Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 1172 - Chương 1172: Nơm Nớp Lo Sợ, Nhìn Kỹ Vực Sâu

Chương 1172: Nơm nớp lo sợ, nhìn kỹ vực sâu Chương 1172: Nơm nớp lo sợ, nhìn kỹ vực sâu

Thời gian đã sớm qua Kinh Trập, Lâm An thành của một năm này, trong ngoài đều hiện ra dáng vẻ nặng nề và cũ nát.

Dinh thự ngang dọc trong thành, có cái sớm đã không được tu sửa, sau khi nhà chủ chết, lại trải qua binh họa tàn sát bừa bãi, phế tích của dinh thự trở thành nơi tụ tập của lưu dân và các hộ lụn bại. Phản tặc thỉnh thoảng cũng đến, thuận đường mang đến quan binh bắt giết phản tặc, có đôi khi lại đốt pháo hoa trong thành.

Trên ngự nhai có đá xanh đã cũ nát, không thấy người tu bổ đến. Mưa xuân qua đi, đường nước thải bị tắc, nước bẩn cuồn cuộn chảy ra, liền chảy xuôi trên đường, sau khi trời quang, lại hóa thành mùi hôi thối, bịt mũi người ta. Tiểu triều đình chưởng quản chính vụ và nha môn thủy chung bị vô số chuyện quấn đến sứt đầu mẻ trán, đối với những chuyện thế này, không cách nào quản lý được.

Trên thực tế, trong những năm tháng như vậy, một chút mùi hôi nước bẩn, sớm đã không quấy nhiễu được sự thanh tịnh của mọi người.

Lâm An một năm trước, cũng từng có rất nhiều nơi huy hoàng lộng lẫy màu sắc rực rỡ, đến lúc này, thuốc màu dần rút đi, toàn bộ thành thị phần lớn bị màu xám, màu đen chiếm lĩnh, đi trên đầu đường, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cây cối chưa bao giờ tàn nở một màu xanh mới ở góc tường sân, đó là cảnh sắc chói mắt. Thành thị, rút đi sự điểm xuyết của màu sắc, để lại độ dày của bản thân đất đá, chỉ không biết khi nào, độ dày của chính nó này, cũng sẽ mất đi tôn nghiêm.

Trong tháng hai, chủ lực của quân Đông lộ Nữ Chân đã rút khỏi Lâm An, nhưng rối ren tiếp diễn vẫn chưa để lại bao nhiêu không gian sống cho tòa thành trì này. Khi người Nữ Chân đến, tàn sát hàng chục vạn người, dừng lại đến nửa năm, người Hán sống trong khe hở dựa vào người Nữ Chân, dần dần hình thành hệ sinh thái mới, mà cùng với sự rút lui của người Nữ Chân, hệ sinh thái như vậy lại bị phá vỡ.

Sống mái với nhau, chém giết của các bang phái tầng dưới chót, của bọn liều mạng mỗi một đêm đều diễn ra trong thành trì, mỗi ngày trời sáng, đều có thể nhìn thấy người chết phơi thây đầu đường.

So với Lâm An một năm trước, lúc này nhân khẩu trong thành đã giảm mạnh, nhưng không gian sinh tồn mỗi người được hưởng cũng không theo đó mở rộng, mà là giảm bớt trên diện rộng. Đây là bởi vì biên độ giảm xuống của vật tư trong thành còn lớn hơn, những con người da bọc xương vì chút lợi ích nhỏ bé mà ngày xưa còn không thèm nhìn tới, giết chết đồng bào trong ngõ tối, vì lợi ích của mấy cân gạo, một tiệm thịt, chết mấy chục người trong sống mái với nhau, cũng đã không được coi như chuyện gì quá mức kỳ quái.

Chúng ta không thể chỉ trích sự hung tàn của những người cầu sống này, khi vật tư sinh tồn trong một hệ sinh thái giảm bớt trên diện rộng, mọi người thông qua chém giết giảm bớt số lượng vốn cũng là điều tất yếu để mỗi hệ thống vận hành. Khẩu phần ăn của mười người không nuôi sống được mười một người, vấn đề chỉ ở chỗ người thứ mười một chết như thế nào mà thôi.

