Chương 1060: Lễ mừng long trọng
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Tin tức Diệp Phong lại nghiền ép Tiếu Thương Thiên một lần nữa lại truyền khắp đại lục Thần Châu, lực tín ngưỡng, điểm danh vọng lại tăng vọt một đợt.
Đồng thời, bị vô số người thảo luận.
"Diệp Phong đã dung hợp hai loại nguyên lực nào? Tại sao có thể mạnh mẽ như thế, còn mạnh hơn gấp mấy lần thiên kiêu đỉnh cấp!"
"Ai mà biết được!"
Chuyện này càng ngày càng náo nhiệt.
Cùng lúc đó, lễ mừng Phiêu Miểu tông tấn thăng Tứ tinh đã dần dần truyền đi, không ít tu hành giả mộ danh mà đi tới thành Bạch Phù.
...
Hai ngày sau.
Trên quảng trường Phiêu Miểu tông.
Nơi này đã sắp đặt hơn trăm vạn chỗ ngồi, hầu như đều đã ngồi đầy, tất cả các thế lực từ Tứ tinh trở lên trong đại lục Thần Châu đều có mặt tại đây.
Đây là một lễ mừng vô cùng lớn!
Trong chín Thánh Địa thì có tám Thánh Địa tới dự.
Chín Thánh Thành thì đều tới đông đủ, hiện tượng như vậy làm cho Diệp Phong đang ngồi tại bàn tiệc tông chủ cảm thấy hơi bất ngờ.
"Âm Như Dung và Thánh địa Thiên Diệu không tới, thế nhưng, thành chủ Thánh thành Thiêu Diệu dưới trướng Thánh địa Thiên Diệu lại tới, rất thú vị mà! Âm Như Dung cảm thấy Phiêu Miểu tông chỉ tương đương với thế lực Ngũ tinh như Thánh thành Thiên Diệu thôi sao?"
Diệp Phong mỉm cười, cũng không để ý lắm.
Hắn không quan tâm Âm Như Dung.
Đạo của nàng ta đã bị thương, trong thời gian ngắn cũng khó có thể trở thành Thánh, cho dù là thành Thánh, Diệp Phong cũng không sợ chút nào.
Thứ duy nhất có thể làm hắn kiêng kỵ, chính là Lão Thánh Chủ của Thánh địa Thiên Diệu.
Ầm ầm ầm!
Lúc này, tiếng trống rung trời vang lên, truyền khắp phạm vi mấy vạn dặm xung quanh, lại rất có quy luật.
Là hoành phi cấp bậc Tứ tinh của Phiêu Miểu tông tới.
Cũng chính là, thời điểm lễ mừng chính thức bắt đầu!
Tất cả mọi người đều dứng dậy, nhìn về nơi phát ra âm thanh.
…
Trên bầu trời.
Thành chủ Thánh thành Kiêu Dương tự tay nâng một biển hiệu được vải đỏ bao phủ, vẻ mặt kiêu ngạo đạp không bay tới.
Sau lưng ông ta, có hai nhóm cánh quân.
Bọn họ là trưởng lão giám định với vẻ mặt tươi cười, cùng vô số tiểu tiên nữ trẻ tuổi cầm theo lẵng hoa.
Các nàng liên tục tung hoa tươi, hóa thành mưa ánh sáng vẩy xuống, nương theo ráng màu lộng lẫy khắp bầu trời.
Đây là chúc phúc đối với Phiêu Miểu tông!
"Cuối cùng đã tới." Diệp Phong thấy được tấm biển được vải đỏ bao phủ kia, khóe miệng vô thức nhếch lên.
"Chúc mừng Diệp chưởng môn, chúc mừng Phiêu Miểu tông!"
Thành chủ Thánh thành Kiêu Dương dùng khí thế đẩy tấm biển lên, rồi đưa tới trong tay Diệp Phong, sau đó, nói lớn lời chúc phúc của mình.
Diệp Phong cầm tấm biển treo trên đại điện Chưởng môn.
Soạt!
Hắn dùng sức giật vải đỏ xuống, lộ ra ba chữ "Phiêu Miểu tông", đằng sau còn có bốn ngôi sao màu vàng.
Đó là biểu tượng của cấp bậc Tứ tinh!
Từ hôm nay trở đi, Phiêu Miểu tông chính thức tấn thăng thành tông môn Tứ tinh, nếu như là khi trước, tông môn có tư cách xây dựng truyền tống trận cỡ lớn thông hướng khắp nơi trên đại lục Thần Châu.
