Chương 1031: Cánh tay phải của Thánh thần viễn cổ
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Cổ Thánh Chân Long và Diệp Phong đều ngạc nhiên không thôi.
Trong quan tài đá của đại đế Hằng Cổ lại phong ấn một cánh tay ẩn chứa khí tức khủng bố, tựa như cánh tay phải của thể tu cấp bậc Cổ Thánh.
“Chẳng lẽ đại đế Hằng Cổ tìm thấy thi hài của một Thánh giả thể tu, nhọc nhằn lắm mới chém được cánh tay phải xuống, chuẩn bị luyện hóa lực lượng của nó?” Cổ Thánh Chân Long suy đoán.
Trên nắp quan tài, Diệp Phong nhìn cánh tay nọ thông qua khe hở, âm thầm dùng Động Sát Chi Nhãn.
[Tên gọi: Cánh tay phải của Thánh Thần viễn cổ]
[Chú thích: Ẩn chứa lực lượng căn nguyên, có thể hấp thu. Bởi vì bị phong ấn trong quan tài đá, nên chỉ khi nắm giữ lực lượng căn nguyên, mới mở được nắp quan tài và rời khỏi ngôi mộ viễn cổ phía dưới.]
Thông tin về cánh tay phải này không nhiều, chỉ gói gọn trong mấy hàng chữ.
“Thánh Thần viễn cổ!” Diệp Phong hít vào một hơi.
Bình nguyên Ngạnh Mộc gần Phiêu Miểu Tông an táng đầu lâu của Thánh Thần viễn cổ, mà trong thạch quan Hằng Cổ này lại phong ấn cánh tay phải của hắn, chẳng lẽ vị Thánh giả thể tu này bị người ta phanh thây?
Cái này cũng đáng sợ quá rồi!
Để mạt sát một Thánh giả thể tu, mà không tiếc đại giới phanh thây người ta, rồi chôn ở các thế giới khác nhau.
Xem ra hồi còn sống, vị Thánh Thần viễn cổ này không phải dạng vừa!
Đương nhiên, đây chỉ là những gì Diệp Phong suy đoán mà thôi.
Đến tột cùng, Thánh Thần viễn cổ bị phanh thây trấn áp vì quá mạnh, hay lòng hận thù của người khác, tạm thời chỉ là giả thiết của Diệp Phong, còn nguyên nhân thật sự đã bị chôn vùi từ lâu.
“Hơn nữa, phải luyện hóa lực lượng căn nguyên mới rời khỏi thạch quan Hằng Cổ được, đúng là nguy hiểm mà!” Diệp Phong cảnh giác hẳn lên.
Ong!
Bất thình lình, một luồng lực lượng cường đại bùng nổ từ trong quan tài, nhoáng cái đã hút Diệp Phong vào bên trong, đồng thời khép chặt nắp quan tài.
Diệp Phong hoàn toàn biến mất.
Ngay cả người cường đại như Cổ Thánh Chân Long cũng không biết tình hình bên trong quan tài thế nào, cũng chẳng biết sau khi bị hút vào bên trong, Diệp Phong có còn mạng trở ra hay không.
“Bất luận thế nào, mình cứ chôn quan tài đá này trước!”
Sau khi tự lự một hồi lâu, Cổ Thánh Chân Long thi triển Thiên Địa Chi Lực, hội tụ một lượng lớn bùn và cát, chôn quan tài xuống dưới biển sâu.
Trong thạch quan Hằng Cổ.
“Mình vào trong rồi?”
“Xong đời!”
Diệp Phong đen mặt.
Nếu không dung hợp lực lượng căn nguyên từ cánh tay phải của Thánh Thần viễn cổ, hắn sẽ không thể rời khỏi ngôi mộ này.
Nghĩ vậy, Diệp Phong bắt đầu quan sát xung quanh.
Hắn nhận ra, từ lúc tiến vào trong quan tài đá, thế giới bên trong phóng đại hơn cả vạn lần. Cánh tay vốn dĩ chỉ dài mấy chục trượng, mà giờ như dài cả mấy chục vạn trượng!
Nó nằm thẳng trong quan tài.
Diệp Phong dừng chân trên sàn của quan tài.
Hắn ngẩng đầu, nhìn cánh tay chẳng khác gì một dãy núi trước mắt, xung quanh còn vương vãi không ít mảnh vụn, ẩn đi một phần cánh tay.
