Chuế Tế - Ở Rể ( Bản Dịch)

Chương 714 - Chương 714: Cây Pháo Hoa 2

Chương 714: Cây pháo hoa 2 Chương 714: Cây pháo hoa 2

Người đứng ngoài lều cũng là người quen của Trần Đông Dã, nhìn như đứng tùy ý, trên thực tế có hơi hướm canh chừng để báo động, trông thấy hắn đến thì nháy mắt ra hiệu, phất tay cho hắn đi vào. Trần Đông Dã vén rèm lên bước vào, nhìn thấy trong lều trại có sáu, bảy quan quân nhỏ cấp bậc giáo úy ở, thấy hắn tiến vào thì mọi người tạm ngừng nói chuyện, sau đó nói tiếp.

Mọi người nói về chuyện quan trên của mấy bộ đội khác lén lút làm việc sau lưng, lôi kéo người.

- Huynh đệ kia đến tìm ta, nói là, chỉ cần chịu trở lại sẽ thưởng trăm lượng bạc, lập tức thăng quan ba bậc. Những người này chỉ sợ thiên hạ không loạn, bỏ vốn ra mỗi ngày dần nhiều thêm.

- Ngươi dám nói chính mình không động tâm sao?

- Ha, lão tử thiếu tiền sao? Nói cho ngươi, ngay lúc đó ta trực tiếp rút đao, nói thẳng thừng với hắn, còn lặp lại lời này thì không làm huynh đệ nữa, ta sẽ một đao chém hắn!

- Hà huynh bá khí!

- Chẳng có gì bá khí cả, mấy ngày nay chúng ta đánh tới như thế nào?

- Mấy ngày qua ta nhìn thấu rồi, chúng ta thua như thế nào, những huynh đệ kia đã chết ra sao.

Mấy người ở trong lều trại đều là quan quân tầng dưới, đa số trẻ tuổi, tuy lúc đầu đánh thua, nhưng giết ra từ trận chiến Hạ Thôn thì là lúc nhuệ khí, lệ khí của họ lên cao nhất. La Nghiệp ở chung trong lều trại này với Trần Đông Dã, hắn càng có bối cảnh thế gia kinh thành, luôn dám nói chuyện, dám xông dám đánh, mọi người đại khái cũng vì vậy mà tụ tập với nhau.

Nói chuyện một lúc thì âm thanh cất cao, có người vỗ ghế gỗ bên cạnh, Trần Đông Dã nói:

- Các ngươi nhỏ giọng chút.

- Cần gì nhỏ giọng!

Một hán tử trên mặt mang theo vết đao ngồi phía đối diện nói một câu:

- Chờ hội thảo luận tối nay lão tử cũng dám nói như vậy! Người Nữ Chân chưa đi mà bọn họ đã muốn nội đấu! Hiện tại trong quân này có ai không thấy rõ? Chúng ta ở cùng nhau mới có hy vọng, nếu chia rẽ thì mọi người sẽ như trước kia, cháy chung một ổ. Thưởng trăm lượng bạc, thăng qua ba bậc thì sao? Biến thành gấu chó!

- Ý ta muốn nói là chúng ta đừng gây thêm phiền phức cho bên trên, e rằng nhóm người Tần tướng quân khó yên ổn.

Trải qua khoảng thời gian này, mọi người đã hơi công nhận tổng quan trên đầu mình, đặc biệt vào lúc như thế này, mỗi ngày lén thảo luận, đại khái cũng biết khó xử của cấp trên, trong lòng càng có cảm giác ôm đoàn, cùng chung mối thù.

Mọi người đổi đề tài.

- Ninh công tử ngược lại lợi hại, ra oai phủ đầu bọn họ.

- Nhưng ta nghe huynh đệ bên Trúc Ký nói đây cũng là kế hoãn binh.

- Bị chia rẽ hay không thì chung quy là bên trên định đoạt.

- Nếu thật sự bị tách ra thì chúng ta sẽ lại biến thành bộ dạng như lúc trước sao? Nói thật ra, nếu thật sự chia rẽ chúng ta ra, cho ta một trăm lượng bạc trắng, thăng quan ba bậc, lần sau người Nữ Chân đến, ta không tự tin đánh thắng dược. Ta sẽ để dành tiền, trước khi người Nữ Chân đến thì ta đã chạy tới nơi không có người.

- Ha, đến nơi không có người thì ngươi cần tiền làm gì nữa?

