Chương 1055: Mười vị Thánh Linh bảo hộ tông môn
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Dạo này, Diệp Phong bận chỉnh sửa quy tắc trên bảng điểm.
Không chỉ riêng đệ tử có thể kiếm điểm thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ, mà trưởng lão và chấp sự cũng có thể, chỉ là họ không nhận được Tu Vi Chi Lực từ bảng điểm.
Thông qua việc dùng điểm để đổi vật phẩm, mọi người đều lấy được không ít đồ, đều rời đi với vẻ mặt thỏa mãn.
Bên cạnh linh hồ, Mặc Oanh nhìn bộ y phục và mạng che mặt màu đen tuyền, lòng vui vẻ không thôi.
Đây là linh bảo hạ phẩm!
Nàng dùng hơn mười ngàn điểm mới đổi được, mà những vật phẩm ngang hàng với linh bảo chỉ đổi được một tháng một lần.
Cấp bậc càng thấp thì thời gian càng ngắn.
“Hồi trước y phục của mình toàn được dệt từ tơ tằm, ngăn chặn được linh thức, nhưng bó tay với thần thức. Hiện giờ, bộ y phục đen tuyền có cấp bậc linh bảo hạ phẩm nảy không những ngăn cản được thần thức, mà còn có lực phòng ngự của linh bảo, quá tốt!” Mặc Oanh mừng lắm.
Nàng hướng mắt về phía Phiêu Miểu Phong.
Ắt hẳn là chưởng môn tạo ra thương thành, đáp ứng nhu cầu của các đệ tử.
Có thương thành, các trưởng lão và chấp sự không còn phải gánh vác trách nhiệm nặng nề như trước nữa, có nhiều thời gian tu luyện để gia tăng cảnh giới.
Cứ vậy, Phiêu Miểu Tông ngày càng đi lên.
Tại đại điện chưởng môn, Diệp Phong nhìn phần thưởng cuối cùng còn dư lại.
Đây là mười túi phúc, phần thưởng ngẫu nhiên.
“Hy vọng lần này mình may mắn!”
Diệp Phong xoa tay, đồng thời bóp vỡ mười túi phúc cùng lúc với vẻ mặt bồn chồn. Mười túi phúc ngay tức khắc hóa thành mười tượng đá.
Mỗi một tượng đá đều rực sáng, cao chừng một thước, lơ lửng giữa không trung, hình dáng bất đồng.
Có không ít nữ chiến thần cầm song kiếm, lại không thiếu dũng sĩ cầm cự thuẫn.
Có hán tử cầm búa tạ, còn có cả thú nhân mạnh mẽ, mình người đầu hổ, cơ bắp cuồng cuộn.
“Mười vị thánh linh bảo hộ tông môn!”
“Mỗi một thánh linh đều là linh bảo cực phẩm đỉnh phong, thực lực tương đương với Thiên Đế đỉnh cấp.”
“Nếu liên thủ, thừa sức trấn áp Chuẩn Thánh cấp một.”
“Những tượng đá này còn có một môn Thần Thông cuối cùng là dung hợp, mười thánh linh hợp thể thành một thánh linh cấp linh bảo siêu đẳng, trấn áp được Chuẩn Thánh cấp hai.” Diệp Phong thu thập thông tin về thánh linh bảo hộ tông môn.
“Cuối cùng vận may cũng mỉm cười với mình rồi, ha ha!” Hắn tươi cười như hoa.
“Đi đi, bảo vệ tông môn!:
Diệp Phong vung tay áo, mười thánh linh bảo hộ tông môn hóa thành từng vệt sáng, bay ra đại điện tông môn, dần phát sinh biến hóa, cao lớn tới cả trăm thước, phân chia về các hướng khác nhau trong phạm vi Phiêu Miểu Tông.
Ầm rầm!
Một thánh linh bảo hộ tông môn trắng như ngọc ngừng ở vị trí đã định sẵn, trông hệt như tượng thánh viễn cổ, trấn áp một phương, đời đời bảo hộ Phiêu Miểu Tông.
Tại quảng trường tông môn, bên linh ồn, Tu Hành Phong, Linh Thú Phong, Phi Lai Phong và các nẻo đường lên núi đều có thánh linh bảo hộ.
Sự xuất hiện của các thánh linh lại dấy lên cuồng phong trong lòng mọi người.
“Rốt cuộc đây là cái gì thế?”
“Ai mà biết chứ!”
Chúng đệ tử tính sờ thử mấy tượng đá đột ngột xuất hiện này, song lại phát hiện trên người chúng luôn tản ra luồng sáng bàng bạc, tạo thành lĩnh vực, trong vòng mười thước vốn vô pháp tiếp cận.
“Phần thưởng của nhiệm vụ chưởng môn cấp sáu đã dùng hết rồi. Giờ cũng đến lúc tu luyện Thời Gian Pháp Điển – quyển hai và Không Gian Pháp Điển – quyển ba rồi.”
