? Và ngươi muốn tham gia một cuộc phiêu lưu.” Zich nhếch mép cười.” Vậy thì hãy làm những gì ngươi muốn.”
“Ngươi đang bảo ta đi phiêu lưu à?”
Snoc và Sam bị sốc trước câu trả lời bất ngờ của Zich.
“Nhưng nó quá nguy hiểm đối với Snoc! Không phải trước đây ngươi cũng đã nói như vậy sao?”
“Ừ, nhưng đó là lúc trước. Bây giờ, hắn đã có Nowem.”
Khít?
Khuôn mặt của Nowem chuyển động khi nghe thấy tên mình được nhắc đến.
“Nếu Snoc học cách điều khiển sức mạnh của Nowem một cách hợp lý, những con quái vật trên sườn núi hay những tên cướp trên đường phố sẽ không còn là mối đe dọa đối với hắn nữa. Đi theo ta. Ta có thể giúp người thoải mái sử dụng các kỹ năng của mình.”
Zich là ‘Ngươi sẽ làm gì?’ Thái độ đó khiến Snoc cũng rơi vào trầm tư.
Đó không phải là một lời đề nghị tồi. Nếu sử dụng sức mạnh của Nowem để làm những việc tử tế, hắn cảm thấy mình hoàn toàn có thể chấp nhận và tha thứ cho Nowem. Hơn nữa, hắn có thể trở thành Mạo hiểm giả mà mình hằng mơ ước.
Snoc hỏi Nowem, “Cậu nghĩ sao?”
Khít! Nowem đã đưa ra một câu trả lời khẳng định. Ngay cả với những người không thể hiểu được nó, họ cũng có thể biết rằng nó hoàn toàn ủng hộ ý tưởng của Zich.
[Sau khi chúng ta khắc phục được sự cố này, hãy đi du hành vòng quanh thế giới. Hãy làm nhiều việc tử tế và thay đổi lời bài hát cho tốt hơn.]
Nowem cảm thấy như thể nó vẫn còn nghe thấy giọng nói của bạn mình. Mặc dù một thời gian dài đã trôi qua và cô ấy không còn sống nhưng Nowem vẫn có thể giữ lời hứa với cô nếu nó đi du hành khắp nơi. Không có một lý do nào để Nowem từ chối lời đề nghị này.
‘Vấn đề đã được quyết định.’
Sau khi thấy Nowem cũng ủng hộ kế hoạch của mình, Zich gật đầu. Mặc dù Sam có vẻ không hài lòng nhưng cuối cùng hắn cũng đồng ý với họ.
“Được rồi, chuyện này bây giờ đã xong. Để xem, tiếp theo…”
Ánh mắt của Zich trở nên sắc bén.
‘Mình phải xem tổ chức sát thủ phản ứng thế nào.’
Tổ chức này có lẽ đã có một mạng lưới thông tin ấn tượng. Chúng biết về thuộc tính mana đặc biệt của Snoc và việc Nowem được giải phóng khỏi phong ấn của nó. Chúng cũng có thể sử dụng Drew để khiến Snoc và Nowem gặp nhau.
‘Và không chỉ có vậy.’
Cho dù Snoc và Nowem có tương thích với nhau đến đâu thì cũng rất hiếm khi ai đó biết cách dung hợp một cách cưỡng bức giữa con người và ma thú.
‘Sẽ tốt hơn nếu họ tìm mọi cách để trả thù vì thi thể mà mình rải xung quanh. Tuyệt vời hơn nếu các quan chức cấp cao ở Suol tìm ra được điều gì đó từ thi thể của những tên sát thủ.’
Nhưng trái ngược với hy vọng của Zich, tổ chức này không có động tĩnh nào cả.
“Tôi đi đây!”
Snoc vẫy tay. Nowem - người cũng đang ở trong vòng tay của Snoc, cũng kêu lên ‘Khít!’ một cách đáng yêu. Họ đứng trên một con phố cạnh những bức tường thành. Zich và Hans cuối cùng cũng có thể rời khỏi Suol, và Sam bước ra chào tạm biệt.
Zich nhìn chằm chằm vào Snoc - người bạn đồng hành mới của mình. Snoc trông có vẻ vui mừng khôn xiết vì cuối cùng cũng có thể thực hiện được ước mơ của mình.
‘Bây giờ, hắn sẽ không thể trở thành ‘Bạo chúa Địa cầu’ nữa. Với sự can thiệp của mình, lịch sử đã thay đổi.’
Zich hài lòng dù không thể hoàn thành mục tiêu ban đầu đặt ra là đánh bại ‘Bạo chúa Địa cầu’.
‘Thời điểm ‘Bạo chúa Địa cầu’ xuất hiện đã trôi qua. Vì mình đã ngăn chặn ‘Bạo chúa Địa cầu’ xuất hiện và ngăn chặn Suol bị tàn phá, nên mình chắc chắn đã làm một việc tử tế.’
Và ngay cả trong trường hợp hiếm hoi sau này Snoc thực sự biến thành ‘Bạo chúa Địa cầu’, Zich có thể giết cậu ấy bất cứ lúc nào — đó là một trong những lý do khiến Zich muốn mang Snoc đi cùng.
‘Và mình cũng có một người vận chuyển hành lý khác.’