Người kia kêu lên:

- Thì chuẩn bị đồ trước! Lúc trước không biết, đánh với người Nữ Chân thua tơi tả như thế, bây giờ chạy về tiếp tục đi theo đám chó cái đẻ đó thì lỡ người Nữ Chân đến nữa, ta còn dám đánh sao? Lần trước ta xông lên, thấy người Nữ Chân ập tới, ta bị thương nên mới bỏ chạy, lần sau nếu người Nữ Chân xông đến, phỏng chừng ta sẽ quay đầu bỏ chạy ngay, đi theo đám quan này chỉ biết ăn trộm gà, tham tiền, ăn không ngồi hưởng, bọn họ biết đánh sao? Đáng tin sao? Khó khăn lắm mới thấy ngày mai tươi sáng, chết nhiều huynh đệ như vậy rồi, nói thật, nếu chúng ta ở chung một chỗ, nhóm Tần tướng quân, Ninh tiên sinh chỉ đi đâu thì ta theo đó, nếu lùi một bước thì cho mười tám đời tổ tông của ta đều làm chó!”

Người này nói rồi vành mắt ửng đỏ, không ai trách hắn được, người này hơi đa sầu đa cảm, nhưng trên chiến trường giết địch thì hắn luôn hung hãn nhất.

Một bên có người nói:

- Ta không hiểu mấy chuyện này, nhưng nếu thật sự bị tách rời thì các ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?

- Đúng rồi, chuyện của bên trên làm gì có chỗ cho đám lính chúng ta xía vào?

Quan quân tên La Nghiệp lên tiếng:

- Cũng không phải không có quyền nói, bên trên có biện pháp đấu với bên trên, chúng ta ở bên dưới không giúp được gì nhiều, nhưng đầu tiên vẫn là câu nói kia, chúng ta phải ôm đoàn mới được!

- Chúng ta đánh đến hiện tại, có khi nào mà không ôm đoàn!

- Ôm đoàn không phải một câu nói ngoài miệng! Văn nhân bọn họ có ý tưởng thì nói bằng lời, chúng ta làm lính, có ý tưởng gì thì hãy đứng ra, phải đánh!

La Nghiệp tuy là dòng dõi thế gia nhưng dám đánh dám liều nhất, bất kể hậu quả, lúc này trợn trừng mắt nói:

- Cái gì gọi là ôm đoàn? Nhà ta ở kinh thành quen rất nhiều người, ai không phục thì hành chết hắn, cái này gọi là ôm đoàn! Tần tướng quân, Ninh tiên sinh làm ta phục, bây giờ đám tạp chủng đó ở sau lưng gây sự, bọn họ chỉ có thể xử lý từ tầng trên, nói trắng ra là xem ai đông người hơn, có sức ảnh hưởng lớn. Chúng ta cũng được tính vào số người, tại sao những người này riêng tư phái thuyết khách đến? Vì cảm thấy dễ xuống tay với chúng ta, muốn đâm dao sau lưng nhóm Tần tướng quân, vậy chúng ta phải nói cho bọn chúng biết: Lão tử không dễ xuống tay, chúng ta là một miếng sắt gắn liền! Vậy thì nhóm Tần tướng quân, Ninh tiên sinh sẽ càng dễ làm việc.

- La huynh đệ cứ nói xem phải làm sao đi?

- Đánh chứ làm sao! Ai không phục thì dánh kẻ đó! Tương tự như đánh người Nữ Chân vậy! Chư vị vẫn chưa xem hiểu sao? Qua mấy năm nữa chắc chắn người Nữ Chân sẽ lại đến! Bị tách ra, đi theo đám bè lũ xu nịnh thì chúng ta chỉ có một con đường chết. Nếu đã là đường chết thì liều một phen! Giống lúc ở Hạ Thôn, hơn một vạn người chúng ta tụ tập với nhau, có người nào mà chúng ta không đánh lại? Đến làm khó dễ thì chúng ta đánh chúng, là anh hùng thì chúng ta kết bạn. Hiện tại không chỉ là việc của ngươi hay ta, đất nước gặp nạn tới nơi, sắp lật nghiêng rồi, không có thời gian chơi lòng vòng với bọn chúng!

Mọi người mù mờ gật gù, trong gió tuyết, trong đại doanh trước mắt, còn có nhiều việc tương tự đang lên men. Giống như tia lửa, tuy áp lực từ bên ngoài tùy thời có thể dập tắt nó, nhưng ít nhất trong khoảng thời gian này, ôm cùng một tâm trạng, áp lực từ bên ngoài khiến họ bắt đầu ôm đoàn, người lập chí làm chút gì đó chung quy đã xuất hiện.

Giống như sóng ngầm dưới lớp băng, những chuyện này xuất hiện trong vô số sự vật khó phân rõ rồi lại chìm xuống, trong quá trình phát sinh những chuyện này, bên ngoài quân doanh Nữ Chân có một đội xe đang vận chuyển một ít thảo dược, lương thực vào, đây là hành động trấn an người Nữ Chân trong lúc đàm phán. Người phụ trách những chuyện này chính là Hữu tướng phủ, sau đó cũng bị chỉ trích khá nhiều.

Bình Luận (0)
Comment