"Chúc mừng Phiêu Miểu tông!"
Đám người rối rít chúc mừng, dâng lễ vật lên.
Diệp Phong hạ xuống chủ vị tại quảng trường tông môn, hai tay giang ra hai bên, nói: "Hoan nghênh các vị đạo hữu đã tới tham dự, tiếp đó, chúng ta không say không về!"
"Uống!"
"Ta uống trước!"
Người của các thế lực lớn đều nâng chén uống rượu, ăn uống linh đình, vui vẻ hòa thuận, đều cùng chúc phúc Phiêu Miểu tông tấn thăng Tứ tinh, cũng chúc phúc Diệp Phong đã trở thành chủ của một thế lực Tứ tinh.
"Cám ơn các vị đạo hữu!"
Diệp Phong nâng chén đáp lễ.
Trên lễ mừng.
Các thế lực lớn đều uống rượu thuốc tới từ quê của Long Thiên Tình, cảm giác rượu này không tệ lắm, đều khen không dứt miệng.
"Rượu ngon!"
Lại có người tán thưởng.
Dược hiệu của rượu thuốc Long Nhân tộc cũng không tệ lắm, thế nhưng còn xa mới tới trình độ để cho người các thế lực lớn được hưởng lợi.
Nguyên nhân là do, rượu thuốc của Long Nhân tộc chỉ có hiệu quả đối với tu hành giả cấp thấp, đối với tu hành giả đã vượt qua Thần Nguyên Cảnh mà nói, hầu như không có bất cứ hiệu quả nào.
Thế nhưng là, vị của nó thật sự là quá ngon!
Coi như là Chuẩn Thánh cũng cảm thấy rượu thuốc Long Nhân tộc uống ngon, chỉ uống một hớp cũng đã yêu thích mùi vị này rồi.
"Diệp chưởng môn, loại rượu này còn có hay không?"
"Đúng vậy, ta cũng muốn mua chút mang về."
"Một vò rượu này, ta ra ba ngàn viên linh thạch!"
Rất nhiều khách nhân đều đang hỏi thăm.
Diệp Phong liếc nhìn về phía Long Thiên Tình đang ngồi trên bàn tiệc thuộc đệ tử chân truyền, liếc mắt ra hiệu, Long Thiên Tình hiểu ý, vội vã đứng dậy.
"Các vị tiền bối!"
"Ta chính là đệ tử chân truyền Long Thiên Tình của Phiêu Miểu tông, loại rượu này chính là do tộc nhân Long Nhân tộc của ta sử dụng linh quả đặc biệt ủ chế mà thành, sản lượng hiện tại cũng không nhiều lắm."
"Thế nhưng, tông môn chúng ta đã đang trồng trọt lượng lớn loại linh quả này rồi, rượu thuốc cũng sẽ không ít."
Long Thiên Tình chắp tay về phía đám người, giải thích.
Hắn nói xong, lại nhìn về phía Nhan Như Ngọc bên người.
"Ừ, đúng vậy, nguyên vật liệu của loại rượu thuốc này vẫn đang trong quá trình trồng trọt, phải qua một khoảng thời gian ngắn mới có thể làm cho lượng lớn rượu thuốc xuất ra bán." Nhan Như Ngọc đứng dậy, nói với mọi người.
Giả Vũ Lam ở bên cũng gật đầu.
Trong tông môn, Thạch Lỗi phụ trách các loại kiến trúc, Lý Kiều Kiều thì quản lý phòng bếp, Vương Bình An chuyên môn luyện đan, Cơ Tử Linh thì là nhân viên quản lý chân chính của Tàng Thư Các.
Còn Giả Vũ Lam và Nhan Như Ngọc, đã là người quản lý Linh Dược viên.
Phiêu Miểu tông có bao nhiêu linh dược, các nàng rõ ràng nhất.
"Thì ra là thế!"
"Chúng ta chờ được, một khi có loại rượu thuốc này, còn xin Phiêu Miểu tông để lại cho chúng ta một chút."
Người của các thế lực lớn nghe tới đây, đều cười.
Các đệ tử như Nhan Như Ngọc đều thở dài một hơi, ngồi trở lại bàn tiệc, nhìn nhau, đều lộ ra một nụ cười.
Xem ra, Phiêu Miểu tông lại có được một sản nghiệp mới.
Đó chính là... bán rượu!