“Hãy nghe Zich nói kỹ và đừng gây rắc rối vì quá phấn khích, được không?”
Sam đã ôm lấy Snoc và cảnh báo cậu ấy về nhiều điều khác nhau. Vẻ mặt hắn có vẻ hơi buồn. Zich nghĩ Sam chắc hẳn rất cô đơn khi em trai mình sắp bước vào thế giới rộng lớn hơn.
Nhưng Zich mặc kệ; đây là việc Sam phải tự mình giải quyết. Đó không phải là lúc Zich có thể nói bất cứ điều gì khi họ chuẩn bị rời đi. Một lúc sau, Sam tiếp tục cằn nhằn và đảm bảo rằng Snoc không quên bất cứ điều gì hết lần này đến lần khác. Mặc dù Snoc đã cố gắng kiên nhẫn vì họ sẽ không thể gặp nhau trong một thời gian nữa nhưng cậu ấy đã đến giới hạn của mình. Chỉ sau khi Snoc tỏ ra chán ngấy thì Sam mới ngừng cằn nhằn không ngừng.
“Vậy thì chúng ta đi đây.” Zich nói lời chia tay.
“Cảm ơn ngươi vì rất nhiều điều. Ta thật may mắn khi có một người bạn như ngươi.”
“Chà, ta là một người may mắn khó gặp được. Ngươi nên cẩn thận từ bây giờ. Có thể ngươi đã dùng hết vận may để gặp được ta nên bây giờ chỉ có điều xui xẻo ập đến với ngươi thôi.”
“Ta nhất định sẽ cẩn thận.”
Sam thậm chí sẽ nhớ những lời khoe khoang vui tươi của Zich. Sam nắm lấy tay Zich và nhếch mép cười.
“Ta đi ngay đây.”
Với những lời này, Zich rời thành phố cùng Hans và Snoc. Một lúc lâu, Sam nhìn bóng lưng họ ngày càng xa dần. Snoc quay lại và bắt gặp ánh mắt của Sam, Hans cũng nhìn lại một lần. Nhưng Zich không hề quay lại dù chỉ một lần.
Sam thấy Hans nói điều gì đó với Zich. Hans có nói với Zich rằng Sam vẫn đang theo dõi họ không? Nhưng sau đó hắn nhìn thấy Zich gõ vào sau đầu Hans. Ngay cả khi nhìn từ xa, nó trông giống như một cú đấm mạnh. Snoc nao núng và Hans nắm lấy gáy mình và cố gắng trấn tĩnh lại. Nhưng sau cú đấm đó, Hans không còn ngoảnh lại nữa. Snoc cũng không hề nhìn lại dù chỉ một lần.
‘Tên khốn lạnh lùng đó.’
Đó có phải là cách lữ khách nói lời tạm biệt? Sam chống tay lên hông và thở dài; rồi hắn cười nhếch mép.
‘Mình cũng nên đi thôi.’
Sam ghi nhớ hình ảnh Snoc vụng về bước đi trong đầu.
[Cậu có ngưỡng mộ Zich không?]
Sam nhớ lại cuộc trò chuyện gần đây với Snoc.
[Đúng vậy. Anh ấy là người mà tôi nghĩ chỉ có thật trong giấc mơ của mình.]
Zich mạnh mẽ và có tinh thần tự do. Dù cho biết mình không phải là Mạo hiểm giả nhưng những hành động anh ấy thể hiện với Sam và Snoc cũng đủ khiến trái tim Snoc đập rộn ràng vì phấn khích.
[Khi chúng ta kết thúc cuộc hành trình này, tôi dự định sẽ lấy anh ấy làm hình mẫu lý tưởng cho bản thân.]
[Tôi nghĩ điều đó sẽ rất khó khăn.]
[Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.]
Dù có tích lũy được bao nhiêu kinh nghiệm đi chăng nữa thì Snoc cũng khó có thể giống Zich. Nhưng Snoc không nản lòng.
[Cuối cùng tôi cũng có cách biến ước mơ của mình thành hiện thực. Nếu tôi kết hợp sức mạnh của mình với Nowem, tôi nghĩ chúng tôi chắc chắn có thể thực hiện được ước mơ trở thành Mạo hiểm giả.]
Nowem hét lớn và ủng hộ lời nói của Snoc.
[Nếu cậu nghĩ vậy thì tôi không còn gì để nói nữa. Tôi sẽ luôn ủng hộ cậu.]
Sam không còn lời nào để phản đối giấc mơ của Snoc nữa. Nhưng ít nhất hắn muốn nói điều này.
[Nhưng cố gắng đừng học theo thái độ của hắn.]
[…Tôi không nghĩ mình có thể học được thái độ của anh ấy ngay cả khi tôi muốn.]
Sam bật cười khi nhớ lại vẻ mặt ngớ ngẩn của Snoc. Như thể tất cả những sự kiện hỗn loạn xảy ra gần đây đều là dối trá. Bầu trời rộng lớn phía trên Suol trong xanh và trong trẻo đến mức hoàn hảo.
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Vì Snoc gia nhập nhóm - thân thiết hơn với Zich và nhỏ tuổi hơn nên thay đổi cách xưng hô: ‘ta - ngươi’ thành ‘tôi - anh’; ‘hắn’ thành ‘cậu ấy, anh ấy’.