Chương 1061: Khiêu chiến Phiêu Miểu tông
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Lúc này, Thành chủ Thánh thành Thiên Diệu nháy mắt, chậm rãi đứng dậy, nói với Diệp Phong: "Diệp chưởng môn, chỉ là uống rượu, thật sự không có hào hứng lắm, còn không bằng... để thế hệ thanh niên so tài một phen?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn về phía ông ta.
Có người kinh ngạc, có người nhíu mày, có người thì lại vui vẻ.
Diệp Phong nhìn về phía Thành chủ Thánh thành Thiên Diệu, cảm thấy tu vi của người này không tầm thường, đã đạt tới Chuẩn Thánh tam chuyển.
Thế nhưng, Diệp Phong cũng không quan tâm.
Thật muốn đánh tới, coi như chỉ vận dụng Thần Linh lực, hắn cũng có thể dễ dàng nghiền chết thành chủ Thánh thành Thiên Diệu.
"So tài trong thế hệ thanh niên, cũng là nên, chuẩn!" Diệp Phong cũng đồng ý, hoàn toàn không do dự chút nào.
Ngay sau đó...
Một thanh niên mặc một bộ giáp mềm màu trắng đứng dậy.
"Thưa các vị tiền bối! Ta là tộc nhân đời thứ bảy của Chu gia tại Thánh thành Võ Diệu, tên là Chu Phùng Nguyên, thường xuyên nghe nói thực lực của đệ tử Phiêu Miểu tông rất mạnh, không biết có thể so tài một phen?"
Chu Phùng Nguyên cố ý phóng ra khí tức của bản thân.
Thần Nguyên Cảnh tầng hai đỉnh phong!
Rất yếu, Diệp Phong có thể dùng một hơi thổi chết tên này.
Thế nhưng là, tại thế hệ thanh niên, Chu Phùng Nguyên cũng không tầm thường.
Trên chỗ ngồi.
Diệp Phong bình tĩnh lạnh nhạt.
Từ khi Thành chủ Thánh thành Thiên Diệu đề nghị thế hệ thanh niên so tài, hắn đã ngờ tới sẽ có một màn như vậy.
Quả nhiên.
Một tên đau đầu Thánh thành Võ Diệu đã đứng ra.
"Xem ra, hẳn là Âm Như Dung sắp xếp Thành chủ Thánh thành Thiên Diệu tới tham dự lễ mừng, mà người này lại sắp xếp một vài thế lực trong Thánh thành Võ Diệu đứng ra khiêu chiến."
"Cho nên, đây là nghĩ phá hoại sao?"
Diệp Phong âm thầm giễu cợt.
Đệ tử Phiêu Miểu tông cũng cảm thấy tình hình không đúng.
Người của các thế lực lớn, cũng nghị luận lên.
"Xem ra, Chu Phùng Nguyên bị một vài người sai sử, chuyên môn khiêu chiến đệ tử của Phiêu Miểu tông, là muốn làm Phiêu Miểu tông khó xử."
"Hoàn toàn chính xác!"
"Mọi người đều cảm thấy Phiêu Miểu tông có được địa vị ngày hôm nay, đều dựa vào Diệp chưởng môn và Phi thiên đế, về phần thực lực của các đệ tử, cũng không bị các thế lực lớn coi trọng."
"Đúng vậy! Nếu không phải như thế, chỉ là một đệ tử đời thứ bảy của Chu gia Thánh thành Võ Diệu, cũng không dám đứng ra khiêu chiến."
Trên chỗ ngồi, Ngự Chủ, Bạch Bào thiên đế, Hoàng Long thiên đế đều truyền âm trò chuyện với nhau.
Vào lúc này.
Cung Thanh Thu đứng dậy, nhìn về phía bàn các đệ tử.
"Đã có người khiêu chiến, như vậy, là một đệ tử Phiêu Miểu tông hiểu rõ cấp bậc lễ nghĩa, ai muốn xuất chiến đây?"
Nàng đảo mắt một vòng, hỏi.
"Ta tới!" Đệ tử đời thứ hai Hứa Đại Lôi tới từ Bắc Lương thành đứng dậy.
"Sư huynh, giết gà làm sao lại dùng đao mổ trâu? Huynh chính là đệ tử đời thứ hai, đối phó người này, dùng đệ tử đời thứ ba chúng ta là đủ rồi." Hàn Vĩnh Huy đứng dậy.
