Hãn Hải Bình
- ---------------------------------
Ám Ảnh không phải không muốn báo thù.
Nhưnghiện tại hắn không có thực lực để làm điều này.
Ám Ảnh muốn đợi đến Kim Đan cảnh, đến lúc đó lại phân chia cao thấp, hắn tin tưởng, trongtương lai bản thân có thể đạt đến Kim Đan cửu chuyển.
Diệp Hạo lại có thể đi bao xa đây?
Lục Chuyển hay Thất Chuyển, hoặc Bát Chuyển đây?
Ám Ảnh nghĩ như vậy không sai.
Nhưng hắn không biết Diệp Hạo cũng không phải người bình thường.
Thân phận vị này còn muốn cao quý hơnđám cửu đại Mệnh tinh bọn họ.
Mà ngay lúc Ám Ảnh nghĩ đến đây, ba đoạn dây thừng lặng yên không một tiếng động bò lên thân thể hắn, ba đoạn dây thừng này như có sinh mệnh, không ngừng thắt nút.
- Diệp Hạo, ngươi hèn hạ.
Ám Ảnh không ngờ Diệp Hạo lại âm hiểm như vậy. Người này mở miệng muốn 400 linh thạch, còn bày ra tư thái cò kè mặc cả, hắnkì thực chỉ muốn bản thân mình buông lỏng cảnh giác.
- Giết.
Diệp Hạo không chút do dự ra lệnh.
Một cái phân thân đứng gần Ám Ảnh nhất lập tức ra tay vỗ một chưởng vào đầu Ám Ảnh.
Ngay lúc đập xuống, một đạo sóng âm kinh khủng nháy mắt phủ xuống hai người chặn cánh tay của phân thân.
Một Bức yêu to lớn xuất hiện giữa không trung, mắt nó tràn đầy khát máu và hưng phấn nhìn Diệp Hạo.
- Nghiêt súc, tự tìm đường chết.
Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, ba tôn phân thân liền xông tới tấn công Bức yêu, còn hắn thì tiến lên một bước đưa bàn tay đập trên đầu Ám Ảnh, đối phương chỉ kịp kêu rên lên một tiếng rồi chết đi.
Vẫn lạc.
Diệp Hạo chém chết Ám Ảnh rồi lấy túi Càn khôn của hắn, một sợ Hỏa diễm xuất hiện trên đầu ngón tay Diệp Hạo thiêu thân thể Ám Ảnh thành tro tàn.
Diệp Hạo nhìn ba đại phân thân giữa không trung liên tục bại lui, nhanh chóng quay người rời đi.
Phân thân Diệp Hạo nắm giữ một nửa chiến lược Bản Tôn, nhưng cả ba phân thân liên thủ đều không phải đối thủ của Bức Yêu, bởi vậy tu vi Bức Yêu chỉ sợ đã đến Ích Cốc cảnh tầng ba.
Đối mặt với sự xuất hiện dạng này, Diệp Hạo chạy được bao nhiêu thì chạy thôi chứ đánh đấm gì.
...
Diệp Hạo không biết sau khi chém giết Ám Ảnh, các đại lão ngoài cửa ra vào Thanh Đồng Tiên Điệnđang trợn mắt há hốc mồm nhìn một khỏa trong chín khỏa Mệnh tinh rơi xuống.
- Chết đi một khỏa Mệnh Tinh.
- Không biết là ai đã vẫn lạc?
- Mai Doãn Tuyết, Thải Hàm, Vô Tà, Huyết Liên Hải, Hiểu Minh, một trong năm người này sao?
- Hiện tại có thể xác định thân phận chỉ có ba vị, một người là Bế Nguyệt Tông Mai Doãn Tuyết, một người là Chiết Phiến Sơn Trang Vô Tà Công Tử, một người là Phệ Huyết Tông Huyết Liên Hải. Về phần Hiểu Minh và Thải Hàm cũng chỉ khoảng năm năm.
- Thực lực Hiểu Minh tự hồ yếu một chút.
- Tôi cũng cảm thấy Hiểu Minh đang muốn ăn hôi.
- Tu vi thấp mà dám vào Thanh Đồng Tiên Điện bên trong, cậu ta nếu không phải Mệnh Tinh thì tôi theo họ anh?
- Có khả năng này.
Chuyện này càng ngày càng lớn à.
- Mệnh tinh vẫn lạc quan hệ đến cơ nghiệp của tông môn, lần này có trời mới biết chuyện này sẽ gây ra ồn ào như thế nào.
Giờ khắc này vô luận Mao Sơn Phái hay Trầm Ngư Tông hoặc Chiết Phiến Sơn Trang, toàn bộ đều trở nên ngưng trọng.
Ngoại trừ Bế Nguyệt Tông không có bao nhiêu khẩn trương, những tông môn nắm giữ mệnh tinh còn lại đều rất lo lắng.
Nhưng Bế Nguyệt Tông cũng không phải cái gì cũng không có làm.
Những tông môn khác đều mời cường giả trong tông môn đến đây, Bế Nguyệt Tông cũng vậy.
Bởi vì có vẻ như có thể đánh giết Mệnh Tinh ngoại trừ Mệnh tinh thì không còn ai có khả năng.
Mai Doãuyết là người bị nghi ngờ nhiều nhất.
Chuyện này nếu thật sự do Mai Doãn Tuyết làm, Bế Nguyệt Tông dù bỏ ra đại giới thật lớn cũng phải bảo vệ được Mai Doãn Tuyết.