Chỉ có một số ít người, vẫn duy trì cuộc sống không tệ.

Mưa rơi rồi lại ngừng, xe ngựa của Lại bộ thị lang Lý Thiện chạy qua con phố dài nước bẩn bốn phía, đi theo bên cạnh xe ngựa, là đội tùy tùng do mười vệ sĩ tạo thành, những binh sĩ mang đao đi theo này ngăn cản người đi đường ý đồ tới ăn xin ở ven đường. Từ cửa sổ xe, hắn nhìn theo nữ nhân đang ôm đứa trẻ muốn lao tới, bị vệ sĩ đẩy ngã xuống đất. Đứa bé trong tã lót vậy mà là giả.

- Cùng sinh gian kế.

Trong lòng hắn nghĩ như vậy, phiền muộn buông rèm xuống.

Giờ khắc này, thứ thật sự quấy nhiễu hắn cũng không phải những chuyện phiền lòng mỗi một ngày đều có thể nhìn thấy đây, mà là các loại tin tức quỷ dị từ phía tây truyền đến.

Bắt đầu từ năm ngoái, quan viên, thế lực Vũ triều cũ do mấy người ân sư Ngô Khải Mai của hắn và Thiết Ngạn nương nhờ vào Kim quốc, đề cử một hoàng tộc phụ hệ nghe nói có quan hệ huyết thống với Chu gia lên ngôi, thành lập tiểu triều đình Lâm An. Lúc ban đầu cố nhiên nơm nớp lo sợ, lúc bị mắng làm Hán gian ít nhiều cũng sẽ có chút đỏ mặt, nhưng theo thời gian trôi qua, một bộ phận người, cũng bắt đầu dần dần thích ứng trong dư luận mà bọn họ tự tạo ra.

Kỳ thực thành lập tiểu triều đình Vũ triều này, trong thế cục toàn bộ thiên hạ trước mắt, có lẽ cũng không tính là lựa chọn tồi tệ nhất. Vũ triều hơn hai trăm năm, đến mấy vị hoàng đế trước mắt, bất luận là Chu Triết hay Chu Ung, đều có thể xưng là ngu dốt vô đạo, làm điều ngang ngược.

Cho dù là Tĩnh Bình đế Chu Ký kẹp ở giữa tại vị không đến một năm, cũng là kẻ ngu muội gặp khó khăn chỉ biết cầu thần khấn Phật. Hắn dùng cái gọi là "Thiên sư" Quách Kinh làm tướng nghênh chiến người Nữ Chân, kết quả tự mình mở cửa thành ra, khiến cho người Nữ Chân trong cuộc Nam chinh lần thứ hai không phí nhiều sức tiến vào Biện Lương. Lúc trước có lẽ không ai dám nói, hôm nay xem ra, nỗi nhục Tĩnh Bình cũng như nửa đời khuất nhục sau đó Chu Ký gặp phải, cũng coi như là gieo gió gặt bão.

Khí vận của Vũ triều, dù sao cũng không còn nữa. Dưới tình huống Trung Nguyên, Giang Nam đều đã rơi vào tay giặc, một chút phản kháng, có lẽ cũng sắp sửa đi đến hồi kết —— có lẽ còn có thể có một phen hỗn loạn, nhưng khi người Nữ Chân ổn định lại tình hình toàn bộ Kim quốc, những hỗn loạn này, cũng sẽ dần dần tiêu vong.

Xét cho cùng, đây là quá trình một triều đại thay thế một triều đại khác.

Chấp nhận thực tế này, hay chết trong sự hỗn loạn có thể dự đoán được tiếp theo. So sánh như thế một phen, có một số việc sẽ không khó để có thể tiếp nhận, mà ở phương diện khác, rất nhiều người kỳ thực cũng không có quá nhiều chỗ trống để lựa chọn.