Bước chân hắn ta đạp mạnh, đi tới giữa không trung.
Cũng là khí tức Thần Nguyên cảnh tầng hai đỉnh phong dần dần tản ra, lại cho người ta một loại cảm giác sắc bén.
"Ngươi có biết nói chuyện hay không?"
Chu Phùng Nguyên nghe vậy tức giận nói.
Cái gì mà "giết gà sao lại dùng đao mổ trâu", chẳng lẽ, đệ tử đời thứ bảy của Chu gia Thánh thành Võ Diệu lại là gà sao?
Hắn ta càng nghĩ càng tức giận.
Ầm!
Chu Phùng Nguyên phóng lên tận trời, tản ra khí thế đáng sợ, có thể chống đối với khí thế của Hàn Vĩnh Huy.
"Đánh như thế nào?" Hàn Vĩnh Huy khoanh tay, trường kiếm sau lưng rung lên liên tục, tựa như đang hưng phấn.
"Khụ khụ, hai vị thanh niên tuấn kiệt, để lão phu tới làm trọng tài, thế nào?" Một bóng người quần áo rách rưới đứng dậy.
Đây là một lão già họm hẹm.
Mũi to, tóc dài rối bù, tựa như cỏ dại khô, bên hông có một hồ lô rượu màu cam.
Khi nói chuyện, lão già này còn ợ rượu.
"Là tán tu Tửu Cuồng!"
"Nghe nói Tửu Cuồng tiền bối một thân một mình, không môn không phái, yêu thích uống rượu, du lịch khắp mọi nơi trên đại lục Thần Châu, không nghĩ tới cũng tham dự lễ mừng thăng tinh của Phiêu Miểu tông."
"Tửu Cuồng lão gia chính là Thiên Đế, thực lực không tầm thường, để ông ấy làm trọng tài, tuyệt đối không có vấn đề."
Người của các thế lực lớn đã nhận ra ông lão này là ai.
"Hóa ra là Tửu Cuồng, ngươi tới làm trọng tài trận so tài này đi." Diệp Phong đồng ý.
Hắn đã dùng Động Sát Chi Nhãn quan sát Tửu Cuồng.
Người này không phải Thiên Đế, mà là Chuẩn Thánh!
"Một tán tu Chuẩn Thánh trà trộn thế gian, thực lực rất mạnh, thật là thú vị, xem ra, trong đại lục Thần Châu còn có rất nhiều cường giả ẩn núp mà ta không biết."
Diệp Phong thầm nghĩ.
….
"Đa tạ Diệp chưởng môn, ta đã đảm nhiệm trọng tài, nhất định sẽ công bằng công chính, xin ngài yên tâm, xin người trong thiên hạ yên tâm!"
Tửu Cuồng đạp không bay lên.
Ông ta đứng giữa Hàn Vĩnh Huy và Chu Phùng Nguyên, đưa tay về phía hai người, mỉm cười nói:
"Hai vị thiên kiêu, hôm nay là ngày vui khi Phiêu Miểu tông tấn thăng Tứ tinh, không nên thấy máu, cho nên điểm tới là dừng, song phương lấy tám trăm hiệp làm hạn định."
"Nếu như tám trăm hiệp bất phân thắng bại, coi như là ngang tay."
"Thế nào?"
Tửu Cuồng nhìn trái nhìn phải, dường như đang chờ sự quyết định của hai người.
"Ta không có vấn đề." Hàn Vĩnh Huy gật đầu.
"Đương nhiên không có vấn đề." Chu Phùng Nguyên cũng gật đầu, nhìn về phía Hàn Vĩnh Huy, trong mắt ẩn chứa sự mỉa mai.
Thật đúng là hắn ta bị sai sử, cho nên mới khiêu chiến đệ tử Phiêu Miểu tông, cũng chuẩn bị nghiền ép bọn họ.
Kể từ đó, là có thể phá đám Phiêu Miểu tông.
"Được, ta đếm ba tiếng, lập tức bắt đầu."
Tửu Cuồng vừa đếm vừa lui lại: "Ba, hai, một rưỡi, một, bắt đầu!"
Khi nói tới "một nửa" thì toàn trường đều cười vang, đều không nghĩ tới Tửu Cuồng lại hài hước như thế.
Theo hai chữ "bắt đầu" vang lên, Hàn Vĩnh Huy và Chu Phùng Nguyên chính thức khai chiến.
"Kiếm Ảnh Chiêu Chiêu!"