Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1063 - Chương 1063 - Thực Lực Kinh Người Của Đệ Tử Chân Truyền

Chương 1063 - Thực lực kinh người của đệ tử chân truyền
Chương 1063 - Thực lực kinh người của đệ tử chân truyền

Chương 1063: Thực lực kinh người của đệ tử chân truyền

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trên bầu trời.

"Ba, hai, một, bắt đầu!"

Lúc này, Tửu Cuồng cũng không đùa cợt, hô thẳng ba tiếng, nhanh chóng bắt đầu trận so tài này.

"Nhãi con, là ngươi chủ động tìm tai vạ, cũng không nên trách ta." Lý Mục Thành cười lạnh.

Hai tay của hắn ta bấm niệm pháp quyết, chuẩn bị vận dụng thần thông.

"Nổ!"

Đúng lúc này, tay trái Vương Bình An cầm một túi càn khôn, tay phải luồn vào bên trong, lấy ra mấy chục viên đan dược đen bóng, ném mạnh về phía Lý Mục Thành.

Thế nhưng hắn ta còn thấy chưa đủ, lại ném thêm mấy lần nữa.

Chỉ trong nháy mắt này.

Mấy trăm viên Cuồng Bạo Đan bay lả tả xung qunah Lý Mục Thành, theo thứ tự mà nổ tung, sinh ra sóng xung kích kinh khủng, đồng thời có mây đen cuồn cuộn, che khuất tầm mắt mọi người.

"Ngươi có độc!"

Từ trong mây đen truyền ra tiếng rống giận của Lý Mục Thành, ngay sau đó, chính là tiếng kêu rên của hắn ta.

Ầm!

Trong ánh mắt rung động của mọi người, Lý Mục Thành bay ra khỏi mây đen ngã xuống mặt đất, quần áo toàn thân rách tung tóe, trong lỗ mũi còn phun ra luồng khí màu đen.

Lý Mục Thành ho khan vài tiếng, trong miệng cũng có khói đen tuôn ra.

Toàn thân trên dưới của hắn ta đen như mục, tựa như bị ném vào trong vạc mực vậy, tản ra mùi khét khó ngửi.

Dáng vẻ này, thật sự là thảm không nỡ nhìn!

"Ha ha, uy lực cũng không tệ lắm!"

Vương Bình An hạ xuống mặt đất, nụ cười trên mặt không dừng được.

Mọi người thấy cảnh tượng này, đều kinh ngạc không nói nên lời.

Mặc dù có Luyện Đan sư sẽ luyện chế ra một loại đan dược chuyên môn nổ tung, uy lực không tầm thường, cũng coi như là một loại thủ đoạn bảo mệnh của Luyện Đan sư, thấy nhiều cũng không lạ.

Thế nhưng là...

Tựa như Vương Bình An, vừa ném ra cũng là mấy trăm viên đan dược nổ tung, thật sự là tới tình trạng xa xỉ tới phát rồ rồi!

Khóe miệng vô số người đều co giật.

….

"Tại sao có thể như vậy... A!"

Lý Mục Thành dùng tay che mặt, cảm giác bản thân cũng coi như là tử vong về mặt xã hội rồi.

"Vẫn không trở lại sao?"

Trưởng bối của Lý Mục Thành vội vã đưa tay ra, hút hắn ta trở về chỗ ngồi, răn dạy một phen.

Đám người Chu Phùng Nguyên và Lý Mục Thành ở nơi đây đều được Thành chủ Thánh thành Thiên Diệu âm thầm tìm tới.

Cho nên, trưởng bối của bọn họ cũng không biết tại sao hậu bối của mình lại khiêu chiến đệ tử Phiêu Miểu tông.

Theo suy nghĩ của bọn họ, những hậu bối này muốn nổi danh muốn điên rồi.

"Trận thứ hai, đệ tử Phiêu Miểu tông chiến thắng."

Tửu Cuồng tuyên bố kết quả trận so tài này, sau đó lại uống một hớp rượu lớn, vẻ mặt rất hưởng thụ, còn định uống tiếp nữa.

"Còn có ai muốn so tài tiếp hay không?"

Tửu Cuồng uống rượu xong, đảo mắt một vòng rồi hỏi thăm.

"Ta tới!"

Lại một thanh niên thiên kiêu ra sân.

Nàng là một cô gái!

Người này khoảng một mét tám, chân dài miên man, mặc một bộ sườn xám màu đỏ, xẻ tà cực cao, mỗi tay cầm một thanh kiếm nhỏ.

Tu vi, đã tới Thần Nguyên Cảnh tầng bốn!

"Thánh thành Thiên Diệu, Ôn Linh, xin chỉ giáo."

Ôn Linh liếc nhìn về phía ghế của đệ tử Phiêu Miểu tông, dường như đang tìm kiếm đối thủ.

"Để ta tới so tài với ngươi đi."

Cơ Tử Linh đặt quyển sách trong tay xuống, chậm rãi đứng dậy, một mái tóc tím dài tới mắt cá chân bay múa trong gió.

"Là Tử Linh tiên tử!"

"Đây chính là sách giáo khoa sống, hiểu được vô số pháp thuật, thần thông, điển tích, là tài nữ nổi danh nhất Phiêu Miểu tông, đồng thời cũng là nhân viên quản lý của Tàng Thư Các."

"Nhân viên quản lý là cái gì?"

"Chính là chức vụ cùng loại với trưởng lão, quản lý toàn bộ Tàng Thư Các, địa vị trong Tàng Thư Các gần với Diệp chưởng môn."

Cơ Tử Linh xuất hiện, lập tức tạo thành náo động.

"Tử Linh sư muội, Ôn Linh là Thần Nguyên Cảnh tầng bốn, ngươi xác định bản thân có thể chiến thắng?" Giả Vũ Lam lo lắng hỏi.

"Yên tâm đi, ta có thể." Cơ Tử Linh nháy mắt, chậm rãi bước ra, khí tức trên người dần dần thăng lên, đạt tới Thần Nguyên Cảnh tầng ba đỉnh phong.

Nàng thấp hơn Ôn Linh một cảnh giới nhỏ!

Ôn Linh nhớ kỹ sứ mạng của mình là đánh bại đệ tử Phiêu Miểu tông, cho nên, mặc kệ tu vi của Cơ Tử Linh có thấp hơn mình hay không, vẫn tiếp tục bước ra ngoài.

"Nếu vậy, hai chúng ta lên so tài!"

Trên bầu trời.

Khi Tửu Cuồng tuyên bố "bắt đầu", Ôn Linh phát động thế tiến công trước.

Nàng ném mạnh song kiếm trong tay đi.

Bọn chúng hóa thành hai hư ảnh Chân Long màu trắng, ngoài thân còn có vảy giáp lóe ra hàn quang, cùng giáp công Cơ Tử Linh.

"Trận pháp, Thiên Nguyên Thuẫn!"

Cơ Tử Linh không chút hoảng hốt nào.

Hai tay của nàng cùng khắc họa trận pháp, dưới chân có một pháp trận mà tím xuất hiện, có màn sáng tím nhạt bay lên, hình thành một lớp giáp bảo vệ hình bán cầu, bảo vệ nàng ở bên trong.

Keng keng keng!

Hai hư ảnh Chân Long màu trắng liên tục chém tới.

Thế nhưng, Thiên Nguyên Thuẫn chỉ là chấn động liên tục, cũng không có dấu hiệu bị công phá.

"Sát trận, Thâm Uyên Ma Hoàng!"

Cơ Tử Linh lại dùng hai tay khắc họa trận văn, sau lưng có một vùng vực sâu xuất hiện, tựa như một khe hở hư không rộng lớn, có vô số khí tức rét lạnh từ đó tản ra.

Trong mơ hồ, còn có thể nghe được tiếng thét làm cho người run sợ.

"Rống!"

Mấy chục con ma đầu màu đen nhảy ra khỏi đó, trong tay cầm rìu chiến, sau lưng có hai cánh, mỗi một con đều đạt tới cấp độ Yêu Hoàng hạ đẳng đỉnh phong, mang theo khí tức mạnh mẽ giết ra ngoài.

"Đây là trận pháp triệu hoán!"

"Vậy mà có thể triệu hồi Thâm Uyên Ma Đầu, mà lại kéo tới mấy chục con cùng lúc, tạo nghệ trận pháp của Cơ Tử Linh rất cao!"

Cường giả của các thế lực lớn nhìn xuyên hiện tượng thấy được bản chất, liên tục cảm thán, đều cảm thấy Cơ Tử Linh thật sự quá thiên tài.

"Trở về!"

Đối mặt với mấy chục con Ma Đầu cấp bậc Yêu Hoàng hạ đẳng đỉnh phong, Ôn Linh cũng rất e ngại, vội vã triệu hồi lại hai thanh phi kiếm biến thành hư ảnh Chân Long màu trắng, ngăn cản ma đầu.

Xoẹt!

Mười mấy con Thâm Uyên Ma Đầu bị hư ảnh Chân Long màu trắng xé nát, ngay sau đó, phát ra tiếng kêu thảm, tan thành tro bụi.

Thế nhưng, những ma đầu còn sót lại tiếp tục cắn xé.

Bọn chúng hung hãn không sợ chết, vô cùng hung mãnh.

Xoạt xoạt!

Hư ảnh của hai con Chân Long màu trắng khó khăn ngăn cản thế công của Thâm Uyên Ma Đầu, dần dần vỡ vụn, hóa thành hai thanh phi kiếm rạn nứt, rơi trở lại trong tay Ôn Linh.

"Ta nhận thua!"

Ôn Linh nói với vẻ dứt khoát.

Tu vi Cơ Tử Linh thấp hơn nàng, thế nhưng là, tạo nghệ trận pháp thực sự quá cao, coi như đối mặt thiên kiêu Thần Nguyên Cảnh tầng năm đều có thể trấn áp, quá mạnh mẽ.

"Không hổ là Tử Linh tiên tử, quá lợi hại!"

Bình Luận (0)
Comment