Con nước lịch sử quá lớn, quá kịch liệt, khoảng thời gian gần đây, Lý Thiện thường xuyên cảm thấy mình chỉ là người bình thường rơi vào trong sóng dữ, hoặc là nắm lấy tấm ván gỗ duy nhất có thể dùng trong tay, cố gắng kéo dài hơi tàn, hoặc là buông tay ra, bị thủy triều nuốt chửng. Hắn có thể đi đến vị trí Lại bộ thị lang trong tiểu triều đình như vậy, có lẽ cũng không phải bởi vì năng lực, mà nhiều hơn chẳng qua nằm ở vận khí:

Hắn bái Ngô Khải Mai làm sư phụ, Ngô Khải Mai trở thành Hữu tướng triều đình, hắn đi theo mà lên. Nếu không đi như vậy, hắn thực ra cũng không có nhiều lựa chọn hơn.

Thời gian mấy tháng gần đây, nói tóm lại, sự phát triển của thế lực "Quân xã" do Ngô Khải Mai cầm đầu là rất đáng mừng. Trong tiểu triều đình, Ngô Khải Mai vốn hạ thấp thân phận ở vị trí Hữu tướng, quyền lực lớn nhất chính là Tả tướng Thiết Ngạn, nhưng không ít thế lực của Thiết Ngạn đến từ quân đội Phúc Kiến, đầu năm trưởng công chúa Chu Bội dùng kế chiếm Phúc Châu, sau khi giết chết đường đệ của Thiết Ngạn là Thiết Tam Ngộ, thanh thế của Thiết Ngạn liền giảm xuống. Mà Ngô Khải Mai bước chân vững vàng hơn không chỉ mở rộng thanh thế, mà trên một mức độ nhất định còn được người Nữ Chân khen ngợi nhiều hơn.

Triều đường Lâm An trước mắt, cũng không chú ý quá nhiều đến sự cân bằng, thanh thế Ngô Khải Mai đại chấn, những người còn lại cũng gà chó lên trời. Là đệ tử của Ngô Khải Mai, Lý Thiện ở Lại bộ tuy rằng vẫn chỉ là thị lang, nhưng cho dù là thượng thư cũng không dám không nể mặt hắn. Trong thời gian gần hai tháng, tuy rằng tình hình tầng dưới chót của thành Lâm An vẫn gian nan như trước, nhưng rất nhiều thứ, bao gồm trân ngoạn, khế đất, mỹ nhân đều được người ta đưa đến trước mặt Lý Thiện.

Trong tình huống như vậy, Lý Thiện mới lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là đại thế trong cuộc đời này, cái gì gọi là thời vận đến ngay cả đất trời cũng hợp lực, những lợi ích này, hắn căn bản không cần mở miệng, thậm chí cự tuyệt không cần đều cảm thấy tổn thương người khác. Nhất là trong tháng hai, sau khi chủ lực Kim binh lần lượt rút lui, cục diện tầng dưới chót của Lâm An lại trở nên kích động, càng nhiều thứ tốt đều được đưa đến trước mặt Lý Thiện.

Sau không lâu có thể dự đoán trước,"Quân xã" do Ngô Khải Mai lãnh đạo, sẽ trở thành giai cấp thống trị chân chính một tay che trời của cả Lâm An, cả Vũ triều, mà Lý Thiện chỉ cần đi theo phía trước, là có thể có được tất cả.

Dù sao triều đại đã thay đổi, hắn chỉ đi theo, chỉ cầu tự bảo vệ mình, cũng không chủ động hại người, tự hỏi cũng không có gì có lỗi với lương tâm.

Nếu như không có những tin tức truyền tới mấy ngày gần đây kia, tất cả mọi thứ hắn đã trải qua, đều được coi như mộng đẹp tựa thiên đường.

Cuộc chiến ở Trường Sa, Trần Phàm đánh tan quân đội Nữ Chân, chém chết Ngân Thuật Khả.

Tây Nam, Hắc Kỳ quân đánh bại chủ lực Nữ Chân, chém giết Hoàn Nhan Tà Bảo.

Hai nhóm tin tức lớn này, nhóm thứ nhất là truyền tới mấy ngày trước, tất cả mọi người đều vẫn đang xác nhận tính chân thật của nó, nhóm thứ hai lại vào thành vào hôm trước, hiện giờ người thực sự biết đến vẫn chỉ là số ít cao tầng, các loại chi tiết vẫn đang truyền tới.

