Chương 1130: Không gian bên trong khổng lồ, tồn tại như một thế giới nhỏ (2)
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Đạo hữu, ngươi đến Phiêu Miểu tông, có việc gì sao?” Một người đột nhiên hiện thân, chính là Thanh Sam Kiếm Tổ.
Y đã đột phá đến tầng thứ chín của Phá Hư cảnh, chênh lệch thực lực với Thiên Đế hải tộc này cũng không lớn lắm.
Đương nhiên trong lòng cũng không có chút nào sợ hãi.
“Ta chính là Lôi Xà Thiên Đế của Bát Nguyên Hải Tộc, nghe nói có thể kiểm tra xếp hạng sức mạnh trong vũ trụ tại Lực Lượng Thần Bi của Phiêu Miểu tông, cho nên đến đây.”
Thái độ của Lôi Xà Thiên Đế rất cung kính.
Diệp Phong nổi tiếng đáng sợ.
Mặc dù trong Hải tộc có rất nhiều người chưa từng nghe đến cái tên Diệp Phong này, nhưng Bát Nguyên Hải Tộc cách đại lục Thần Châu rất gần, danh tiếng của Diệp Phong chẳng khác nào như sấm bên tai.
“Đi theo ta!”
Thanh Sam Kiếm Tổ phụ trách dẫn đường.
“Đạo hữu, đây là Tu Di Đại Trận sao?” Lôi Xà Thiên Đế nhìn xung quanh, như có điều suy nghĩ.
Ngươi biết nhìn hàng đấy, đây đúng là Tu Di Đại Trận cho Chưởng môn chúng ta đích thân chế tạo, khiến cho diện tích không gian bên trong mở rộng gấp trăm lần.” Thanh Sam Kiếm Tổ cũng không hề che giấu.
“Thì ra là do Diệp Chưởng môn chế tại, chẳng trách vì sao toà Tu Di Đại Trận này lại tinh diệu như vậy.”
Lôi Xà Thiên Đế tâng bốc một câu.
Sau đó, theo sự chỉ dẫn của Thanh Sam Kiếm Tổ, hắn ta đáp xuống Lực Lượng Thần Bi khổng lồ.
“Xoạt!”
Một con lôi xà dài tới vạn trượng từ trên trời giáng xuống, nện trúng Lực Lượng Thần Bi.
[Xếp hạng 6710821: Lôi Xà – Bát Nguyên Hải Tộc thuộc Thần Châu]
“Thứ hạng khoảng hơn sáu trăm vạn, quả nhiên là cấp bậc Thiên Đế, hơn nữa còn là cao thủ trong các Thiên Đế.”
Lời bình của Thanh Sam Kiếm Tổ.
“Ầm ầm ầm!”
Đúng lúc này, đỉnh Phiêu Miểu Phong chợt có tiếng sấm vang lên, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Nhưng rất nhanh, tiếng sấm biến mất, tựa như thiên kiếp vốn nên xuất hiện bị ép xuống, vô cùng kỳ lạ.
Đỉnh núi.
Diệp Phong nhìn Hồ Phi Phi đi ra từ đại điện chưởng mô, hai mắt mở to.
“Ngươi thức tỉnh sớm vậy!”
Tầm mắt của hắn dời đi, chiếu tới sau lưng Hồ Phi Phi, phát hiện nàng đã có mười cái đuôi cáo.
“Đây là Thập Vĩ Thánh Hồ?”
Trong đầu Diệp Phong tràn đầy nghi hoặc.
“Phi Phi, sao nàng lại thức tỉnh sớm vậy?”
Diệp Phong không ngừng vuốt ve mười cái đuôi mềm mại xoã tung của Hồ Phi Phi, cảm xúc tốt hơn lúc trước rất nhiều, nhịn không được xoa thêm mấy cái, yêu thích không muốn rời tay.
“Có phải Chưởng môn không thích ta tỉnh lại?”
Hồ Phi Phi hai tay chống nạnh, bĩu môi đáp.
“Ta biết ngay là chàng không thích người ta nữa mà, chàng có niềm vui mới rồi, đúng không? Hừ! Ta giận rồi!”
“Hả? Còn giận nữa?”
Diệp Phong bật cười, vuốt ve đôi tai hồ ly mềm mại mượt mà của Hồ Phi Phi.
“Ây, đáng ghét!”
Hồ Phi Phi liên tục dậm chân.
“Nói này, không phải đáng lẽ phải một thời gian nữa nàng mới có thể tỉnh lại sao?” Diệp Phong tò mò hỏi.
Mới ban nãy, trên không trung Phiêu Miểu Phong còn có lôi kiếp tích tụ.
Đây chính là dị tượng đặc thù xuất hiện vì Hồ Phi Phi xuất quan, sắp độ đại kiếp Phong Thánh.
