Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1119 - Chương 1119 - Âm Như Dung Sắc Mặt Dần Dần Tái Xanh

Chương 1119 - Âm Như Dung sắc mặt dần dần tái xanh
Chương 1119 - Âm Như Dung sắc mặt dần dần tái xanh

Chương 1119: Âm Như Dung sắc mặt dần dần tái xanh

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Thiên Diện ma quân rất đau lòng.

Đó là tập chân dung Diệp Phong tặng cho hắn ta, có trên ngàn trang, toàn bộ đều là tất cả hình ảnh của Âm Như Dung.

Đối với Thiên Diện ma quân mà nói, vật này còn quý hơn linh thạch cực phẩm!

Nhưng bây giờ lại bị hải đảo đột nhiên nổ tung làm phân tán, không ít trang còn bị hủy.

“Rốt cuộc có chuyện gì?”

Thiên Diện ma quân cắn răng cắn lợi, cúi đầu, nhìn hòn đảo nổ tung, chỉ thấy trong đó có một con thanh xà vô cùng khổng lồ chui ra, toàn thân lôi quang lấp lánh, hiển nhiên là sắp độ kiếp.

“Ha ha ha!”

“Bổn hoàng bế quan nhiều năm, cuối cùng cũng lột xác thành giao long, tiến giai Phá Hư cảnh rồi.”

Thanh xà cười ha ha, tiếng sấm động trời.

Thiên Diện ma quân chỉ là Thần Nguyên cảnh, bị dọa toàn thân run rẩy, liên tục thối lui.

“Tức chết ta rồi!”

Hắn ta rất nổi cáu.

Nếu như thanh xà chỉ là Thần Nguyên cảnh, hắn ta nhất định lấy sức mạnh lôi đình ra tay, đánh nổ nó.

Đành chịu, thanh xà thực lực không tầm thường, không thể đánh trực tiếp.

Ầm ầm ầm.........

Lôi đình điện hư ảo rất nhanh đã xuất hiện, thanh xà ngẩn ra, vẫn nên bắt đầu độ kiếp.

Khu vực này bị lôi quang che phủ, Thiên Diện ma quân chỉ kịp thu gom một phần tập chân dung, phần còn lại đều bị lôi quang bao phủ, hắn ta không dám vào lấy.

“Ôi, đây là cái gì?”

Hai vị nữ tử trẻ tuổi từ lân cận bay đến, nhìn thấy thanh xà đang độ kiếp, cũng nhìn thấy Thiên Diện ma quân, ánh mắt đặt lên tập chân dung hắn ta cầm.

“Súc sinh đáng chết!”

“Sao ngươi lại có..... hình ảnh không thể nhìn nổi đến vậy?”

Hai vị thị nữ này gắt gao nhìn Thiên Diện ma quân.

Ánh mắt kia dường như muốn ăn luôn hắn ta!

“Ôi!”

Thiên Diện ma quân hít sâu một hơi.

Hắn ta căn bản không ngờ tới, sẽ gặp phải thị nữ của Âm Như Dung ở đây, hơn nữa, hai người này còn đều là Phá Hư cảnh.

“Ba mươi sáu kế chạy là thượng sách!”

Thiên Diện ma quân bóp nát một tấm truyền tống phù, lập tức biến mất không thấy, lúc xuất hiện lại hắn ta đã hội họp với Hắc Giáp Vệ, dùng tốc độ nhanh nhất về thành Bạch Phù.

Lân cận hải đảo.

Hai thị nữ tìm thấy không ít sách tập chân dung còn lại, mặc dù Âm Như Dung trong hình ảnh đều mặc y phục, nhưng thần thái rất quyến rũ câu dẫn người khác.

Cái này mà để nàng ta biết nhất định sẽ nổi giận.

Nửa canh giờ sau.

Hai thị nữ về đến tiểu viện ẩn cư bên bờ biển của Âm Như Dung, để một phần quyển tập chân dung lên bàn.

Sau khi Âm Như Dung nhìn thấy, lập tức nổi giận.

“Ai làm?”

Hô hấp của nàng ta gấp rút, trên bầu trời có sấm sét nhấp nháy, hư không nứt ra, mây đen tràn trề, giống như thế giới sắp tận thế.

“Nô tỳ phát hiện trong khu vực biển.”

Hai thị nữ không dám che giấu, lập tức nói hết cuộc gặp gỡ ở Thiên Nguyên hải vực ra.

Hơn nữa, các nàng còn ngưng tụ ra hình ảnh của Thiên Diện ma quân.

“Thì ra là người này!”

“Hạ lệnh truy sát cho ta, tìm cả Thần Châu đại lục, cho dù đào ba tấc đất, cũng phải đào người này ra cho ta!”

Âm Như Dung giận dữ nói.

“Vâng.” Hai thị nữ nhanh chóng hành động.

Đợi các nàng đi, Âm Như Dung tức đến nỗi vội vàng xé nát mấy trang chân dung.

Sau đó.