Cách xa khoảng cách mấy ngàn dặm, cấp bách tám trăm dặm đều phải mấy ngày mới có thể đến, vòng tin tức thứ nhất thường sẽ có sai lệch, mà chu kỳ xác nhận cũng cực dài. Khó có thể xác nhận trong này có vấn đề gì khác không, có người thậm chí cảm thấy là gian tế Hắc Kỳ quân thừa dịp thế cục Lâm An rung chuyển, dùng tình báo giả đến phá rối —— nghi ngờ như vậy là có lý.

Trong đủ loại phỏng đoán, nói tóm lại, tin tức này vẫn chưa gợi lên sóng gió quá lớn ở chỗ cách xa mấy ngàn dặm bên này, mọi người kiềm chế ý nghĩ, tận lực không đưa ra bất cứ sự trình bày nào. Mà trên tầng diện thực tế, mọi người vẫn chưa biết nên đối phó thế nào với những tin tức như vậy.

Cuối năm ngoái, tin tức Ngoa Lý Lý bị giết trong cuộc chiến Tây Nam truyền đến, mọi người còn có thể đưa ra một số ứng phó —— hơn nữa không lâu sau huyện Hoàng Minh liền bị công phá, Kim quân ở Tây Nam cũng lấy được thành quả của mình, một số nghị luận lập tức lắng xuống. Nhưng cho tới hôm nay... Hắc Kỳ thật sự có thể đánh tan Nữ Chân.

Không phải nói, quân đội Nữ Chân với Tây triều đình là mạnh nhất sao? Nhân vật truyền kỳ như Hoàn Nhan Tông Hàn, chẳng lẽ nói quá sự thật?

Rốt cuộc là chuyện như thế nào?

Hoàn Nhan Tông Hàn rốt cuộc là người như thế nào? Tây Nam rốt cuộc là tình huống như thế nào? Cuộc chiến tranh này, rốt cuộc là dáng vẻ như thế nào?

Các loại nghi vấn xoay quanh trong lòng Lý Thiện, suy nghĩ xao động khó tả.

Xe ngựa một đường chạy vào phủ đệ Hữu tướng, mọi người ở "Quân xã" cũng lục tục đến, mọi người chào hỏi lẫn nhau, nói đến cục diện trong thành mấy ngày nay —— trong hầu hết mọi khía cạnh lợi ích liên quan đến tiểu triều đình,"Quân xã" đều lấy được phần lớn. Mọi người nhắc tới, cười với nhau một cái, sau đó cũng đều chú ý đến tình hình luyện binh, trưng binh.

Chỉ có ở trong vòng nhỏ rất riêng tư, có lẽ sẽ có người nhắc tới tình báo mấy ngày nay Tây Nam truyền đến.

Là đệ tử nhập thất của Ngô Khải Mai, địa vị của Lý Thiện trong "Quân xã" không thấp, trong các sư huynh đệ tuy rằng hắn không được tính là nhân vật hết sức quan trọng, nhưng quan hệ với những người khác lại khá tốt. Khi "đại sư huynh" Cam Phượng Lâm tới, Lý Thiện đi lên bắt chuyện, Cam Phượng Lâm bèn cùng Lý Thiện đi qua một bên, hàn huyên vài câu, đợi Lý Thiện hơi đề cập tới chuyện Tây Nam, Cam Phượng Lâm mới thấp giọng hỏi một chuyện.

- Năm đó ở Lâm An, Lý sư đệ quen biết không ít người, nghe nói có qua lại với Lý Tần Lý Đức Tân kia, không biết quan hệ như thế nào?

- Lúc Lý Đức Tân ở Lâm An, quả thật ta có qua lại với hắn, cũng từng đến nhà lĩnh giáo mấy lần...

Lý Thiện nhíu nhíu mày, nhất thời không rõ mục đích Cam Phượng Lâm hỏi chuyện này. Trên thực tế, Ngô Khải Mai năm đó ẩn cư bồi đắp danh vọng, hắn tuy là đại Nho, đệ tử đông đảo, nhưng trong những đệ tử này cũng chưa từng xuất hiện người quá mức kinh tài tuyệt diễm, năm đó xem như cao không được thấp không xong —— đương nhiên hôm nay có thể nói là gian thần nắm quyền có tài nhưng không gặp thời.