“Cũng không biết bao giờ mới có nhiệm vụ chưởng môn cấp bảy. Chắc khi đó là hướng đến thế lực năm sao nhỉ?”
Diệp Phong lẩm bẩm.
Hắn ngồi khoanh chân, bắt đầu tu luyện “Không Gian Pháp Điển – quyển ba”, cơ thể dần bị luồng sáng bao phủ.
Hắn tiến vào vùng hư không vô tận, quan sát để tăng hiểu biết về Không Gian Chi Lực.
Mấy ngày sau, Diệp Phong ngừng tu hành.
“Không Gian Chi Lực mà mình khống chế lại tăng nhiều như vậy!” Hắn cảm nhận lực lượng của bản thân, kinh hỉ không thôi.
Hiện tại, Diệp Phong đã luyện thành Không Gian Pháp Điển – quyển ba, đủ khả năng để nhiễu loạn không gian xung quanh một cách dễ dàng.
“Áp hư không!” Diệp Phong thi triển pháp thuật.
Vệt móng vuốt với lực lượng của Chuẩn Thánh hiện khắp bốn phía, rung chuyển như những gợn nước, nghiền nát mọi thứ thành bột phấn.
“Mạnh thật!” Diệp Phong ngạc nhiên lắm.
Chỉ một chiêu này cũng dư sức nghiền nát vô số Chuẩn Thánh. Không ngờ Không Gian Pháp Điển – quyển ba lại khủng bố như vậy!
“Chắc mình sắp giải thể Thánh Hoàng Kiếm được rồi.” Diệp Phong nhìn ra sau lưng.
Tín Ngưỡng Chi Lực đã sắp đạt tới cảnh giới Thiên Đế, hiện giờ lại thêm Không Gian Pháp Điển – quyển ba, thực lực của hắn gần như là vô địch, không còn thời kỳ suy yếu nữa.
“Tu hành Thời Gian Pháp Điển – quyển hai thôi!” Diệp Phong lại khoanh chân tu luyện.
Ngay lúc này, hắn tiến vào một không gian bí ẩn, hoàn toàn không tồn tại sự thay đổi về thời gian, chỉ thấy cả vũ trụ mênh mông.
Trông hùng vĩ mỹ lệ chưa kìa!
Diệp Phong chợt thấy bản thân nhỏ bé không thôi.
Đến lúc hắn thanh tỉnh, trở về hiện thực, Thời Gian Pháp Điển – quyển hai đã biến mất, đồng nghĩa với việc hắn đã luyện thành công.
“Mình có thể tăng tốc thời gian lên cả trăm lần!” Diệp Phong chấn động.
Vậy chứng tỏ khả năng khống chế thời gian của hắn tăng liên tục mười lần, coi như một bước tiến nhảy vọt.
“Mình không còn thời kỳ suy yếu!” Diệp Phong hô lên.
Dù hiện giờ hắn giải thế Thánh Hoàng Kiếm, chỉ dựa vào hai loại lực lượng thời không này để thi triển “Thời Không Xung Kích”, cũng đủ lực lượng để nghiền áp Nhập Thánh.
“Lần này tu luyện chỉ tốn nửa ngày, vậy còn cách khánh điển của tông môn hai, ba ngày.” Diệp Phong đi ra khỏi đại điện chưởng môn.
Hắn ngẩng đầu nhìn trăng máu treo lơ lửng trên bầu trời, nhìn mãi cũng thành quen, liền dự định giao việc chuẩn bị khánh điển cho Cung Thanh Thu.
Nhưng hắn chợt có dự cảm, vội lấy bảo châu Thiên Mệnh ra.
Bảo châu Thiên Mệnh hấp thu ba đạo căn nguyên của Thiên Địa Chi Lực, giờ đã lột xác xong, bề ngoài xuất hiện vô số tia sét.
Đây là dấu hiệu sắp độ kiếp.
Nhưng Diệp Phong không chú ý đến điểm này, điều khiến hắn để ý là Tín Ngưỡng Chi Lực trong hồ Tín Ngưỡng của bảo châu Thiên Mệnh đã tích tụ đến cảnh giới Thiên Đế, cực kỳ nồng đậm!
“Cuối cùng cũng đầy rồi!” Diệp Phong mừng rỡ.
Tín Ngưỡng chi lực đạt tới cảnh giới Thiên Đế đồng nghĩa với việc có thể giải thể Thánh Hoàng Kiếm, tính ra cách dung hợp hoàn mỹ nhất.
Điều này cũng có nghĩa là đã đến lúc hắn đánh sâu vào Chuẩn Thánh!
“Đúng là song hỉ lâm môn mà!” Diệp Phong cười cười.
Đầu tiên là tông môn trở thành thế lực bốn sao, sau lại Tín Ngưỡng Chi Lực đạt tới cảnh giới Thiên Đế, giúp hắn chạm tới cánh cửa quan trọng của Ngũ Khí Triều Nguyên.
Con đường thành Thánh đã ở ngay trước mắt!