Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 250

Ám Sát

- ---------------------------------

Đương nhiên, Diệp Hạo sẽ không đột phá.

Nếu đột phá, đến lúc đó hắn sẽ gặp phải Yêu thú Thông Thiên cảnh.

Đối mặt tồn tại đã có thể chưởng khống Thiên Địa Chi Thế, hắn không có khả năng may mắn sống sót.

Bởi vì hai bên không cùng một đẳng cấp.

Ban đêm rất nguy hiểm.

Nhất là ở bên trong tùng lâm.

Nhưng ai bảo Diệp Hạo có đến ba phân thân chứ?

Lúc này, Diệp Hạo ra lệnh cho ba phân thân chui vào bóng đêm tiến hành ám sát Yêu Thú, bản thể hắn lại hóa thành u linh du đãng trong bóng tối.

Tu Sĩ không dám ám sát trong đêm tối, bởi vì lúc này Yêu Thú hoạt động mạnh nhất.

Nhưng Diệp Hạo lại có bản năng của Hắc Long.

Hắc Long, tồn tại Long Tộc duy nhất có thể chống lại Hoàng Kim Long Tộc.

Nó có đầy đủ ngũ hành, nên trong đêm tối ám sát, Diệp Hạo không có bất kỳ lo lắng nào.

Thời gian trôi qua, Diệp Hạo đã chém rụng rất nhiều Yêu Thú.

Khi Chân Nguyên tiêu hao, hắn lại vận dụng những năng lượng trong Long Châu.

Không có thứ gì có tốc độ khôi phục nhanh như năng lượng tinh thuần trong Tiên Điện cả.

Nên cho dù ban ngày hay đêm tối, Diệp Hạo vẫn không ngừng ám sát Yêu Thú.

Trong lúc du đãng đến ngày thứ ba, bỗng nhiên Diệp Hạo nghe được một âm thanh cầu cứu.

- Chu mi ngaaaaaa…

Thời Điểm nghe được âm thanh này, sắc mặt hắn không khỏi biến đổi.

Hiểu Minh!

Anh ta làm sao xuất hiện trong khu vực này đây?

Chẳng lẽ tu vi Hiểu Minh liên tục tăng lên một đại cảnh giới?

Mặc kệ như thế nào, Diệp Hạo nhanh chóng chạy tới nơi phát ra âm thanh.

Không qua bao lâu, Diệp Hạo thấy một thanh niên toàn thân đầy máu tươi đang thống khổ ngăn trở công kích của một đầu Thiểm Điện Báo.

Thiểm Điện Báo am hiểu nhất là tốc độ.

Bởi vậy không có ai muốn gặp nó.

Diệp Hạo thấy Hiểu Minh sắp không chóng đỡ nỗi thì nhanh chóng ra tay đánh về Thiểm Điện Báo.

Hống!

Trong miệng Diệp Hạo phun ra một đạo âm ba cỗ xưa.

Âm Ba Long Tộc.

Thân hình khổng lồ của Thiểm Điện Báo cứng lại giữa không trung, tiếp đó Diệp Hạo nhanh chóng bay đến đập vào đầu nó.

Nhưng thời điểm bàn tay Diệp Hạo chạm vào đầu nó, sắc mặt hắn hoàn toàn thay đổi.

Bởi vì hắn cảm thấy bàn tay mình đánh vào không khí.

Nói cách khác, Thiểm Điện Báo chỉ là một Huyễn Ảnh.

Thiểm Điện Báo là Huyễn Ảnh!

Như vậy…?

Nghĩ tới đây, toàn thân lông tơ Diệp Hạo nháy mắt dựng đứng lên, tiếp đó, một thanh chủy thủ lạnh lẽo đâm tới trái tim hắn.

Nhanh!

Chuẩn!

Hung ác!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Long Châu trong cơ thể tuôn ra một đạo Tinh Thần Áo Nghĩa, Tinh Thần Áo Nghĩa này diễn biến ra bên trong thức hải Diệp Hạo.

- Đây là...

Diệp Hạo thấy được cảnh tượng Hắc Long xé rách không gian bay lên chín tầng trời như diều gặp gió.

Xé rách không gian!

Không Gian Thần Thông!

Thời điểm Diệp Hạo minh ngộ, cơ thể làm ra phản ứng theo bản năng.

Cái này hoàn toàn theo bản năng a.

Phốc!

Diệp Hạo né được thanh chủy thủ đâm vào tim mình.

Một thanh niên mặc áo đen, con mắt đen nhánh tràn đầy vẻ khó tin nhìn lại Diệp Hạo.

- Mày làm sao tránh được một kích này?

Chủy thủ thanh niên áo đen đâm vào thân thể Diệp Hạo, nhưng nó không đâm trúng trái tim hắn nên không nguy hiểm đến tính mạng.

- Mày nên xuống địa ngục mà hỏi.

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn thanh niên áo đe, quát.

Thanh niên áo đen quá đáng sợ.

Huyễn Thuật của hắn trực tiếp ảnh hưởng đến tinh thần của Diệp Hạo.

Nếu không, Diệp Hạo làm sao thể tin cảnh đó là thật?