Nàng ta phát hiện một hình ảnh nàng ta nằm nhoài bên hồ tắm, mặc dù có sương mù nhàn nhạt che phủ, nhưng vẫn có thể khiến vô số nam nhân hô hấp nặng nề, máu lưu thông nhanh.

“Đây không phải là hình ta tắm hồi trước sao?”

“Rốt cuộc là ai có thể làm ra quyển tranh này, lẽ nào bên cạnh ta lúc nào cũng có người đang rình mò?”

Âm Như Dung sắc mặt tái xanh.

Nàng ta nhìn quanh bốn phía, cứ cảm thấy tâm thần bất an.

Một ngày sau.

Bức họa của Thiên Diện ma quân được dán khắp thành trì ở Thần Châu đại lục, còn viết rõ, nếu có thể cung cấp manh mối hữu dụng có thể được nhận mười khối linh thạch cực phẩm, nếu có thể bắt được người này, linh thạch tăng gấp mười.

Tin tức vừa ra, Thần Châu náo động.

Tất cả mọi người đều tìm kiếm bức họa, hy vọng có thể bắt được Thiên Diện ma quân.

Như vậy thì có thể nhận được linh thạch cực phẩm.

Vạn Tông thánh địa.

“Thánh tử, không hay rồi!”

“Trong Thần Châu lại có một tin tức mới, nghe nói là thánh chủ Thiên Diệu thánh thành Âm Như Dung hạ lệnh truy sát một người, lại áp danh tiếng của ‘bảng Linh Bảo’ mới phát hành xuống rồi.”

Trư Vĩnh Phúc và Chiết Phiến công tử cùng báo cáo tình hình.

“Cái gì?”

Phùng Xuyên nghe vậy tức thở phì phì, ngất ngay tại chỗ, hồi lâu vẫn chưa thể tỉnh lại.

Gã không hiểu.

Tại sao Diệp Phong đối đầu với mình, Tiếu Thương Thiên đối đầu với mình, bây giờ ngay cả Âm Như Dung cũng đối đầu với gã?

Ta đây là tạo nghiệt gì vậy chứ!

Cho dù tức ngất xỉu, Phùng Xuyên vẫn gặp ác mộng, thân thể co giật kịch liệt, giống như điện giật vậy.

..............

Phủ thành chủ thành Bạch Phù.

Thiên Diện ma quân và Cung Thanh Thu ngồi trên ghế, nhìn bức họa Hắc Giáp Vệ đưa tới, sắc mặt kỳ lạ.

“Ma quân, đây không phải là tướng mạo hồi trước của ngươi sao?”

Cung Thanh Thu hỏi.

Lúc này, Thiên Diện ma quân hóa thành một công tử bạch y tuấn tú, nhìn thấy nam nhân trung niên râu cá trê trên bức họa, khóe miệng co giật.

“Suỵt!”

Hắn ta vội thủ thế im lặng.

“À, ta hiểu rồi!” Cung Thanh Thu nghĩ sai thành Diệp Phong đặc biệt phái Thiên Diện ma quân đi thích sát Âm Như Dung, vội vàng gật đầu.

Ngươi lại hiểu rồi?

Thiên Diện ma quân vò đầu, không biết Cung Thanh Thu hiểu thật, hay là không hiểu giả vờ hiểu.

Không lâu sau.

Cung Thanh Thu bế quan tu hành, xông kích Thần Nguyên cảnh đỉnh phong.

Thiên Diện ma quân về dãy núi Nam Lộc, đang chuẩn bị làm gì đó, lại phát hiện sau lưng có gió thổi đến, vội vàng xoay người nhìn lại.

Ngoài sơn động, có một người.

Hắn chính là Diệp Phong.

“Có chuyện gì vậy?” Diệp Phong cầm bức họa của Thiên Diện ma quân mấy ngày trước, hỏi.

Thiên Diện ma quân khóe miệng co rút, chỉ đành nói ra chuyện xảy ra ở Thiên Nguyên hải vực.

“Thì ra là như vậy!”

Diệp Phong bừng tỉnh.

Hắn nhìn phương hướng của Thiên Nguyên hải vực, vuốt cằm, đột nhiên cười lên, nụ cười dần dần biến thái.

Sáng sớm hôm sau.

Các thành trì ở Thần Châu đại lục.

Loạt xoạt!

Cùng lúc đó, có vô số tập trung từ trên trời giáng xuống, được mọi người vươn tay nhận lấy, sau đó phát hiện, đây là một nữ nhân tuyệt mỹ, hoặc là mỹ nhân tắm rửa, hoặc là đang ngủ.

Mặc dù đều mặc y phục, nhưng hơi mát mẻ.

“Ôi!”

“Đây là Âm Như Dung thánh chủ của Thiên Diệu thánh thành!”

“Trời ơi, sao lại có tranh vẽ của nàng, hơn nữa còn ăn mặc mát mẻ như vậy, biểu cảm cũng rất quyến rũ.”

Các nơi ở Thần Châu, không ít người đều nhận ra người trong tranh.

Sau đó, là nghị luận vô cùng kịch liệt.

Bình Luận (0)
Comment