Diệp Phong cẩn thận nhìn lên, phát hiện trên cánh tay mọc đủ loại cổ thụ, xanh um tươi tốt, song lại chẳng lớn bằng cọng lông tơ của nó.
Nhìn từ xa càng khó phát hiện.
“Nặng thật!”
Diệp Phong muốn dịch chuyển cánh tay, song với Nhục Thân Chi Lực của hắn, quả không biết tự lượng sức mình, ngay cả xê dịch cũng không được, chứ đừng nói là nhấc lên.
“Bỏ đi, thử xem có luyện hóa được lực lượng căn nguyên của nó được không đã, nói không chừng lại gia tăng thực lực của mình.” Diệp Phong ngồi khoanh chân.
Hắn để ý thức tiến vào bảo châu Thiên Mệnh, kế đó dùng Thiên Mệnh Chi Lực kiểm tra cánh tay.
Nửa canh giờ sau, Diệp Phong mở bừng mắt.
Vèo!
Hắn biến mất chỉ trong nháy mắt.
Đến khi xuất hiện lại, Diệp Phong đã tiến đến lòng bàn tay, nhìn thấy viên đá quý màu đỏ sậm, tỏa sáng lấp lánh.
Đây là kết tinh của lực lượng căn nguyên.
“Cũng không biết sau khi dung hợp căn nguyên này, Nhục Thân Chi Lực của mình sẽ đạt tới cảnh giới nào.” Diệp Phong nghĩ thầm.
Hắn duỗi tay cầm viên đá quý màu đỏ sậm nọ, lại nhận ra nó dính chặt với cánh tay của Thánh Thần viễn cổ, vốn không lấy ra được.
Hơn nữa, xung quanh nó còn có vô số phong ấn.
Dù là Chuẩn Thánh cấp bốn cũng chưa chắc lấy đi được.
“Ra là người ta không luyện hóa nó được, nên nó vẫn luôn tồn tại ở đây.” Diệp Phong bừng tỉnh đại ngộ.
Đây là một sợi căn nguyên, hiển nhiên khiến đại đế Hằng Cổ, chủ nhân của quan tài đá động lòng không thôi.
Chỉ tiếc, hắn ta không luyện hóa được.
Cho nên mình mới lời được viên đá này.
Nghĩ vậy, Diệp Phong dùng Trí Tuệ Chi Tâm đến mức tối đa, lại lấy Thiên Mệnh chi lực cùng suy diễn, chẳng mấy chốc đã gỡ bỏ toàn bộ phong ấn trên viên đá quý.
Đinh!
Viên đá quý tách ra khỏi cánh tay của Thánh Thần viễn cổ, hóa thành một đạo khí tức căn nguyên màu đỏ, lơ lửng nơi cánh tay Diệp Phong, từ từ xoay tròn.
“Bắt đầu luyện hóa!” Diệp Phong không hề chần chờ.
Nếu luyện hóa được lực lượng căn nguyên, thực lực của hắn sẽ tăng vọt, đồng thời có thể rời khỏi thạch quan Hằng Cổ, không bỏ lỡ được.
Xẹt xẹt xẹt!
Khi Diệp Phong hấp thu đạo lực lượng căn nguyên này, từng lỗ chân lông trên người hắn giãn ra, hệt như vô số nham thạch nóng cháy đổ thẳng vào cơ thể hắn, khiến hắn suýt chút nữa thì bùng cháy.
Một cỗ lực lượng hùng hậu dần lan tràn toàn thân.
Diệp Phong cắn răng chịu đau, tiếp tục luyện hóa lực lượng căn nguyên.
Đùng!
Trong quan tài đá xuất hiện sấm chớp, vô số tia sét màu đỏ đậm đánh lên người Diệp Phong.
Hắn không né tránh, gắng hết sức chống đỡ lôi kiếp!
Xoẹt xoẹt!
Những tia sét đánh lên người Diệp Phong đều bị hắn hấp thu, xúc tiến quá trình thăng cấp, tăng tốc quá trình hấp thu lực lượng căn nguyên.
Nhoáng cái đã ba ngày trôi qua.
Diệp Phong chậm rãi mở hai mắt.
Hắn đã hấp thụ hoàn toàn đạo lực lượng căn nguyên kia!
Hơn nữa sau khi bị những tia sét màu đỏ kia đánh trúng, Diệp Phong phát hiện Nhục Thân Chi Lực của mình tăng vọt.