Bởi vì chỉ cần Mai Doãn Tuyết trưởng thành sẽ có thể bảo đảm được cơ nghiệp ngàn năm Bế Nguyệt Tông không ngã.
...
Diệp Hạo vừa mới rời vùng chiến đấu đã tìm một gốc cổ thụ rồi nhảy lên đó, hắn lấy túi Càn khôn của Ám Ảnh ra, sau khi luyện hóa cấm chế bên trên, nó bây giờ đã thuộc về Diệp Hạo.
Thần niệm Diệp Hạo quét qua đã thấy được 2600 trung phẩm linh thạch cùng 10 vạn hạ phẩm linh thạch.
Diệp Hạo nhìn thấy một màn này không khỏi giật mình.
Con mẹ nó chứ, gặp đại gia rồi...
Bởi vì cho dù bản thân có cơ duyên rất nhiều nhưng vẫn không có nhiều tiền như Ám Ảnh.
Gia hỏa này chẳng lẽ chiếm được một động phủ truyền thừa sao?
Không thể khôn Diệp Hạo thật sự đã đoán đúng.
Ám Ảnh đã chiếm được một cái truyền thừa.
Sau khi lấy được truyền thừa, tu vi Ám Ảnh tăng nhanh như gió, lần này tới đây vì muốn chiếm nhiều tài nguyên hơn, nhưng hắn đâu nghĩ đến bản thân sẽ nuốt hận trong tay Diệp Hạo.
Ánh mắt Diệp Hạo lại rơi vào bên trên trăm bình ngọc.
- Giải Độc Đan, Liệu Thương Đan, Luyện Thể Cao, Luyện Huyết Đan, Dưỡng Hồn Đan.
Diệp Hạo nhìn từng cái danh tự càng thêm khẳng định, Ám Ảnh đã chiếm được một truyền thừa không nhỏ.
Bất quá toàn bộ truyền thừa này đều tiện nghi cho mình hết.
Diệp Hạo còn thấy mười chuôi hạ phẩm linh kiếm cùng ba thanh trung phẩm linh kiếm.
- Đây là cái gì?
Trong một góc, Diệp Hạo thấy được một bình ngọc màu trắng.
Thần niệm Diệp Hạo triệu hoán bình ngọc tới tay mới phát hiện bên trên bình ngọc có một tâng cấm chế cường đại.
Cấm Chế cường đại thần bí…
Diệp Hạo không cảmthấy Ám Ảnh có khả năng phá giải cấm chế này.
Bởi vì cái này Cấm Chế thuộc về Cấm Chế Thượng Cổ.
Nếu không phải có kí ức Hắc Long, Diệp Hạo cũng không thể nhận ra cấm chế này.
Và đương nhiê, biết đã rõ cấm chế này là cấm chế Thượng cổ thì việc giải khai nó cũng đơn giản hơn rất nhiều.
Nửa canh giờ sau Diệp Hạo hoàn toàn giải khai cấm chế trên bìgọc.
Giải khai chỉ là 1 bước trong đó, tiếp theo cần phải luyện hóa nó nữa.
Sau khi Diệp Hạo luyện hóa xong bình ngọc, một đạo tin tức truyền vào trong thức hải hắn.
Hãn Hải Bình!
Cái bình này có thể chứa bất kỳ đồ vật gì.
Tương truyền, nó có thể chứa cả một đại dương a.
Trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ mừng như điên.
Trước đó Diệp Hạo còn đang lo lắng việc Long Châu có cực hạn, mà hiện tại có thêm Hãn Hải Bình, hắn không cần lo lắng vấn đề này nữa.
- Gia hỏa này thực sự là người tốt a.
Diệp Hạo chậc chậc cảm thán.
Diệp Hạo thu hồi Hãn Hải bình, sau đó phục dụng một khỏa Liệu Thương Đan để chữa thương, hắn ra lênh cho một phân thân thủ hộ mình, còn hai phân khác được hắn phái đi chém giết yêu thú.
Giành giật từng phút từng giây a!
Chém giết nhiều hơn một đầu yêu thú, bản thân có thể ở trong này lâu thêm một giây.
Đợi đến lúc thương thể ổn định, Diệp Hạo cũng phái phân thân đang thủ bộ bênh cạnh ra đi.
Hắn giờ cần củng cố cơ thể một chút, mà cái này không cần nhiều thời gian.
Bởi vì Diệp Hạo có sức khôi phục biến thái, ba canh giờ sau hắn đứng lên.
- Không còn bao nhiêu nhiêu thời gian nữa.
Diệp Hạo một bên củng cố thương thể, một bên tìm kiếm yêu thú.
Hai canh giờ sau, hắn gặp phải Vô Tà công tử.
Ánh mắt đề phòng Vô Tà Công Tử nhìn Diệp Hạo.
Hắn rõ ràng nhìn thấy dù Huyết Liên Hải chính diện giao thủ cũng không phải đối thủ của Diệp Hạo.
Mà thực lực Vô Tà Công Tử và Huyết Liên Hải sàn sàn như nhau.
- Diệp Hạo.
- Chuyện gì?
- Có hứng thú làm một trận lớn không?
- Cái gì?
- Tôi biết một yêu thú Ích Cốc cảnh tầng ba trọng thương, nếu cậu giúp tôi, chúng ta sẽ lấy được ban thưởng.