Chuyện đoạn tuyệt của Lý Tần Lý Đức Tân và Ninh Nghị, năm đó chẳng biết vì sao làm ầm ĩ, truyền đi rất rộng, từ sau khi hắn làm báo trong thành Lâm An, danh tiếng tăng lên cực nhanh, thậm chí đủ để đánh đồng với đám người Ngô Khải Mai. Lý Thiện năm đó vốn không có thành tựu gì, tư thái cũng thấp, thăm viếng quan hệ học tập khắp nơi trong thành Lâm An, hắn và Lý Tần họ giống nhau, có thể nói là người trong tộc, vài lần tham dự tụ hội, đều từng có cơ hội nói chuyện, sau đó bái phỏng thỉnh giáo, đối ngoại có thể xưng là quan hệ không tệ.

Nhưng trong nội bộ sư huynh đệ Ngô hệ, Lý Thiện bình thường vẫn phủi sạch việc này. Dù sao Ngô Khải Mai vất vả lắm mới gom góp được một cái danh tiếng đại Nho được người ta công nhận, loại trẻ ranh như Lý Tần chỉ dựa vào việc cãi nhau một trận với Ninh Nghị, liền mơ hồ trở thành một trong những lãnh tụ Nho học, đây thật sự là chuyện quá mức mua danh chuộc tiếng.

Cãi nhau với Ninh Nghị thì có gì mà ghê gớm, Mai Công thậm chí còn viết hơn mười bài văn khiển trách ma đầu giết vua kia, bài nào không lưu loát, áng hùng văn kiến giải độc đáo. Chẳng qua thế nhân vô tri, chỉ thích bàn tán với chuyện thấp kém mà thôi.

- Sư đệ và Lý Tần kia đã nói những chuyện gì?

- Ầy...

Lý Thiện có chút khó xử:

- Phần lớn là... chuyện về học vấn, lần đầu tiên ta đến nhà, từng hỏi hắn về một đoạn thành ý chính tâm trong Đại Học, lúc đó là nói...

Lý Thiện thuật lại cuộc trò chuyện của hai bên, Cam Phượng Lâm khoát tay:

- Có từng nhắc tới chuyện Tây Nam không?

- Tây Nam... chuyện gì?

Lý Thiện kinh hãi sửng sốt, dưới cục diện trước mắt, tất cả mọi thứ liên quan đến Tây Nam đều rất nhạy cảm, hắn không biết mục đích của sư huynh, trong lòng lại có chút sợ hãi nói sai, lại thấy đối phương lắc đầu.

- Lão sư sai ta điều tra tình hình của Tây Nam.

Cam Phượng Lâm thẳng thắn nói:

- Tin tức mấy ngày trước, trải qua xác minh các nơi, hiện giờ xem ra, đại khái không giả, chúng ta vốn tưởng rằng cuộc chiến Tây Nam không có gì phải lo lắng, nhưng hiện tại xem ra lo lắng không nhỏ. Ngày xưa đều nói Đồ Sơn Vệ của Niêm Hãn tung hoành thiên hạ khó bị thất bại, trước mắt nghĩ lại, không biết là nói quá sự thật, hay là có nguyên nhân khác.

- Mặt khác, mấy năm nay, chúng ta hiểu biết rất ít đối với Tây Nam. Vì vậy lão sư sai ta điều tra người có liên quan đến Tây Nam, Hắc Kỳ quân này rốt cuộc là thứ hung tàn cỡ nào, sau khi giết vua rốt cuộc thành tình huống như thế nào... biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, hiện giờ dù sao trong lòng cũng phải hiểu rõ... trong hai ngày này, ta tìm một ít tình báo, nhưng cụ thể hơn, thiết nghĩ người biết được không nhiều...

Trong lòng Lý Thiện đã hiểu ra.