Còn nữa, tên này cũng tinh thông thuật ám sát.

Có thể nói nếu không phải Long Châu truyền thụ Không Gian Áo Nghĩa đúng lúc, có lẽ Diệp Hạo đã không thể tránh khỏi một kích chí mạng vừa rồi.

Nhưng thanh niên áo đen cũng hoảng sợ không kém.

Thân là một Thích Khách, một kích không thành lập tức trốn đi tìm cơ hội khác.

Từ trước đến nay, hắn chưa từng ám sát thất bại.

Nên hắn đã chủ quan phạm phải sai lầm.

Diệp Hạo thi triển Thiên Tiên Cửu Bộ đuổi theo.

Thanh niên áo đen lui nhanh, nhưng Diệp Hạo đuổi còn nhanh hơn.

Hắn thấy mình không thoát được, thân hình dừng lại sau đó hóa thành ba đạo thân ảnh chạy đi ba hướng khác nhau.

Thần Niệm Diệp Hạo quét qua lại kinh ngạc phát hiện khí tức ba thân ảnh đều giống nhau như đúc.

Làm sao có thể?

Trong ba cái khẳng định sẽ có hai cái là giả!

Diệp Hạo ngây người một lúc đã bị ba đạo thân ảnh bỏ một khoảng cách xa.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, ba Phân Thân xuất đuổi ba đạo thân ảnh của đối phương.

- Ngươi —— ngươi lại có ba Phân Thân?

Thanh niên áo đen kinh ngạc thốt thành lời.

Điều này đã vượt xa dự đoán của hắn.

Khi Tam Đại Phân Thân Diệp Hạo đuổi kịp ba đạo thân ảnh, hai cái trong đó đã bị đánh tan thành mây khói.

- Vây khốn hắn.

Diệp Hạo vừa chạy tới vừa ra lệnh cho hai phân thân còn lại.

Thanh niên này có tu vi bằng với Diệp Hạo, nhưng thực lực không thể xem thường.

Diệp Hạo không biết hắn ta phải là Mệnh Tinh hay không, nhưng hắn chắc chắn tên này không phải hạng người lương thiện.

Ý thức được điều này, Diệp Hạo không tiếc bất cứ giá nào cũng phải lưu đối phương lại.

Ám Ảnh tả xung hữu đột vẫn không cách nào phá vỡ vòng vây của Tam Đại Phân Thân.

- Diệp Hạo, mày thật muốn quyết đấu sinh tử?

- Mày biết tao?

Diệp Hạo khẽ giật mình hỏi lại.

- Mai Doãn Tuyết cao điệu tuyên bố, giới Tu Đạo ai mà không biết?

- Sau đó thì sao?

- Chuyện này dừng ở đây.

- Mày tính kế giết tao không thành, lại muốn dẫn chuyện này nhẹ nhàng bỏ qua?

Diệp Hạo nói đến đây rồi chỉ vào ngực mình nói tiếp.

- Đừng quên mày đã thọc một đao vào chỗ này.

- Tao có thể bồi thường.

- Mày bồi thường cái gì?

- 100 viên Trung Phẩm Linh Thạch.

- 100 viên Trung Phẩm Linh Thạch, mày đang đuổi ăn mày à?

Ám Ảnh không khỏi méo miệng.

Lúc nào mà Trung Phẩm Linh Thạch không đáng giá như thế rồi?

- 300 khỏa Trung Phẩm Linh Thạch, đây là cái giá cực hạn tao có thể đưa ra.

Ám Ảnh trầm mặc một chút rồi trả thêm giá.

- 400.

Diệp Hạo châm chước một hồi đáp.

- Xuất ra 400 khỏa Trung Phẩm Linh Thạch, chuyện này xem như xong.

- Tao không có nhiều như vậy.

Ám Ảnh lắc lắc đầu.

- Không có thì đánh tiếp.

Diệp Hạo vẫy vẫy tay ra hiệu Tam Đại Phân Thân động thủ.

- Đợi đã.

Ám Ảnh có cảm giác muốn khóc a.

Không sợ không được.

Tên khốn trước mặt này có khả năng giết mình a!

Ám Ảnh hơi chần chờ rồi lấy ra 400 Trung Phẩm Linh Thạch trong túi Càn Khôn đặt trên mặt đất.

- Mày hài lòng chưa?

Mặt Ám Ảnh đầy phẫn nộ nhìn Diệp Hạo nói.

Có thể không giận sao?

Diệp Hạo không biết thân phận Ám Ảnh.

Nhưng Ám Ảnh lại rất rõ ràng.

Hắn là một trong Cửu Đại Mệnh Tinh nha.

Mà hiện tại Mệnh Tinh như hắn lại ăn hành trong tay một tiểu tử không có gì đặc biệt như Diệp Hạo.

Trong lòng hắn có xúc động muốn chém Diệp Hạo thành vạn đoạn.

Nhưng Ám Ảnh không dám.

Diệp Hạo quá mạnh, không phải hắn hiện tại có thể đánh bại.

- Thời gian còn dài, chúng ta từ từ chơi mèo vờn chuột.

Ám Ảnh thầm nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment