Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1104 - Chương 1104 - Ý Tưởng Điên Rồ, Thu Phục Thiên Cơ Các

Chương 1104 - Ý tưởng điên rồ, thu phục Thiên Cơ Các
Chương 1104 - Ý tưởng điên rồ, thu phục Thiên Cơ Các

Chương 1104: Ý tưởng điên rồ, thu phục Thiên Cơ Các

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Tại Thiên Cơ Các, Chiết Phiến công tử ngồi trên vị trí chủ thượng, bên cạnh là Chu Vĩnh Phúc, Tiêu Phạn Cốc và Đổng Nguyên Đông.

Từ lúc gây dựng thế lực đến giờ, Thiên Cơ Các vẫn chỉ có mỗi bốn người bọn họ.

“Tên Diệp Phong chết tiệt này!”

“Rõ ràng hắn biết chúng ta ở đây, vậy mà không truy sát. Đây là ngó lơ bản các chủ, vũ nhục bản các chủ!” Chiết Phiến công tử giận điên người.

Song hắn ta không biết Tiên Tri Nhất Tộc đã bị diệt, chỉ còn mỗi mình hắn.

“Hay lắm! Xem ra ngươi cũng hận Diệp Phong.” Một giọng nói bất chợt vang lên.

Bốn người của Thiên Cơ Các khiếp vía, vội ngó nghiêng xung quanh, lại chẳng thấy một bóng người nào.

“Ai......... ai giả thần giả quỷ!” Chiết Phiến công tử quát lên.

Bốp!

Một bàn tay từ trên trời giáng xuống, tát bay Chiết Phiến công tử ra ngoài, má trái sưng húp, ngay cả tóc giả cũng rơi ra, để lộ chiếc đầu trơn bóng.

“Hử, thú vị đấy!”

Nhìn quả đầu trọc lóc của Chiết Phiến công tử, Phùng Xuyên hiển lộ chân thân, uy áp thuộc về Thiên Đế đỉnh cấp tản ra, trấn áp cả bốn người họ.

“Thiên.......... Thiên Đế!”

Nhóm bốn người của Thiên Cơ Các bị dọa cho ngu người.

“Nhìn ra được tu vi của bổn thánh tử, mắt của các ngươi cũng không tồi. Có hứng thú trở thành thuộc hạ của bổn thánh tử không?” Phùng Xuyên cười hỏi.

Chiết Phiến công tử và thủ hạ của hắn ngẩn người.

Không nghe lầm chứ?

Thiên Đế đỉnh cấp muốn thu nhận Thiên Cơ Các

Thế thì tốt quá rồi!

Giờ Thiên Cơ Các đã có chỗ dựa.

Nghĩ vậy, Chiết Phiến công tử vội quỳ xuống, dập đầu và nói: “Thuộc hạ là Chiết Phiến tiên tri, các chủ của Thiên Cơ Các, nay nguyện ý làm thuộc hạ của thánh tử.”

“Tiên tri?” Phùng Xuyên nhướng mày, “Ngươi là người của Tiên Tri Nhất Tộc?”

“Vâng........ vâng!” Chiết Phiết công tử sợ run người.

Phùng Xuyên nheo mắt, vươn tay đè lên bả vai của Chiết Phiến công tử, sử dụng Anh Linh Chi Lực viễn cổ để phán đoán.

Sau đó, hắn ta chắc chắn thân phận của đối phương..

“Ngươi có biết sự tình Diệp Phong chỉ dùng một sợi tóc đã diệt sạch các cường tộc trong vũ trụ có ý đồ tấn công đại lục Thần Châu, bao gồm cả Tiên Tri Nhất Tộc không?” Phùng Xuyên hỏi.

“Cái gì?!” Chiết Phiến công tử nghe xong mấy lời này mà vẻ mặt ngơ ngác.

Diệp Phong dùng một sợi tóc diệt sạch cường tộc trong ngân hà?

Sao có thể? Sao có thể!

Chiết Phiến công tử không tin nổi.

“Đó là sự thật.” Phùng Xuyên cười lạnh, “Chẳng lẽ, đám các ngươi đều rúc dưới đất, không biết chuyện gì đã xảy ra?”

Vẻ mặt Chiết Phiến công tử sượng trân.

Dạo này, vì đảm bảo an toàn cho bản thân nên bọn họ vẫn luôn lánh mặt, không dám ra ngoài, nên không nắm bắt được tin tức từ ngoại giới là chuyện hiển nhiên.

Hiện tại, nghe xong sự tích của Diệp Phong, cả đám đều kinh hồn bạt vía.

“Nhục thân của Diệp Phong đã thành Thánh, còn tu vi đã đột phá Chuẩn Thánh cấp ba, rất mạnh.” Phùng Xuyên nói.

Bốn người Thiên Cơ Các càng kinh hãi.

“Từ nay trở đi, bổn thánh chủ sẽ là tân các chủ của Thiên Cơ Cá, ngươi........ làm phó các chủ đi.” Phùng Xuyên trỏ vào mũi của Chiết Phiến công tử, thong dong nói, “Nhân tiện, ta là Phùng Xuyên, thánh tử của Thánh địa Vạn Tông!”

“Hả?” Chiết Phiến công tử ngơ ngác.

Dựa vào cái gì!

Để hắn làm các chủ không được à?

Chiết Phiến công tử bất mãn ra mặt.

Song Chu Vĩnh Phúc ở bên cạnh lại có vẻ mừng lắm.

“Hắc hắc, Chiết Phiến công tử đoạt vị trí các chủ trên tay mình, giờ thánh tử lại làm điều tương tự với hắn, đúng là báo ứng.”

“Thiên Cơ Các vững mạnh, các chủ liên tiếp các chủ, hẳn là đạo lý này.”

Nhìn vẻ mặt nghẹn khuất của Chiết Phiến công tử, Chu Vĩnh Phúc mừng thầm trong lòng.

Phùng Xuyên an tọa trên vị trí của các chủ.

Sau khi tìm hiểu một lúc, hắn ta đã nắm rõ từng thông tin về bốn thủ hạ mới của mình.

Hắn ta biết Tiêu Phạn Cốc từng phản bội Phiêu Miểu Tông, biết Chu Vĩnh Phúc từng là Nhiếp Hồn chân nhân, cũng có thù không đội trời chung với Diệp Phong.

Hiển nhiên hắn ta cũng biết Đổng Nguyên Đông là do ba người hợp thể, mà hai hồn phách trong đó đều có thù oán với Diệp Phong.

Phùng Xuyên còn biết cả lai lịch của Chiết Phiến công tử.

Hắn ta hài lòng về thế lực ngầm có thù oán với Diệp Phong này lắm, cho nên kỳ vọng cũng cao.

“Chúng ta đều muốn Diệp Phong chết.”

“Đây là mục tiêu chung mà chúng ta phải cố gắng đạt được.”

“Ngặt một nỗi thế lực của chúng ta quá yếu.”

Phùng Xuyên cảm thán.

Thay thế vị trí của Diệp Phong là điều không dễ dàng, nhưng hắn ta lại ám ảnh với vị trí thiên mệnh chi tử.

“Dù phải phản bội đại lục Thần Châu mình cũng phải trở thành thiên mệnh chi tử. Nếu sinh linh của Thần Châu đã không giúp đỡ, vậy đừng trách ta hợp tác với người ngoài.” Phùng Xuyên nhếch miệng cười.

Giọng nói của hắn văng vẳng khắp Thiên Cơ Các, khiến đám người của Chiết Phiến công tử kinh hồn bạt vía.

“Trời ạ!”

“Hắn cũng muốn giết Diệp Phong!”

“Thảo nào lại bước lên vị trí các chủ của Thiên Cơ Các. Xem ra, mỗi đời các chủ đều có chung mục tiêu.”

“Đó chính là giết chết Diệp Phong!”

“Ta kiến nghị cứ liên hợp tất cả những người có thù với Diệp Phong thành một tổ chức, gọi là “Phản Diệp Minh*”, có được không?”

*Minh trong liên minh, tổ chức chống lại Diệp Phong

“Phản Diệp Minh?” Phùng Xuyên cong môi, “Tên này chưa khí phách lắm, phải gọi là Trảm Diệp Minh!”

“Tên hay!” Bốn người còn lại bắt đầu ca tụng.

Phùng Xuyên hưởng thụ cảm giác được mọi người kính ngưỡng, liếc mắt nhìn Chiết Phiến công tử rồi hỏi: “Ta nghe nói, đại bản doanh của tộc Tiên Tri đã bị Diệp Phong tận diệt, vậy nơi đó của các ngươi không lưu lại thứ gì hửm?”

“Đương nhiên có!” Chiết Phiến công tử ngẫm nghĩ, “Dùng huyết mạch sẽ mở được tế đàn, ắt hẳn sẽ nhận được truyền thừa.”

Phùng Xuyên lộ vẻ mừng rỡ: “Mau dẫn đường!”

..........

Sâu trong vũ trụ, Phùng Xuyên dẫn bốn người của Thiên Cơ Các vào hư không, sau một hồi lâu, cuối cùng cũng tới một lục địa rộng bạt ngàn.

Đây là lãnh địa tổ tiên của tộc Tiên Tri.

“Đây là đại lục Tiên Tri.” Chiết Phiến công tử giới thiệu, “Đại lục này rộng hơn trăm vạn dặm, có vô số sinh linh sinh sống, mà tộc Tiên Tri là người thống trị nơi này, chỉ tiếc.......”

Hắn nhìn quanh bốn phía.

Toàn bộ đồ vật thuộc về tộc Tiên Tri đã bị cướp sạch.

Qua trăm năm, ngàn năm nữa, ắt hẳn sinh linh trên đại lục này sẽ chẳng còn nhớ đến sự tồn tại của tộc Tiên Tri nữa.

Bình Luận (0)
Comment