Nhưng vì năng lượng không đủ nên nàng không có cách nào độ kiếp được.
Đương nhiên lôi kiếp vừa mới tích tụ cũng tiêu tan.
Nên mới có cảnh tượng mà mọi người vừa nhìn thấy.
“Ta cũng không biết, dù sao cũng có cảm giác bản thân lột xác xong, cho nên tỉnh lại.”
Hồ Phi Phi đáp.
“Thật sao?” Diệp Phong tỏ vẻ hoài nghi.
“Thật, thật hơn cả vàng!” Hồ Phi Phi gật đầu như giã tỏi.
Diệp Phong nhìn nàng, mở Động Sát Chi Nhãn ra.
[Tên: Hồ Phi Phi]ư
[Cập bậc: Thập Vĩ Thánh Hồ (cấp bậc Nguỵ Thiên Đạo)]
[Ghi chú: Lột xác hoàn thành, bởi vì chưa độ kiếp cho nên không cách nào tiến thêm một bước, thực lực hiện tại đang ở cấp bậc Nguỵ Thiên Đạo, khi tiến vào trạng thái chiến đấu thì có thể đạt tới cấp bậc Nhập Thánh.]
Xem xong, Diệp Phong cũng không phát hiện có gì khác lạ.
Nhưng bất kể thế nào.
Hiện tại Hồ Phi Phi đã hoàn toàn lột xác thành công, chỉ thiếu một trận đại kiếp Phong Thánh trùng trùng điệp điệp.
Về việc vì sao lại sớm thức tỉnh thì ngay cả Động Sát Chi Nhãn cũng nhìn không ra, Diệp Phong cũng lười truy tra đến cùng.
Dù sao Hồ Phi Phi cũng không sao, vậy là được rồi.
“Tỉnh rồi thì qua đây bóp vai đấm lưng cho ta.”
Diệp Phong ngồi trên ghế trúc, hai mắt nhắm lại.
“Chưởng môn, ngài thật là đáng ghét!” Hồ Phi Phi vung vẩy mười cái đuôi cáo xoã tung màu hồng, đứng sau lưng Diệp Phong, bàn tay mềm mại đặt lên vai hắn, nhẹ nhàng xoa bóp.
“Ừm, thật thoải mái!”
Diệp Phong không nhịn được hít sâu một hơi.
“Chưởng môn, ta muốn độ kiếp!” Hồ Phi Phi bĩu môi, không vui ra mặt.
“Đợi thêm mấy năm đi!” Diệp Phong nói.
Phải gần một năm sau Lôi Đình điện mới bị quá tải và phóng thích đại kiếp Phong Thánh thêm lần nữa, mà Diệp Phong lại đã hứa sẽ dành cơ hội lần này cho Tinh Hà Chuẩn Thánh.
Sau đó phải đợi thêm ba năm mới đến lượt Hồ Phi Phi độ kiếp.
“Một tháng nữa ta có thể đột phá lên Tứ Chuyển Chuẩn Thánh, sau đó, ta cũng cần đại kiếp Phong Thánh.”
“Cho nên, giờ phải làm sao đây?”
Diệp Phong xoa thái dương, bắt đầu rối rắm.
Lôi Đình điện mối năm chỉ có thể cung cấp một lần đại kiếp Phong Thánh, nhưng trong một khoảng thời gian ngắn thì tối thiểu có ba người muốn độ kiếp.
Như vậy căn bản không đủ chia.
“Chẳng lẽ ta phải đợi tới sáu bảy năm nữa mới được độ kiếp?”
Diệp Phong bắt đầu suy tư.
Không có thời khắc nào là hắn không muốn độ kiếp thành thánh, sao Lôi Đình điện lại không chịu ra sức vậy chứ!
Chẳng lẽ không còn cách nào khác sao?
Không đúng!
Còn có một cách chưa thử bao giờ.
Diệp Phong đột nhiên nhìn lên trời, ý độ tìm kiếm vị trí của núi Huyền Không, nhưng nhìn mãi vẫn không thấy.
“Xem ra không thể tới núi Huyền Không theo cách bình thường được, chỉ có thể dựa vào tấm Thiên Bi trên tay mình.”
“Chỉ là, cho dù chúng ta tiến vào đại điện Lôi Trì thì thật sự có thể độ đại kiếp Phong Thánh sao?”
“Dù sao nó cũng đã bị Thánh Tôn phong ấn.”
Diệp Phong nắm chặt Thiên Bi.
Hắn đang suy nghĩ, chẳng lẽ phải tới núi Huyền Không chơi một hồi.
Dù sao thân thể của hắn cũng đã thành Thánh, Hồ Phi Phi cũng có chiến lực Nhập Thánh, hai người liên thủ không có gì phải sợ Hiển Thánh.
Tới đó chơi một lúc cũng không phải không thể.