Lâu nay, người Lâm An nói đến Tây Nam, trên thực tế chỉ là nói đến một mảnh màn đen. Mọi người chửi rủa, khiển trách, nguyền rủa, nhưng đối với tình huống cụ thể của Tây Nam, đám đông ở Lâm An hiểu biết thật sự là quá ít. Một mặt là bởi áp lực cực lớn mà người Nữ Chân không lúc nào không ép xuống, mặt khác, đối mặt với "kẻ địch" như Nữ Chân, mọi người còn có thể dùng tư thái lý trí để đối đãi, đối với loại "phản nghịch" giết vua như Tây Nam này, mọi người nhắc tới, ngược lại chỉ có thể dùng thái độ cực đoan kịch liệt hơn để ứng đối.

Làm điều ngang ngược, thiên hạ cùng phạt, tóm lại là phải chết —— điểm này không thể nghi ngờ. Về phần lấy thái độ quốc chiến đối đãi với Tây Nam, nếu nói ra mọi người ngược lại sẽ cảm thấy mất mặt, mọi người bằng lòng tìm hiểu Nữ Chân, nhưng trên thực tế lại không muốn tìm hiểu Tây Nam.

Lý do hình thành cục diện này quá mức phức tạp, nếu phân tích ra ý nghĩa đã không lớn. Lần này người Nữ Chân Nam chinh, đối với sự cường đại của người Nữ Chân, đám đông của Vũ triều thực ra cũng có chút khó mà cân nhắc và lý giải, toàn bộ mảnh đất Giang Nam thất thủ dưới sự tiến công của quân Đông lộ, về phần quân Tây lộ cường đại hơn trong truyền thuyết, rốt cuộc cường đại đến mức độ thế nào, mọi người khó có thể nói rõ bằng lý trí, đối với chiến dịch sẽ phát sinh ở Tây Nam, trên thực tế cũng vượt qua phạm vi lý giải của mọi người mấy ngàn dặm ở ngoài nước sôi lửa bỏng.

Cũng không cần quá nhiều lý giải, tóm lại, sau khi nhánh quân đội mạnh nhất thiên hạ này của Niêm Hãn giết qua, Tây Nam sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Nhưng đến lúc này, sự phát triển của tất cả mọi thứ xảy ra vấn đề, mọi người ở Lâm An, cũng không khỏi nghiêm túc lý giải cùng cân nhắc một chút tình hình Tây Nam.

Kim quốc đã xảy ra chuyện gì?

Niêm Hãn thật sự vẫn được coi là danh tướng đệ nhất thiên hạ hiện giờ sao?

Tây triều đình Nữ Chân công cao chấn chủ trong lời đồn, trên thực tế không đáng sợ đến vậy? Những lời đồn về Nữ Chân này, đều là giả? Quân Tây lộ trên thực tế chiến lực thấp hơn so với quân Đông lộ? Vậy thì, có phải cũng có thể suy đoán rằng, những tin đồn có liên quan đến việc Kim quốc sẽ đấu đá nội bộ, trên thực tế cũng là tin giả?

Tất cả những điều này đều là kết quả có thể xuất hiện dưới sự phân tích lý trí, nhưng giả sử trong tình huống không thể xảy ra nhất, có một cách giải thích khác...

Giả sử quân Tây lộ Nữ Chân còn mạnh hơn quân Đông lộ.

Giả sử Niêm Hãn thật sự là vị danh tướng bất bại tung hoành thiên hạ, thành lập lên một nửa giang sơn Kim quốc kia.

Giả sử rất rất nhiều người của Nữ Chân như Hoàn Nhan Hi Doãn, Ngân Thuật Khả, Bạt Ly Tốc, Hàn Xí Tiên, Cao Khánh Duệ... vẫn có mưu lược và vũ dũng năm đó...

Giả sử có khả năng cực nhỏ, tồn tại tình huống như vậy...

Vậy thì trong thời gian mấy năm này, trong dãy núi Tây Nam mà mọi người chưa từng quá chú ý, thứ do ma đầu giết vua kia thành lập và xây dựng nên, sẽ là một nhánh quân đội như thế nào đây? Bên kia thống trị như thế nào, luyện binh như thế nào, vận hành như thế nào... đội ngũ dùng số ít binh lực đánh tan bộ đội mạnh nhất của Nữ Chân, sẽ là một sự dã man và tàn bạo... như thế nào đây?

Có mồ hôi lạnh từ trên lưng Lý Thiện, thấm ra ngoài...

Bình Luận (0)
Comment